Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 925: Chúng ta nên rút lui

Hắn ta mạnh mẽ lao tới ngay trên chiến trường và đốt cháy một mảng lớn binh sĩ của Dị tộc thành tro bụi. Khuông Trấn thấy vậy mà nội tâm không khỏi thầm mắng, Trì Nham đã phạm phải bệnh cũ, mỗi khi đánh trận thì sẽ dễ dàng mất đi lý trí.
Đây là lần thứ nhất hai người bọn họ tiến vào loại chiến trường có cấp bậc này. Ban đầu hai người Khuông Trấn và Trì Nham chỉ suất lĩnh đội ngũ để tiến hành một chút nhiệm vụ tuần tra biên giới đơn giản. Nhưng tại trước đó không lâu, có một vị lãnh chúa đại nhân muốn bổ sung binh nguyên cho nên đã tuyển chọn đội ngũ của bọn họ, ngay sau đó cả đám liền cư trú bên trong một chiếc chủ hạm chiến tranh.
Loại tình huống phát sinh trên chiến trường như này sẽ vừa có lợi và vừa có hại. Chỗ tốt chính là khi đi theo một quân đội cường đại thì căn bản sẽ không sợ một số lưu binh của Dị tộc, có thể nghiền nát toàn bộ và có thể yên ổn dùng chiêu thức quần công. Còn chỗ xấu đó là, chỉ cần gặp phải Dị tộc ngang nhau về thực lực thì sẽ là một tràng đại chiến khủng bố!
Như vậy nhóm bọn họ chỉ có thể trở thành nước chảy thì bèo trôi, tùy thời đều có khả năng chết bất đắc kỳ tử trong trận đại chiến!
Nhưng mà đáng chết là bọn họ mới vừa gia nhập chưa tới nửa năm thì bên trong khu vực quản hạt của vị lãnh chúa đại nhân kia đã gặp phải Dị tộc đế cấp xâm lấn, thực là quá xui xẻo.
“Aiii, khó trách tại sao cái tên Trì Nham này đã nói hắn không thích hợp để làm một vị tướng quân. Nếu lấy tính tình của hắn thì dù có nhiều thêm thuộc hạ đi nữa nhưng cũng không đủ để chết!”
Khuông Trấn và Trì Nham là bạn chí giao đã nhiều năm, cho nên cả hai đều có mấy lần mang ân cứu mạng với người kia, vì vậy Khuông Trấn tất nhiên không thể bỏ đi mà không thèm để ý đến Trì Nham.
Thân ảnh hắn ta khẽ động và nghiền nát hư không, sau đó hắn ta hướng về phía chỗ sâu chiến trường của Trì Nham mà chạy tới.
Keng!!!
Khuông Trấn đánh ra một quyền hung hăng ngay tại trên đầu cự nhân dung nham. Đại lực tràn trề làm cho đầu óc Trì Nham ong ong một trận và lập tức thanh tỉnh lại. Hai mắt màu đỏ tươi của hắn ta dần dần tiêu tán.
“Lão Khuông à?”
Giọng nói Trì Nham ôm ồm và tỏ ra nghi hoặc nhìn xem Khuông Trấn đang đứng phía trên đỉnh đầu của mình, đồng thời bộ pháp điên cuồng của hắn ta cũng đã ngừng lại.
“Trì Nham, tình huống không tốt lắm, nhóm chúng ta nên rút lui!”
Khuông Trấn đưa hai mắt đen nhánh ngắm nhìn bốn phía, khu vực này đã là một chỗ cực sâu của chiến trường, chung quanh ngoại trừ hai người bọn hắn ra thì tất cả đều là lít nha lít nhít Dị tộc.
“Được!”
Trì Nham nhẹ gật đầu và thân ảnh khổng lồ của hắn ta khẽ động. Khi hắn ta vừa mới cất bước lui về sau thì dịch thể với nhiệt độ cực nóng trên thân hắn ta liền văng ra khắp nơi, chúng lại đốt giết không ít Dị tộc.
“Hừ! Muốn đi à?”
“Behemoth!”
Rắc!!!
Hư không vỡ vụn và một con thú to lớn lập tức nhảy ra, nó kéo ra một đám tàn ảnh màu vàng nối liền nhau và mang theo uy năng khủng bố. Cỗ uy năng này liền đánh cho Trì Nham đã biến thành cự nhân dung nham ngã nhào xuống đất trong giây lát.
Hú hú hú!
Ầm ầm ầm!
Cự thú Behemoth có thân cao đến mấy vạn trượng, còn lớn hơn một bậc so với cự nhân dung nham. Nó nhảy lên phía trên cự nhân dung nham và gào thét, sau đó nó đánh ra một quyền rồi lại một quyền, điên cuồng công kích liên miên bất tận.
Phía dưới bộ lông tỏa ra kim quang chói mắt của nó là cơ bắp nổi lên cao, bộ lông vừa vung vẩy liền nhấc lên một mảng lớn dịch thể với nhiệt độ cao.
“Nghiệt súc tìm chết!”
Trì Nham bị đợt công kích liên tục này đánh cho mông lung, còn Khuông Trấn vẫn bình yên vô sự. Bóng người hắn ta nhoáng một cái là trong giây lát đã đến trước mặt cự thú Behemoth hoàng kim. Hắn ta đánh ra một quyền tựa như một sợi gai nhọn màu đen. Một quyền này đâm thật sâu vào mắt phải của cự thú Behemoth hoàng kim, tiếp đó nó bắn ra phía sau đầu và mang theo một mảng lớn óc não bắn ra kim quang khắp bốn phía.
Hú!!!
Cự thú Behemoth hoàng kim đau đớn đến gào thét, nhưng loại thương thế trí mạng như này hình như không hề ảnh hưởng đối với nó, mà ngược lại còn kích thích nó tiến vào trạng thái cuồng loạn. Bộ lông tỏa ra kim quang chói mắt của nó lập tức biến thành một màu đỏ tươi, quyền kình của nó cũng bạo tăng ngay tức khắc.
Rắc!!!
Cự nhân dung nham đã nhận công kích đến sắp bị phá nát, thân thể cứng rắn của hắn ta đã xuất hiện vô số vết rạn, thấp thoáng có thể nhìn thấy bên trong đang sôi trào không ít dịch thể hỏa diễm.
“He he he, cẩu đồ vật, ăn một kích của ta đi!”
Trì Nham tê liệt và ngã xuống tại bên trong hố sâu, hắn ta nhếch miệng cười một tiếng và dịch thể màu vàng nhiệt độ cao trôi nổi không ngừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận