Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2055 - Ngoan Nhân Đại Đế (2)

Trong đó có liên quan đến một trạm của Diệp Thiên Đế, thế nhưng ở trên Lam Tinh Thái Sơn, Lam Tinh nguyên điểm, đó là nơi nào?
Trong các Chư Thiên khác, nguyên điểm vũ trụ ở Lam Tinh đều ẩn nấp trong Duy Độ cao nhất, nếu không phải Bỉ Ngạn thì không thể nhìn thấy. Hơn nữa còn có sự che chở của chủ nguyên điểm, ngoại trừ hành giả nguyên điểm ra, chỉ có người siêu thoát mới có khả năng bước vào trong đó.
Nhưng vũ trụ nguyên điểm của Thiên Hoàn Mỹ đã hiện ra hoàn toàn, ngay cả Lam Tinh cũng trở thành “điểm du lịch”. Mà trong truyền thuyết, vũ trụ kia là một thế giới thời không do Hoang Thiên Đế chém xuống. Bây giờ nghĩ lại, mọi chuyện có lẽ không đơn giản như vậy.
“Ha ha ha! Ngô chủ...”
Tấm bia đá vỡ vụn cùng với việc Ngoan Nhân đi ra làm cho Si Đồng Chân Chủ lập tức hiểu được tất cả. Đối mặt với khí tức khủng bố của người siêu thoát, lòng như tro nguội, vẻ mặt thê thảm, ảm đạm.
“Ha ha, ra tay đi, có thể chết dưới tay người siêu thoát cũng không lỗ chút nào.”
Si Đồng Chân Chủ động đậy, chậm rãi đứng dậy, thân thể quỳ phục Tuế Nguyệt vô tận, đối mặt với tử vong, giờ phút này lại có vẻ cực kỳ cao lớn.
“Chết?”
Bạch Đông Lâm đè nén suy nghĩ, ánh mắt hờ hững nhìn xuống, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh. Lão già này có “thù sát thân” với hắn, tất nhiên là đáng chết, nhưng cứ chết như vậy thì lời cho ông ta quá.
Quan trọng nhất chính là quá lãng phí, mỗi một vị Bỉ Ngạn đều là những kẻ cực kỳ trân quý, bất kể là vạn tộc hay là Tai họa đen tối, dù sao cũng là cường giả vô tối cao chỉ đứng sau người siêu thoát, hơn nữa chỉ có những cư dân thế giới Chư Thiên do tự nhiên thai nghén mới có thể đạt được Bỉ Ngạn.
Giết hắn ta quá mức đáng tiếc, nếu là trước kia, hắn còn không biết xử lý như thế nào, nhưng sau khi trở thành siêu thoát, hắn đã có rất nhiều thủ đoạn.
“Ngươi chẳng qua chỉ là một Bỉ Ngạn nho nhỏ, cho dù nuốt luôn ngươi, hiện giờ tác dụng đối với ta cũng không quá lớn, chẳng qua ý thức bát cảnh của ngươi, ngược lại còn có chút giá trị.”
Nghe thấy lời nói sâu xa của Bạch Đông Lâm, trong lòng Si Đồng Chân Chủ run lên, bỗng nhiên cảm thấy không ổn, chỉ sợ sẽ có thứ gì đó còn đáng sợ hơn cái chết đang chờ hắn ta.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Si Đồng Chân Chủ liền hung ác tàn nhẫn, nảy sinh suy nghĩ tự diệt, ngay cả thân thể và ý thức, tất cả đều hóa thành hư vô.
“Ngươi quá coi thường người siêu thoát rồi phải không?”
“Ta… ta… làm sao có thể...”
Vẻ mặt Si Đồng Chân Chủ đờ đẫn, nhìn thân thể hoàn hảo vô khuyết của mình, ý thức bỗng giật mình, hình như vừa rồi tự diệt chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, nhưng ý nghĩ muốn chết lại rõ mồn một trước mắt.
“Cam chịu số phận đi, từ nay về sau, ngươi chính là một phần tử trong hồ năng lượng khổng lồ của ta. Hừ! Không hung hăng vắt kiệt ngươi, chẳng phải là làm hỏng mỹ danh cần kiệm tiết kiệm của ta à?”
Phất tay một cái, vẻ mặt hoảng sợ của Si Đồng Chân Chủ tan biến theo gió, chỉ để lại một quả quang cầu chói mắt. Đó là kết tinh của ý thức bát cảnh, trong đó đặc tính mấu chốt nhất đã được Bạch Đông Lâm bảo tồn, mỗi giây mỗi phút đều dốc hết sức lực thi triển từ không sinh có, nhất niệm đại thiên!
Bạch Đông Lâm đã hạ quyết tâm, sau này, Bỉ Ngạn rơi vào tay hắn đều sẽ có kết cục thế này, không sống không chết, giống như một cục pin không bao giờ khô kiệt, vĩnh viễn liên tục không ngừng vận chuyển năng lượng cho hắn, tận dụng đến tối đa phế vật.
“Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh” cũng không có điểm cuối, vô hạn Chư Thiên càng mạnh mẽ thì sức mạnh cũng càng mạnh, đó là mấu chốt để hắn có thể áp chế người siêu thoát Xà Mẫu.
Răng rắc! Oành...
Bỗng nhiên, hư không chợt xuất hiện sấm sét vô tận sặc sỡ, biển ảo tưởng vô biên chấn động kịch liệt. Sóng biển hư ảo cuộn trào mãnh liệt, giống như không chịu nổi đè nén.
Ngoan Nhân Đại Đế đã thu liễm tất cả thần dị, bỗng nhiên bình thường không có gì lạ, bỗng nhiên lại giống như siêu thoát tất cả, chân ý vĩnh hằng quanh quẩn quanh người, khí tức mạnh mẽ tuyệt đối vô biên, bình đá được hắn ta nâng trong tay cũng nhuốm vẻ mộng ảo, mơ hồ tựa như có tiếng cười như điên từ trong đó gào thét vang vọng ra.
“Lợi hại, vậy mà nàng ta đã thành công, phương thức độc đáo như thế, xem ra trước khi bị Hắc Nguyên bắt, nàng ta đã cách đột phá không xa.”
Mỗi một người siêu thoát đều không dễ dàng đạt được, tất cả đều trải qua muôn ngàn khó khăn, vô cùng đau khổ, Tuế Nguyệt vô tận, có lẽ Hắc Nguyên này, chính là một kiếp cuối cùng của Ngoan Nhân để đặt chân vào siêu thoát.
“Đa tạ đạo hữu!”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, được cái chắp tay thi lễ này, một cứu mạng hai bảo vệ, ân tình này rất xứng đáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận