Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 334: Triệu tập để tử lịch luyện

Không gian biến ảo chồng chất lên nhau, nén lại rồi lại bị kéo giãn ra. Vạn giới sụp đổ, huyễn hóa thành vũ trụ vô tận, ngân hà vô cùng vô tận bị nén lại thành một điểm sáng nhỏ bé. Tiếp đó, vô số điểm sáng bao phủ Vũ Tháp cùng Thương Khung Vạn Giới Châu, giống như cả biển sao đang phủ xuống! Nhìn hai đại tiên khí đã vào vị trí của mình, thanh niên tóc bạc khẽ thở phào một hơi rồi ngồi xếp bằng lại. Ý niệm khổng lồ bắt đầu lan ra, rất nhiều đệ tử phía dưới cũng theo thứ tự mà ngồi xếp bằng, dùng ý niệm truyền lệnh để thao tác những pháp khí tinh vi bên trong.
“Hạch Tâm Vượt Giới đã hoàn toàn khôi phục lại. Hoàn thành quá trình khởi động, hoạt động bình thường!”
“Bắt đầu phong tỏa mục tiêu, tìm kiếm tọa độ của vòng tay Cực Đạo. Phong tỏa thành công. Tọa độ: Vực sâu vô tận, khoảng cách: 1 triệu 400 tỷ năm ánh sáng, số lượng: 237 đệ tử!”
“Phong tỏa thành công: tọa độ: Chiến trường chư thần, khoảng cách: 140 nghìn tỷ năm ánh sáng. Số lượng: 479 đệ tử!”
“Phong tỏa thành công: luyện ngục Tối Ác, khoảng cách: 1 triệu 220 tỷ năm ánh sáng, số lượng: 97 đệ tử.”
“Phong tỏa thành công: vũ trụ Biên Hoang – chiến trường vô tận, khoảng cách: 2 triệu 990 tỷ năm ánh sáng, số lượng: 846 đệ tử!”
“. . .”
“Thả neo thời không, xóa bỏ dấu vết thời không dao động, triệu tập, khoá khí tức vòng tay Cực Đạo!”
“Thu thập người thành công! Bắt đầu truyền tống vượt giới!”
Oong!
Theo tiếng cộng hưởng vang lên oong oong, một trận dao động khủng bố quét ngang không gian thứ nguyên. Mặt ngoài của quả cầu kim loại khổng lồ có mười mấy trận pháp cực lớn liên tục lấp lóe. Vị trí trung tâm mỗi trận đồ đều từ từ xuất hiện một thông đạo tối đen, sâu hun hút.
“Ù! Ù! Ù!”
“Gràooo! Giết!”
Âm thanh trống trận gióng lên từng hồi cực lớn, tiếng la hét, tiếng kêu giết thảm thiết liên tục vọng ra từ các thông đạo. Đám đệ tử Cực Đạo Thánh tông đều có vẻ rất điên cuồng, sát khí ngùn ngụt như hoá thành thực thể đen nhánh vây kín cơ thể. Bọn họ dồn dập hạ xuống từ các thông đạo.
Rầm!
Một người khổng lồ thân cao trăm trượng bước ra từ thông đạo, rơi thẳng vào trận đồ.
Trên cơ thể trần truồng của người khổng lồ phủ kín những vết thương, sát ý trong đôi mắt đỏ quạch như đã ngưng tụ thành thực chất. Hai tay hắn ta vẫn còn đang nắm chặt thi thể tàn tạ của một con ác ma lục giác, sau đó tên khổng lồ này đột nhiên há to miệng, tọng hết vào trong rồi hung hăng nhai nuốt. Đây là đệ tử được truyền tống về từ chiến trường ở Vực Sâu Vô Tận.
Một nam tử có dung mạo tuấn mỹ nhưng vô cùng lạnh lùng bước ra từ thông đạo, trên vai vác hờ trường thương. Đầu mũi thương còn gánh một thiên sứ lưng mọc tám cánh, đây là đệ tử trở về từ Chiến Trường Chư Thần.
Càng ngày càng có nhiều đệ tử đáp xuống. Những người này đều có khí tức mạnh mẽ cùng sát ý vô cùng mãnh liệt. Không ít đệ tử lần đầu tiên được hưởng thụ cách truyền thống khoa trương thế này nên trong thời gian ngắn khó mà thích ứng được. Người nào người nấy đều khom lưng bụm ngực, không ngừng nôn mửa.
“Ọe! Bà mẹ nó chứ! Mấy người bên Hoàn Vũ Truyền Tống Ti không thể nhẹ nhàng hơn được à? Chớp mắt đã vượt qua khoảng cách hơn cả triệu tỷ năm ánh sáng, suýt nữa thì đã lấy luôn cái mạng nhỏ của lão tử rồi!”
“Ha ha ha, nhìn bộ dạng vai hùm lưng gấu của ngươi kìa. Chắc chắn là Thánh Tông có chuyện quan trọng cần triệu tập chúng ta về gấp, nếu không thì sức mấy mà chịu dùng cách này chứ.”
“Nhớ lúc trước, thời điểm chúng ta đi đến chiến trường cũng phải truyền tống mất khoảng chừng nửa năm mới tới nơi. Thế mà bây giờ chỉ nháy mắt đã bị lôi về, dự là Hoàn Vũ Truyền Tống Ti đã phải dốc hết toàn lực để làm rồi!”
Lúc này, trận đồ vốn đang lấp loé dữ dội đã từ từ yên tĩnh lại. Các thông đạo tối đen cũng lần lượt đóng kín. Rất nhiều đệ tử vốn đang chém giết kịch liệt trên chiến trường thì lại đột ngột bị truyền thống về, đến giờ phút này mới phục hồi lại tinh thần, bắt đầu thu liễm sát khí trong mắt.
Tổng cộng có ba nghìn đệ tử Thánh Tông bị chọn trúng, vòng tay Cực Đạo của tất cả mọi người cũng bắt đầu lấp loé ánh sáng đỏ. Rất nhiều cánh cửa ánh sáng được mở tự động ra, sắc mặt những đệ tử này đều trở nên rất nghiêm túc, sải bước vào cửa ánh sáng rời khỏi nơi đây.

“So tài luyện đan, vòng thứ ba kết thúc!”
“Đệ tử nhận được suất đi thăm dò mảnh vỡ thế giới chưa biết tên như sau: Bạch Đông Lâm, Lộc Du, Mã Lục Ất. . .”
Tả chấp sự của Đan Đỉnh phong – Thượng Trung đứng trên khán đài, dùng vẻ mặt trang nghiêm, lớn giọng thông báo. Mỗi lần ông ta xướng lên một cái tên thì vòng tay của đệ tử được nhắc đến đều lấp loé kim quang, sau đó những kim quang này nhanh chóng hội tụ thành một chữ ‘Binh’ nho nhỏ in lên mặt ngoài vòng tay. Đây chính là bằng chứng cho việc được phép tiến vào mảnh vỡ thế giới.
So với việc những đệ tử đang lộ rõ vẻ hưng phấn khác thì Bạch Đông Lâm lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận