Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1688 - Hiểu ra tiền căn hậu quả (1)

Ngôn Tố Chi Thư.
Lại là mánh khóe cũ như kiểu thu thập “tấm thẻ” sao?
Trong lòng Bạch Đông Lâm thầm cà khịa, hắn từng có trải nghiệm tìm kiếm thần thạch ngũ sắc và chiến bia, còn từng thu được một viên Định hải thần châu đang ở trong tay một tên nhóc long tộc, cũng không tâm tư đi tìm hạt châu khác, có thể thấy hắn thật sự không quá quan tâm về trò chơi sưu tầm vật này.
Nhưng, mộ phần của người siêu thoát, đây là đồ vật có liên quan với người siêu thoát, nói là không hề động lòng thì cũng không thể nào, nhưng chỉ sợ việc này không đơn giản như mặt ngoài của nó, trong lòng Bạch Đông Lâm sinh ra rất nhiều thắc mắc.
“Xích Minh, loại vật này, hình như không phải thứ mà chúng ta có tư cách tham dự vào trong đó nhỉ? Chỉ dựa vào thập nhất cảnh, phải chăng bớt thú vị đi không?”
Phàm là có thể gắn nhãn hiệu “Siêu thoát” lên, ý nghĩa đại biểu sẽ vươn lên vô hạn, có thể những người siêu thoát còn sống sẽ không để ý, nhưng còn một vài Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn thập nhị cảnh thì sao?
Bọn họ, đoán chừng sẽ không để ý tất cả mọi thứ mà chen chúc tới đây, thập nhất cảnh ngay cả tư cách đi theo phía sau ăn canh cũng không có.
Trong mắt Bạch Đông Lâm tràn ngập suy tư, còn chưa chờ Xích Minh trả lời, lại tiếp tục dò hỏi: “Ta còn một chỗ rất là khó hiểu, Chư Thiên Thái Hạo cứ mặc cho thi hài Nguyên Mật Chân Chủ treo trên giới bích như vậy? Những tồn tại phía trên kia, vì sao không ra tay xử lý? Như vậy còn có thể tiện thể thu hoạch Ngôn Tố Chi Thư.”
Xích Minh nghe vậy khẽ gật đầu, xem ra vị Bạch huynh này cũng từng trải qua mùi đời, lý trí rộng rãi, không bị mộ siêu thoát hấp dẫn đến choáng váng đầu óc.
“Bạch huynh, câu hỏi của ngươi đã đánh vào đúng trọng tâm rồi, quả thực trong này dính đến rất nhiều thứ.”
“Tất cả căn nguyên của điều này, vẫn là vì vị vô thượng tiêu diệt Nguyên Mật Chân Chủ kia...”
Nói đến chỗ này, trong mắt Xích Minh lóe lên vẻ kính sợ, lập tức đột ngột đứng dậy, cầm kiếm hành lễ với phía trên trời cao, sắc mặt cung kính dị thường.
Đột nhiên Bạch Đông Lâm lòng có cảm giác, cảm thấy trong lòng xuất hiện một luồng khí lạnh, cứ như có một thanh kiếm sắc lặng yên xẹt qua ấn đường, trong chớp mắt lại biến mất không thấy, giống như ảo giác.
Vừa nãy, là có người siêu thoát liếc nhìn bọn họ ư?
Ánh mắt Bạch Đông Lâm khẽ run, đã khẳng định suy đoán của mình, hắn không thể hiểu được hình thức tồn tại của người siêu thoát, cũng không cách nào tưởng tượng đến tột cùng thì bọn họ mạnh đến mức nào. Khoảng cách không biết bao nhiêu, chưa đề cập tục danh hắn chính diện, càng chưa nghĩ tới ngoại hình của hắn, chỉ nói đến sự việc có liên quan đến hắn, đã hấp dẫn sự chú ý của đối phương.
“Không có sao chứ?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm nghiêm túc, mặc dù hắn đi ngay ngồi thẳng, nhưng trên người cất giấu một bí mật rất lớn, nếu khiến cho người siêu thoát nhìn trộm, thì sẽ không tốt lắm, dù chỉ là khả năng rất thấp.
Hắn đã xác định, trong ba Đại Diễn kỷ trước, thần quang bảy màu tạo thành trận đại chiến kia chính là nguyên nhân dẫn đến hắn xuyên qua, còn dung hợp vào trong ý thức bản ngã của hắn, dựng dục nên vầng sáng thần bí Bất Tử Bất Diệt và Đảo Ngược Tổn Thương.
Nếu bị phát hiện, bị cắt miếng nghiên cứu vẫn là kết quả tốt nhất rồi.
“Không ngại!”
Xích Minh cất kỹ trường kiếm, nhẹ phẩy áo bào, chậm rãi ngồi xuống, sắc mặt đã khôi phục về bình thường.
“Vị đại nhân này, thuộc cùng một trận doanh với nhóm chúng ta, ánh mắt vừa nãy không phải là ý định của hắn, chỉ là đáp lại quy luật tồn tại trên khái niệm, suy nghĩ của hắn sẽ không rơi vào những nhân vật ở tầng lớp như chúng ta.”
“Chỉ cần không có tâm tư bất lợi đối với hắn, không mạo phạm, quy luật thị giác tự nhiên rồi sẽ tiêu tán.”
Bạch Đông Lâm nghe vậy, trong lòng lập tức thả lỏng, hiểu được ý Xích Minh nói, ở trong mắt người siêu thoát, bọn họ nhỏ bé như hạt bụi, nếu không phải cần thiết, tương quan đến lợi ích, thì suy nghĩ sẽ không gợn sóng vì đó.
“Vị đại nhân này tiêu diệt Nguyên Mật Chân Chủ, tự nhiên thi hài là chiến lợi phẩm của hắn, lưỡi kiếm vô hình cắm thẳng vào giới bích, vĩnh hằng không tiêu tan, chính là một cường giả Bỉ Ngạn, trong tình huống không thể nhìn thấu tâm tư, thì sao lại dám vọng động được?”
“Nếu khiến cho lưỡi kiếm vô hình xuất hiện bạo động, đừng nói chúng ta, chỉ sợ ngay cả thập nhị cảnh cũng không chịu đựng nổi, cho nên, thi hài Nguyên Mật Chân Chủ không thể di chuyển, nếu không phải vì Ngôn Tố Chi Thư, thì chắc là không có bất kỳ ai dám bước vào nơi đây, mạo hiểm cần gánh chịu thật sự quá lớn!”
Bạch Đông Lâm âm thầm tắc lưỡi, hắn lại có thêm một điểm trải nghiệm trực quan về sự khủng bố của người siêu thoát, chưa nói lời nào mà đã có thể dọa sợ rất nhiều tồn tại vô thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận