Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1801 - Nhờ người trợ giúp (3)

"Khà khà, không tệ không tệ, tai mắt của các ngươi cũng không yếu lắm đâu, chuyện bí ẩn như vậy mà cũng bị các ngươi biết được."
Chung Cực Bỉ Ngạn thấp giọng cười nhạt, không hề có ý hối cải.
"Đã như vậy, bọn ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc chết đi chưa? Ha ha ha, muốn mạt sát bọn ta, không phải dễ dàng như vậy đâu, cần mạng của các ngươi để đổi đấy!!"
Khí thế của Vô Hạn giới chủ làm người ta sợ hãi, giọng điệu của bọn họ cahwcs chắn không hề nói suông, bọn họ có thực lực này.
"Bỉ Ngạn, Vô Hạn, đương nhiên bọn ta biết rõ thực lực của hai người các ngươi, thế nhưng, chẳng lẽ các ngươi không nghi ngờ sao? Tại sao bọn ta lại quả quyết động thủ như vậy?"
"Hử!?"
"Tín Tức Chi Nguyên, lời này của ngươi là có ý gì? Trong Chư Thiên Thái Hạo, chẳng lẽ còn có chuyện gì mà ta không biết sao?"
Thời không im lặng, mấy sự tồn tại Bị Ngản vô thượng như Kiếm Thú đều lộ ra ánh mắt cổ quái.
Chung Cực Bỉ Ngạn nhíu mày, trong lòng hiện ra một tia bất tường, đối phương quá mức tự tin, giống như đã ăn chắc bọn họ rồi ấy.
"Các ngươi tìm giúp đỡ!?"
"Ha ha, không sai, bọn ta tìm một người giúp đỡ, một người có thể giết chết các ngươi!!"
"Ha ha ha, bọn ta không tin, trong Thái Hạo vẫn còn cất giấu cường giả như vậy."
Vô Hạn giới chủ ngửa đầu cười to, tiếng cười dần dần càng ngày càng yếu ớt, trong mắt lóe lên sự nghi ngờ, cảm giác tùy ý mở rộng ra khắp bốn phương tám hướng.
"Rốt cuộc hắn là ai?"
"Là ta --"
Một thân hình mơ hồ vượt qua dòng sông thời không, đi ngược chiều để tiến lên.
"Là ta!!"
Giọng nói trầm tĩnh mà lại ẩn chứa sự tự tin mạnh mẽ phá vỡ sự vắng vở ở tận cùng của thời gian, các sự tồn tại Bỉ Ngạn đều dời mắt, nhìn về phía thân hình đang không ngừng vặn vẹo kia.
Nói đùa gì vậy!?
Chung Cực Bỉ Ngạn và Vô Hạn giới chủ sầm mặt lại, trong lòng dấy lửa giận vì bị trêu đùa. Cảm giác của bọn họ đã bao trùm không gian thời gian của Chư Thiên Thái Hạo từ lâu, đương nhiên là nhìn thấy được con kiến hôi đi ngược dòng tiến đến là Bạch Đông Lâm này, bọn họ căn bản không có chút để tâm nào, nhưng bây giờ lại nói, thằng nhãi thập nhất cảnh ấy chính là người có thể mạt sát bọn họ á?
Vẻ mặt của đám bỉ ngạn Kiếm Thú nói rõ ràng cho bọn họ biết, xác thực là như vậy.
"Cảm thấy rất thú vị chắc?"
"Xem ra các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để chết rồi, đã như vậy thì đánh đi!"
Chung Cực Bỉ Ngạn thu hồi ánh mắt, không hề nhìn Bạch Đông Lâm thêm lấy cái nào, song quyền nắm chặt, bên ngoài cơ thể hiện lên lưu quang do chùm sáng tin tức ngưng tụ lại, khí tức bạo ngược bắn ra và khuếch tán, hóa biến thời không vô ngần thành vĩnh ám chi vực đen kịt.
Một luồng khí tức phá vỡ thời không, rơi vào một vũ trụ song song trong quá khứ của Thái Hạo, kéo dài qua không gian thứ nguyên khổng lồ mấy trăm Siêu Niệm, vô số sinh linh không thể đếm được đã bị khí tức bạo ngược ô nhiễm, trong nháy mắt hóa ma, chém giết lẫn nhau.
Thay đổi lịch sử trong phạm vi lớn như thế, không biết tuyến thời gian đã bị mẫn diệt bao nhiêu, khiến cho dòng sông thời không kịch liệt chấn động không ngừng.
"Hừ! Chung Cực Bỉ Ngạn, xem ra ngươi thật sự hết thuốc chữa."
Hồng Mông lão tổ trầm mặt, bấm tay bắn ra một quả cầu sáng làm luồng khí tức kia biến mất, vũ trụ song song hóa thành luyện ngục cũng trong phút chốc nghịch chuyển thời không khôi phục lại trạng thái ban đầu.
"Ha ha, nực cười, các ngươi đều muốn giết ta rồi, ta còn cần bận tâm thương sinh linh vạn linh sao?"
"Ha ha ha! Ta ước gì, làm cho cả Thái Hạo chôn cùng ta!"
Chung Cực Bỉ Ngạn tùy ý cười ha hả, trong lòng không hề lo lắng, khí tức phát tán ra ngày càng kinh khủng đáng sợ.
Chúng Bỉ Ngạn đưa mắt nhìn nhau, lập tức khẽ gật đầu, cùng thi pháp hoàn toàn cứt đắt khu vực tận cùng thời không này với hiện thế.
Vừa nãy vẫn chỉ là một luồng khí tức của Chung Cực Bỉ Ngạn thôi mà đã phá hủy một vũ trụ song song rồi, nếu thật sự đánh nhau, sự thương tổn mang tính hủy diệt do dư âm kinh khủng ấy mang lại không phải nghịch chuyển thời không là có thể phục hồi như cũ được.
"Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn, thật đúng là kinh khủng!"
Bạch Đông Lâm nhíu chặt mày, thần quang tám màu bên ngoài cơ thể lưu động quanh quẩn, Bát Hoang Chiến Thể đã bật hết hỏa lực, Vô Hạn Thần Ma giới sau đầu kéo dài hết sức, Vòng xoay bản nguyên vũ trụ nơi mi tâm chuyển động cực nhanh. Hắn bày ra hết thủ đoạn cũng chỉ có thể khó khăn lắm đi tới nơi này, không thể chân chính bước vào phạm vi của chiến trường.
Khí cơ vô tự của nhiều Bỉ Ngạn đan vào một chỗ, trong đó còn tràn ngập sát ý chiến ý, đến cả tin tức đều thối nát, tạo thành một nơi xa xôi kinh khủng.
"Hờ hờ hờ, cũng khó trách mình sẽ bị xem thường, mình đúng là quá yếu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận