Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1649 - Không thể nhìn thẳng (2)

Cũng không còn cách nào, không gian hệ thống chỉ có thể cất giữ vật phẩm đổi từ hệ thống, cho dù hắn ta muốn cầm quần áo từ vòng tay trữ vật của mình vào, cũng không thể đặt vào trong.
Đây cũng là điều hắn ta đang kinh ngạc trong lòng, bia đá Vô Danh có khả năng liên quan đến thập nhị giai rất lớn, có thể được thu vào không gian hệ thống cũng hợp tình lý.
Nhưng mà bóng người này là có chuyện gì vậy!?
Hắn ta xin thề, hắn ta tuyệt đối không dùng giá trị Tuế Nguyệt quý giá đổi lấy mấy thứ như kiểu búp bê, đồ chơi của người lớn kiểu đó, bỏ ra mấy trăm điểm uy tín là có thể mua được thôi, khụ khụ.
Có quần áo che đậy, hẳn là lần này không có vấn đề gì.
Lý U che giấu suy nghĩ, rón rén đi qua, quả nhiên sợ hãi vô danh vừa nãy không xuất hiện lại, một gương mặt nhắm nghiền hai mắt, bình tĩnh hờ hững oai hùng xuất hiện trong đầu.
“Đến tột cùng thì ngươi là ai? Sao lại chạy đến không gian hệ thống của ta chứ?”
“Này! Đại lão! Trời đã sáng rồi, mau tỉnh lại đi!”
Lý U kêu gọi rất lâu, nhưng không hề được đáp lại, chỉ có thể bất đắc dĩ coi như thôi.
“Hệ thống, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”
[Tích tích! Dị thường không xác định, dị thường không xác định...]
“Được! Trông cậy vào hệ thống nát này, là do ta suy nghĩ nhiều.”
Bịch!!
Thạch thất chấn động mạnh, cuối cùng rơi đến đáy, đập ra một hố sâu đen nhánh trên mặt đất.
Thần sắc Lý U nghiêm lại, lau mặt một cái, giữ vững tinh thần, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm giếng trời phía trên.
“Hi ha ha ha!”
“Có món đồ chơi mới đến?”
Ầm ầm!
Đất trời rung chuyển, thanh âm quái vật khổng lồ tập kích truyền đến từ bốn phương tám hướng, rót thẳng vào trong tai Lý U, từng đợt sát khí hung tàn làm ý thức hắn ta hỗn loạn.
Chỗ sâu nhất trong thiên lao, giam giữ tù phạm hung ác nhất, thực lực của bọn họ đều là cửu giai đáng sợ.
Cường giả cửu giai, nếu ở thế giới bên ngoài, đó đủ để đảm nhiệm vị trí đại tướng quân trấn áp một tinh không.
Thạch thất đen nhánh không thể bắt giam bọn họ lâu dài, trong từng lần công kích đến vỡ nát, sương đen rất có tính hủy diệt cũng không thể gây tổn thương cho bọn chúng mảy may.
Ở tầng dưới chót nhất của thiên lao, đối bọn họ mà nói, ngoại trừ vắng lặng buồn tẻ không thú vị vô tận ra, thì cũng không khác thế giới bên ngoài nhiều lắm.
Giam giữ năm tháng dài đằng đẵng, khiến những tên điên này trở nên điên cuồng vặn vẹo hơn nữa.
“Khì khì, tên nhóc này, trốn ở bên trong làm gì?”
“Thẹn thùng?”
Một bàn tay đen thùi nhẹ nhàng vỗ vào, thạch thất tái nhợt không thể phá vỡ lập tức hóa thành bã đậu đầy đất.
Lý U đặt mông ngồi trên mảnh đá, trợn tròn mắt, chỉ có thể trơ mắt nhìn sương đen vô tận mãnh liệt xông đến phía hắn ta.
Một giây trước, thạch thất làm hắn ta căm thù không thôi, lại là vỏ bảo vệ tốt nhất, đột ngột rời đi như vậy làm Lý U hô to không nỡ.
“Hấp –"
Một gương mặt khổng lồ râu mép lộn xộn thô ráp như ẩn như hiện trong sương đen, đột ngột hút vào, sương đen trong khu vực rộng lớn chung quanh hóa thành vòng xoáy, bị nuốt chửng không còn gì.
“Ha ha ha! Oắt con, ngươi là đồ chơi hiếm có, cứ thế mà chết đi, thì không thể được.”
Hai ngón tay thô như trụ trời nắm lấy Lý U, hư không cũng vì đó mà sụp đổ, đóng kín tất cả khả năng chạy trốn.
Ánh mắt điên cuồng vặn vẹo kia, Lý U thấy vậy thì trong lòng buồn nôn một hồi, nếu rơi vào trong tay những quái vật này, thì đúng là có muốn chết cũng khó khăn.
“Hắc Cẩu, đừng vội ăn một mình!”
Ầm ầm!
Mặt đất vù vù, lần lượt từng bóng người cực tốc chạy tới từ chỗ sâu trong sương đen.
Mụ nội nó, lần này thật sự xong rồi!
“Đại lão! Cứu mạng với!”
Lý U như nắm lấy cây cỏ cứu mạng, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, làm động tác lấy vật trong không gian hệ thống ra, đối tượng thì đúng là bóng người thần bí đang ngồi xếp bằng.
Không biết có thể thành công hay không.
Nhưng đây là hi vọng duy nhất cho mạng sống của hắn ta.
Đột nhiên suy nghĩ nặng nề, ấn đường hiển hiện vòng xoáy ánh sáng, một bóng người yên lặng khoanh chân hiển hiện, đúng lúc ngăn cản trước mặt ngón tay thô to kia.
“Hửm! ?”
Hắc Cẩu hơi sững sờ, động tác không dừng lại, ngón tay vẫn hạ xuống.
Keng --
“Cái, cái gì...”
Đột nhiên đồng tử rụt lại, đầu ngón tay lập tức vỡ nát ra từng vết nứt nhỏ bé phát sáng phát nhiệt, điên cuồng lan tràn ra toàn thân.
“Không!!”
Răng rắc.
Hắc Cẩu cứ như đồ sứ, nát bét đầy đất, hóa thành vụn ánh sáng phiêu tán không còn lại gì.
Rầm!
Bạch Đông Lâm rơi xuống đất, mặt đất lật úp, thổi lên rất nhiều bụi bặm.
Gương mặt bình tĩnh, bảo quang trang nghiêm, thần thánh không thể xâm phạm.
Tù phạm điên cuồng vọt tới, và cả Lý U, đều sợ đến choáng váng.
Một dòng sông sương mù mênh mông hùng vĩ đổ xuống từ nơi đầu nguồn cực kỳ xa xôi, không bao giờ ngừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận