Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1151: Bạch Thần Giới Vực (1)

Quả nhiên giống như dự đoán của hắn, một một hạt cầu này đều tương đương với phân thân của hắn, có thể thỏa mãn yêu cầu phục sinh theo yêu cầu bất tử bất diệt của hắn.
"Lỡ như không cẩn thận năng lực trong bản mạng tăng vọt lên thì, ha ha muốn chết đúng là càng ngày càng khó."
Trong mắt Bạch Đông Lâm trần sự đắc ý, thoải mái gật đầu, không chỉ cơ thể thay đổi mà mọi phía cạnh khác đều to lớn lên.
Trong lúc ý chí đang dập dờn, hắn vô tình nhận được tất cả tình trạng trong cơ thể, hiện tại năng lực trong cơ thể vừa mạnh mẽ cũng rất phức tạp, nhưng nếu muốn tăng sức mạnh cũng có thể thống kê ra bốn điểm mấu chốt.
Trước sau vẫn dùng một số lượng tài nguyên lớn để đi nuôi dưỡng linh khiếu.
Hạt thần lực đặc tính giống như các tế bào phân chia, một viên chia thành hai nửa hấp thụ năng lượng để phục hồi sau đó nhập vào với đặc tính, việc này có thể vừa tăng cơ thể và thần hồn.
Cảm nhận sự thăng hoa của quy tắc cứ giao cho tư duy mạnh mẽ là được, không cần tốn nhiều tài nguyên.
Ý chí tăng lên tới tầng thứ chín Vĩnh Hằng cảnh giới.
Đây chính là bốn phía cạnh chủ yếu để cho Bạch Đông lâm tăng sức mạnh lên cao, hai cái sau rất đơn giản nhưng cũng phải bỏ chút tiền của, nhưng hai cái trước chỉ cần tiêu tốn tài nguyên nhưng cũng không phải số lượng khủng bố gì, cơ bản không thấy điểm dừng thôi.
"Haiz, phải nhanh chóng thu thập thêm tài nguyên thôi..."
Lúc này hắn đã tiêu hao tài nguyên lấy được từ trong các thế giới thần, nhưng những tài nguyên này phần lớn đều chỉ là pháp bảo Thần Binh, hoặc mấy bảo vật hiếm lạ vẫn chưa bán ra ngoài thôi, dù sao bây giờ cấp độ Thiên La Túc Chủ còn quá thấp phải đợi đến toàn bộ không gian Thiên La mở ra mởi thay đổi được.
Hắn có thể nuốt chửng các linh thạch hay linh dịch cần sử dụng cũng không nhiều.
Tâm trạng của Bạch Đông Lâm trầm xuống, ánh mắt lại rơi vào chiến nhẫn may mắn, lúc này chiến nhẫn đen lý lại sáng lên ánh sáng trắng nõn lấp ánh, tản ra từng trận khí tức thần kỳ.
"Số mệnh của ta từ trước đến giờ chưa từng đặc đặc như vậy."
Trong mắt lóe lên suy nghĩ, những vật trân quý này đều là do vô số sinh linh cống hiến thành, cũng không thể lãng phí được phải dùng nó trên lưỡi đao.
"Hửm? Cuối cùng là thống kê xong chưa?"
Vẻ mặt của Bạch Đông Lâm xuất hiện bất ngờ khi nhìn về phía ánh sáng lấp lánh không tên của dấu ấn chiến hồn, lần này hiệu suất của dấu ấn chiến hồn vô cùng thấp, dấu ấn này chưa được thanh lý mà cũng bởi vì việc tàn sát Yêu tộc nên cũng chưa có thanh tẩy hơi thở của nó, vậy nên chiến hồn không thể có hiệu suất cao và thống kế chiến công được.
Hơn nữa, hắn lợi dụng kiếp vân trong phạm vi quá mức rộng lớn, với các loại nhân tố này, việc thống cơ cũng có độ khó tăng vọt.
"Tích tích tích---"*
"Giới chủ đại nhân! Thống kê chiến công hoàn tất, lần này ngài phá hủy hạch tâm chim Yêu tộc nhận được hai ngàn tinh, tổng cộng thu được hai trăm mười triệu chiến công..."
"Điểm cống hiến tương ứng đã xử lý."
"Lách tách! Xin mời Giới chủ đại nhân chú ý, thông quan hội nghị biểu quyết tối cao của Nhân tộc, đã xác định lãnh thổ của ngài là Bạch Thần Giới Vực(Chư Nguyên Thần Giới Vực), tọa độ như sau..."
"Giới chủ đại nhân, ngài lúc nào cũng có thể đi tới Bạch Thần Giới Vực để nhận chức, đây là thông tin cơ bản của Bạch Thần Giới Vực, xin mời ngài tìm đọc."
Trong lòng Bạch Đông lâm hơi lay động, mới vừa rồi còn đang phát rầu với việc tài nguyên tu hành, không ngờ tới lúc này lại mở ra một cách cửa như cây đuốc mới của Nhâm Tam*, ngẫm lại cũng có thể nói, không cần hắn nói ra cũng có người tự nhiên dâng vô số tài nguyên tới tận cửa.
(*một truyện cổ tích của Trung Quốc.)
Nhưng cái tên Bạch Thần Giới Vực này...
Kẻ nào có trình độ đặt tên dở hơn cả hắn vậy.
Chiến trường Chư Thần đã biến mất hoàn toàn, danh từ Chư Thần Giới Vực tự nhiên cũng không cần thiết nữa.
Hon nữa, lúc Nhân tộc tổ chức cuộc di dời lớn đã dùng rất nhiều tinh hệ để lấp kính các nơi biên giới vốn cằn cỗi.
Vốn dĩ sẽ chọn biên giới ở đây để làm lãnh địa của hắn là vì hắn cũng từ nơi này bước vào chiến trường và bắt đầu vùng dậy. Lấy tên Bạch Thần, chỉ vì vừa biết được một quái vật như hắn vừa trải qua kiếp Thần Ma, đột phá lên Chí Thần Ma Cảnh.
Tại sao không gọi là Bạch Ma?
Nghĩa bóng là muốn khuyên Bạch Đông Lâm nóng vội khi tuổi còn quá trẻ, tự e dè từng hành động và phải cẩn thận, không cần tham lam với cũng không cần hơi một tí là đánh giết, đừng có lãng phí tuổi thọ quý giá của mình một cách vô lý.
"Xí, đám lão tổ thật đúng khổ tâm mà!"
Bạch Đông Lâm bĩu môi, chuyện mà trước mắt người khác thấy vô cùng vinh dự thì hắn lại chẳng quan tâm, dưới ánh nhìn của hắn, danh từ này quá mức tầm thường, cảm giác xấu hổ tăng cao hơn thì có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận