Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 240: Trở về

Cuối cùng hành trình Cổ Giới cũng kết thúc, trong thời gian hai, ba năm, hắn không phải đang đi giết người, mà lại bị giết, nhưng lại làm hắn mệt muốn chết rồi! Nhưng mà ngẫm lại chuyến này có thu hoạch lớn cùng với thực lực tăng vọt, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Tuy trong thánh tông an nhàn ổn định, nhưng làm sao có tiến bộ lớn như vậy, trong vòng tay Cực Đạo và không gian bên trong Tử Triệu có vô số tài nguyên cũng đủ cho hắn an tâm tu luyện một thời gian rất dài ở thánh tông.
Bạch Đông Lâm thu lại ý cười trong mắt, thần niệm trút xuống, ánh sáng trong đại điện không lấp lánh nữa, tu sĩ còn sống sót đã được tiếp dẫn trở về toàn bộ.
Một vạn đệ tử bây giờ chỉ còn lại có hơn hai ngàn người, hắn cảm ứng được vài tia khí tức quen thuộc trong đám người, là mấy người Thần Vô Khuyết và Tô Thất, Thánh Khanh, đệ tử sống sót ngoại trừ thần sắc uể oải kinh khủng thì khí tức đều trở nên cường đại xúc tích hơn rất nhiều, sắc sảo nội liễm, khí chất cũng trưởng thành hơn không ít, xem ra cảnh giới và tu vi của mọi người đều tăng lên rất lớn.
Quả nhiên cực khổ là con đường tắt làm cho người tiến bộ.
Ngoại trừ đệ tử sống sót, trên không trung đại điện còn lơ lửng một đống lớn vòng tay Cực Đạo vô chủ. Số vòng tay này lai lịch bất phàm, thánh tông muốn thu về, nhưng số lượng vòng tay trên không trung và đệ tử tử vong có chênh lệch quá lớn.
Thần sắc Bạch Đông Lâm hơi xấu hổ, phần lớn tu sĩ thánh tông chết trên tay hắc bào nhân, mà hắc bào nhân hầu như là bị hắn tận diệt, rõ ràng chiến lợi phẩm của hắc bào nhân đều bị hắn bỏ vào trong túi, mấy vòng tay này đã sớm bị hắn dung nhập vòng tay Cực Đạo của mình.
Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, vòng tay đỏ đậm trên cổ tay chậm rãi hòa vào linh hồn, khiêm tốn một chút, buồn bực đại phát tài mới là đúng đắn!
“Bạch huynh.”
“Ha ha ha, Bạch huynh, trùng hợp quá, ngươi cũng không chết, không ngờ ta cũng chưa chết!”
Bạch Đông Lâm cười lắc đầu, sợ là nói ra số lần ta chết sẽ hù chết ngươi mất, Thánh Khanh vẫn dáng vẻ nhiệt tình như cũ, Thần Vô Khuyết vẫn thối như rắm, hai người ngồi đối diện Bạch Đông Lâm, bắt đầu câu có câu không mà rỗi rãi trò chuyện.
Lúc này chờ đợi trong Vũ Tháp thật lâu, những đệ tử khác không biết nguyên do, nhưng trong lòng Bạch Đông Lâm cũng hiểu được, lúc này sợ rằng bên ngoài đang tiến hành một hồi đại chiến hủy thiên diệt địa!
Nháy mắt ba ngày trôi qua, rốt cuộc đại điện trong Vũ Tháp xảy ra biến hóa, một hồi ánh sáng lóe ra, đám người Bạch Đông Lâm bị thả ra khỏi Vũ Tháp, xuất hiện ở trong một đại điện.
Bạch Đông Lâm ngắm nhìn bốn phía, khí tức quen thuộc, đúng là nơi mà bọn họ rời khỏi thánh tông trước đây, rốt cuộc đã trở về, tất cả mọi người cảm thấy tâm thần thả lỏng, có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Tháp chủ Vũ Tháp và điện chủ Trụ Điện đứng trên đài nhìn, bốn phong chủ Địa Phong Thuỷ Hỏa đứng phía sau đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn mọi người.
Chuyện xảy ra bên trong Cổ Giới, cùng với kế hoạch Ma La đã truyền khắp toàn bộ Càn Nguyên giới, vô số thế lực náo động, còn kinh động đến cả lão tổ.
Thậm chí lão tổ đã truyền xuống pháp chỉ, trong một thời gian ngắn đầu người lăn đều khắp Càn Nguyên giới, tất cả những người tham dự kế hoạch Ma La đều bị chém giết, chỉ tính đại năng Quy Nhất cũng đã bị chém hơn mười người!
Từ khi Minh Dự Đế Quân thả ra tin tức ‘Thương’ đã gần mấy chục triệu năm, mà kế hoạch Ma La bắt đầu thực thi hai mươi triệu năm trước, mọi thứ đều cực kỳ bí ẩn, ngoại trừ thương vong về đệ tử lớn hơn trong quá khứ một ít, thì cũng không bị bọn họ phát hiện sự khác lạ.
Chiều dài thời gian thật sự là quá lớn, cách mỗi vài vạn năm hai giới mới giao nhau một lần, thời gian đã trở thành vật che chắn tốt nhất cho kế hoạch của Ma La!
Ha! Tên Minh Dự Đế Quân kia cũng không phải là thứ tốt gì, mọi thứ đều do hắn ta thúc đẩy trong bóng tối, Ma La cũng chỉ là con cờ của hắn ta mà thôi.
Nghĩ đến phương thức xử lý của bên trên đối với Minh Dự Đế Quân và Cổ Giới, lạnh lùng trong mắt Đồng Tiêu lại đậm hơn vài phần, đè xuống uất nghẹn trong lòng, chậm rãi mở miệng nói với mọi người trong đại điện:
“Lần này khổ cực mọi người.”
“Thánh tông sẽ không để mặc cho các ngươi trả giá, còn các đệ tử chết oan, thánh tông cũng sẽ giúp bọn họ lấy lại công đạo!”
“Sau ít ngày nữa, bồi thường của thánh tông sẽ cấp phát cho các ngươi thông qua vòng tay Cực Đạo.”
“Tất cả mọi người đi về nghỉ ngơi đi!”
Rất nhiều đệ tử vòng tay hành lễ, đồng thời câu thông với vòng tay, vẽ ra cánh cửa ánh sáng, về tới chỗ ở của mình.
Đi một vòng rồi bốn vị phong chủ Địa Phong Thuỷ Hỏa cũng cáo biệt rời khỏi chỗ hai người, Đồng Tiêu và chủ nhân Trụ Điện vừa sải bước ra, về tới sân nhỏ u tĩnh trong chỗ sâu của thánh tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận