Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1060: Chuẩn bị cho việc chạy trốn

Bạch Đông Lâm ở trong một trạng thái ý chí quỷ dị, tỉnh táo nhìn một màn khủng bố chấn động lòng người này, hắn đã mơ hồ có thể nhìn thấy, đại thế giới có tòa tháp cao một quang minh một hắc ám kia “Chư thần, đến tột cùng muốn làm gì?”
Bạch Đông Lâm cũng chưa lựa chọn lập tức phục sinh, nơi này vẫn tràn đầy lực đuôi của lực phá huỷ khủng bố như cũ, phục sinh cũng chỉ là đưa *đồ ăn. Chủ yếu nhất là, hắn có chút kiêng kị tính toán phía sau của hành động quỷ dị này của chư thần.
“Xem trước một chút, hai phương đại thế giới đụng nhau, sẽ là hậu quả gì, là dung hợp? Hay là nhanh chóng huỷ diệt?”
Bạch Đông Lâm đè xuống suy nghĩ, ngay sau đó, hắn lại nghĩ đến mục tiêu của mình.
“Chất liệu của Chiến Bia cứng rắn vô cùng, không phải cơn phong bạo hủy diệt này có thể phá hỏng được, ha ha, chư thần đem tất cả thế giới áp súc đến một chỗ, ngược lại là giúp ta tiết kiệm thời gian, đỡ phải tìm kiếm xung quanh.”
“Như là vận may tốt, nói không chắc vừa phục sinh một cái, là đã có thể cảm giác được vị trí của Chiến Bia rồi. . .”
Bạch Đông Lâm như là u linh, lẩn tránh mọi thủ đoạn giám sát, lặng lẽ nhìn chăm chú, hai phương kia từng bước đến gần đại thế giới, trong nội tâm khó hiểu lại hiện lên một chút suy tư.
Tội nghiệt giết chóc to lớn này là do ai tiếp nhận?
Thật đúng là lợi hại a!
Đối với chuyện này, Bạch Đông Lâm ngược lại là thiếu chút hiểu biết, mặc dù tội nghiệt giết chóc đáng sợ, nhưng lại không làm khó được cường giả cảnh giới thứ mười.
Cổ Khí Chân Nhất, vạn pháp bất xâm, giết người cũng không dính chút tội nghiệt nào.
Tựa hồ, có chút giống bảo vật có thể thêm công đức vào người trong truyền thuyết.
Ken két ken két ken két!
Hai phương thế giới rốt cuộc chậm rãi đụng chạm tại một chỗ.
Ánh sáng óng ánh chói mắt bắn tung toé, khuấy động, quét ngang về chỗ phía sâu trong của Không gian Thứ Nguyên, cảm giác tất cả bên trong đều là một mảng màu trắng bạc.
. . .
“Ồ! Cái này là…”
Tại chỗ tiếp xúc giữa hai giới quang minh và hắc ám, nơi này quá mức xa xôi và biến hóa quá mức quỷ dị, để cho Bạch Đông Lâm cũng không thể nhìn ra nguyên cớ, và còn có một địa phương kỳ quái khác dẫn tới sự chú ý của hắn.
“Vì sao khí tức của phân liệt thể mà ta lưu xuống đều hội tụ tại một chỗ? Có điểm gì đó là lạ!”
Chiến Bia có chất liệu rất đặc thù và phân liệt thể của hắn cũng như vậy, cho nên nó sẽ có thể sống sót tại bên trong phong bạo hủy diệt khủng bố, và điều này đã nằm trong dự liệu của hắn. Nhưng mà khó hiểu là chúng lại hội tụ chung một chỗ, chuyện này rất kỳ quái. Vì dưới tình huống bình thường thì chúng chắc hẳn sẽ bị phong bạo vô biên vô hạn kia xung kích đến văng ra các nơi thì mới đúng.
Bây giờ rất rõ ràng là đã có vết tích của người nào đó ra tay can thiệp!
Bạch Đông Lâm hứng thú trong giây lát rồi lực chú ý của hắn liền chuyển dời. Ý chí của hắn bắt đầu liên kết với phân liệt thể, ngay sau đó cảm giác của hắn đã nhảy ra khoảng cách rộng vô biên, và một cảnh tượng kỳ dị liền hiện ra trong lòng hắn.
Chung quanh là vĩ lực hủy diệt cuồng bạo mãnh liệt, tại khu vực của phân liệt thể thì là một mảnh gió êm sóng lặng, có vô số điểm sáng lấp lánh thần quang đang hội tụ thành một cái dòng sông óng ánh, dòng sông ánh sáng này đang chảy xiết về một nơi bí ẩn.
“Chà! Phát tài! Phát tài rồi!”
Nếu nhìn kỹ thì những điểm sáng lấp lánh chính là đủ loại pháp bảo, bao gồm nhẫn trữ vật, kỳ trân dị bảo,… Chúng lít nha lít nhít, nhiều vô số kể!
“Những đồ vật này hẳn là di vật của những vị đại năng Nhân tộc đã chết đi! Không! Không vẻn vẹn chỉ như vậy! Số lượng này rất không thích hợp! Hẳn là còn bao quát cả di vật của cường giả Dị tộc!”
“Mấy tỷ cường giả Dị tộc cũng đã chết rồi sao? Đến cùng chư thần đang muốn làm cái quỷ gì đây?”
Dị tộc làm người chủ đạo tạo ra cái tràng diệt thế này thì bọn hắn sẽ có thủ đoạn rút lui mới đúng, nhưng đáng tiếc cũng không phải như vậy mà đều bị hủy diệt như nhau.
“Ha ha ha, ta không quan tâm! Ta sẽ thu lấy những đồ vật này!”
Bạch Đông Lâm suy nghĩ là sau khi khôi phục nhục thân thì hắn sẽ lần theo tọa độ mà nhảy qua đó. Nhưng mà suy tư trong nháy mắt thì hắn liền dừng lại động tác.
“Chư thần Dị tộc tạo ra cái tràng diệt thế này cũng không phải muốn trước khi chết sẽ làm cho Nhân tộc sấp mặt một phen, mà là để chuẩn bị cho việc chạy trốn! Bằng không thì bọn hắn cố ý lưu lại những bảo vật này để làm gì?”
“Chết thì đã chết rồi nên bảo vật sẽ không thể mang đi, vậy bọn hắn phí hết tâm tư đảm bảo những đồ vật này sẽ không ngoài chuyện muốn lưu chúng làm tài nguyên để lần nữa quật khởi phát triển.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận