Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1568: Sinh tử cân bằng (1)

Vẻ mặt của bà lão rất thành kính, nàng nắm chặt tượng thần không có khuôn mặt trong lòng. Đây là một tượng thần thô ráp được điêu khắc bằng gỗ, cũng không biết là vị chúa tể nào và có tác dụng gì không.
Đúng vậy, dù là Thần Ma đại năng thì số lần gặp được chúa tể cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, huống hồ là bọn họ. Cái gọi là thần chí.cao vô thượng cũng chỉ là hàng vỉa hè mua với giá một lượng bạc để an ủi tâm lý mà thôi.
Cộc cộc cộc!
Những tiếng bước chân dồn dập đang tới gần từ nơi xa vang lên trong bóng đêm, một giây sau, lập tức có người đập cửa.
Rầm rầm!
Tiếng đập cửa nặng nề cực kỳ rõ ràng trong đêm tối.
“Ai đó!?”
Bóng dáng bà lão cứng lại, nàng quát to, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa mang theo một tia không giận tự uy.
“Long bà bà, là ta đây! Quản gia của Tường Vi kiếm phủ, ta có chuyện quan trọng muốn gặp ngươi!”
Tường Vi kiếm phủ chính là Chưởng Khống Giả trên thực tế của sơn trang, là nơi hơn trăm nghìn sinh linh ở đây kính trọng, là lực lượng vững chắc làm những quái vật trong bóng tối ấy kiêng dè.
Bà lão do dự một lát, nàng nhìn thoáng qua tiểu cô nương đang ngủ say rồi chậm rãi đứng dậy mở cửa ra.
Một nam tử cao to mặc huyền bào chen vào từ khe cửa rồi vươn tay để lộ ra một tấm lệnh bài khắc đầy hoa tường vi.
“Đại quản gia, nửa đêm canh ba, ngươi tìm ta làm gì thế?”
“Long bà bà, tới đây lúc đêm khuya làm ta cảm thấy vô cùng thất lễ, sau này chắc chắn tại hạ sẽ tới nhà xin lỗi. Nhưng tình hình khẩn cấp, bây giờ mời ngươi lập tức tới kiếm phủ, đại thiếu phu nhân khó sinh, sắp không xong rồi!!”
Đại quản gia nóng vội tới nỗi trán chảy đầy mồ hôi, vừa khom lưng vừa xin lỗi, hiển nhiên là bà lão này cũng không phải là người bình thường.
“Sao có thể như vậy được? Các ngươi không chuẩn bị gì trước khi đại thiếu phu nhân sắp sinh à?”
Long bà bà nhíu chặt mày, sinh con vào lúc đêm khuya thật sự không tốt lắm. Nhưng đường đường là Tường Vi kiếm phủ, bá chủ trong phạm vi nghìn dặm, sao có thể bị chuyện nhỏ này làm khó được?
“Haiz! Tình huống của đại thiếu phu nhân là tình huống hiếm khi xảy ra. Trong phủ đã chuẩn bị mấy bà đỡ, hơn mười vị thánh thủ y đạo từ sớm, nhưng bọn họ đều bó tay không có cách nào. Bất đắc dĩ nên lúc này mới tới quấy rầy Long bà bà!”
Long bà bà nghe vậy thì nhíu mày, nàng là người tốt bụng nên đã động lòng trắc ẩn, dù sao đây cũng là hai mạng sống. Hơn nữa, việc quản lý sơn trang của Tường Vi kiếm phủ có thể nói là cẩn thận, là người thống trị nhân từ, nàng không có lý do gì để từ chối cả.
Nhưng đang là buổi tối…
“Long bà bà xin hãy yên tâm, vì đảm bảo an toàn, tại hạ đã cố ý mang Na Di phù đến! Đây chính là thánh phẩm tới từ Không gian Thiên La, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
“Tốt! Cứu người quan trọng, chúng ta lập tức xuất phát thôi.”
Nét mặt của Long bà bà hơi thả lỏng, sau đó, nàng vung tay lên, Tiểu Đoàn Tử đang ngủ say trên giường lập tức được nàng ôm trong lòng. Đương nhiên nàng sẽ không để lại một mình cháu gái ngoan của nàng ở trong nhà vào buổi tối rồi.
“Sơn hà vạn lý, nhất niệm là tới!”
Nét mặt của đại quản sự trở nên nghiêm túc, ngón tay nghiền nát lá bùa, ánh sáng màu đỏ lập tức hiện lên, ba người lập tức biến mất.
Tuy đây chỉ là Na Di phù cấp thấp nhất, chỉ có thể di chuyển trong phạm vi vạn lý. Nhưng vật này lại tới từ Không gian Thiên La, tính ổn định và tính chính xác đều không thể chê được.
Chớp mắt sau đó, Long bà bà và đại quản gia đã lập tức xuất hiện trong phòng ngủ đèn đuốc sáng trưng.
Trong không gian lập tức tràn ngập những mùi hương phức tạp, mọi người đang vội vàng châu đầu ghé tai. Trên chiếc giường gỗ rộng lớn khắc đầy hoa tường vi màu tím bên cạnh, xuyên qua lớp vải mỏng có thể nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp khuôn mặt tái nhợt đang nằm và đã ngất đi.
“Long bà bà…”
“Tường Vi Kiếm Thánh, lão thân đã biết chuyện, cứu người quan trọng hơn, những chuyện khác rồi để nói sau.”
“Các ngươi đều đi ra ngoài trước đi!”
Đôi mắt của Long bà bà loé lên, nàng nhìn chằm chằm đại thiếu phu nhân đã hôn mê, khuôn mặt lộ ra vẻ vừa bất ngờ vừa khó hiểu, bà vừa nói vừa đưa Tiểu Đoàn Tử trong ngực cho nha hoàn ở bên cạnh.
“Đa tạ Long bà bà! Những thứ này là tất cả linh thực bảo dược trong phủ, mọi chuyện xin trông cậy vào ngươi!”
Đôi mắt kiếm của Tường Vi Kiếm Thánh kiếm tràn ngập lo lắng, hắn để lại một chiếc nhẫn trữ vật rồi dẫn người đi ra ngoài.
“Long bà bà, nếu không bảo vệ được hài tử… Xin ngươi nhất định phải bảo vệ được thê tử của ta!”
Nghe thấy truyền âm, ánh mắt của Long bà bà lóe lên, nhưng nàng chưa trả lời.
‘Tường Vi kiếm chủ, nếu là tình huống bình thường, không cần ngươi nói, lão thân cũng sẽ bảo vệ người mẹ, nhưng…’
Bạn cần đăng nhập để bình luận