Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1200: Ny Ny còn sinh một đứa bé

Đúng vậy, hắn kiên định đứng ở bên phá tường, hắn nhất định phá lồng giam này!
Chúa Jesus cũng không ngăn được!
Răng rắc răng rắc!
Quả cầu ánh sáng trắng rực rỡ được Bạch Đông Lâm nâng lên trong tay hơi chấn động, bắt đầu vỡ ra những vết nứt nhỏ, từng ánh sáng từ khe nứt bắn ra, hương thơm kỳ dị lan tràn khắp nơi.
"Cuối cùng cũng thành công rồi?"
Vẻ mặt hai người hơi thay đổi, ánh mắt đều rơi vào quả cầu ánh sáng, sắc mặt hiện lên vẻ chờ mong.
Ầm ầm!
Quả cầu ánh sáng đột nhiên nổ tung, hóa thành vô số vụn sáng màu sắc sặc sỡ bay tán loạn, một bóng người uyển chuyển cuộn mình từ từ mở rộng ra, ánh sáng vô tận quanh quẩn, thần thánh không thể nhìn thẳng, hơi thở mạnh mẽ mênh mông vô tận, là Thập Cảnh đỉnh phong.
"Oa oa oa!"
Một tiếng khóc nức nở đột nhiên vang lên. Lúc này, Bạch Đông Lâm mới phát hiện nữ tử được ánh sáng bao phủ trong ngực còn ôm một bóng dáng nho nhỏ.
"Ách, Ny Ny còn sinh một đứa bé!?"
Bạch Đông Lâm ngạc nhiên, lại không biết có phải việc Ny Ny lột xác xuất hiện ngoài ý muốn hay không, sao có thể có thêm một đứa bé.
"Đây là một mặt khác của ta, nàng ấy tên là Khương Ny Ny."
Ánh sáng từ từ thu lại, lộ ra dung nhan làm Bạch Đông Lâm run lên, không thể diễn ta bằng lời, được ngưng kết từ tất cả tạo vật đẹp nhất, như thần như tiên, không thể khinh nhờn.
"Đa tạ hai vị đạo hữu hộ đạo cho ta."
“Khụ khụ, không cần không cần, đây là chuyện nên làm!”
Lưu Lãng Đế vốn rất thoải mái, lúc này lại có vẻ có chút nhăn nhó, tròng mắt Bạch Đông Lâm vừa chuyển, giữa hai người này khẳng định có quan hệ không ai biết.
"Đạo hữu, đứa bé này chính là Ny Ny lúc trước sao? Chúng ta nên gọi nàng là gì? Lam Hà Giới Chủ? Nữ vương Viêm Ngục? Hay là Chúng Tinh Chi Thần?”
Bạch Đông Lâm hơi vòng tay, nữ nhân này quá mức nghịch thiên, mỗi một đời đều tạo ra danh tiếng không nhỏ. Hiện giờ sau khi lột xác thành người phá tường càng bất phàm, thần, người hai mặt này, làm cho hắn không khỏi nhớ tới một tên cướp họ Triệu.
"Tên?"
Ánh mắt lấp lánh của nữ tử hơi hoảng hốt, chín mươi chín hào quang hiện lên sâu trong con ngươi, hình ảnh vô tận không ngừng lóe ra, cuối cùng dừng trên một bóng lưng mơ hồ, mặt mày run lên, hào quang trong mắt tiêu tán.
"Ở đời thứ nhất của ta, sư tôn của ta đặt tên cho ta là Hi Lý Phượng, các ngươi hãy gọi cái tên này đi, các loại còn lại đều tan thành mây khói, để cho chúng nó chôn ở trong năm tháng."
Hi Lý Phượng? Phượng Lý Hi!?
Bạch Đông Lâm nghe vậy, vẻ mặt sửng sốt, trong nháy mắt nghe thấy cái tên này, phản ứng đầu tiên của hắn chính là nhớ tới Nữ Oa trong truyền thuyết, tên Nữ Oa chính là Phượng Lý Hi.
Phượng Lý Hi bổ thiên, Hi Lý Phượng phá thiên (phá bích).
Ha ha, sư tôn của Hi Lý Phượng này ngược lại là một nhân tài, thiên phú đặt tên cũng không kém hắn!
Ánh mắt Hi Lý Phượng rũ xuống, hai tay nhẹ nhàng lắc lắc nữ nhi đang ngủ say trong lòng, tiếp tục nói: "Ny Ny là người mang theo đời thứ chín mươi chín của ta, nàng hội tụ tất cả nhân tính của ta, trí nhớ của nàng sẽ dần dần thức tỉnh, đây cũng là điều kiện Khương Vô Đạo đưa ra với ta, trả lại cháu gái của hắn còn nguyên vẹn không tổn hao gì cho hắn."
Người thả câu có tên là Khương Vô Đạo phải không? Nhìn không ra lão hòa ái này còn có một cái tên bá đạo như vậy.
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, xem ra Khương lão đầu vẫn vô cùng để ý Ny Ny, quan hệ giữa ba người này thật đúng là phức tạp.
"Chuyện này, Lưu Lãng, chúng ta cũng nên bắt đầu kế hoạch tiếp theo, đi tới Quy Khư…”
“Được!”
Lưu Lãng Đế trịnh trọng gật đầu, lập tức nhìn về phía Bạch Đông Lâm, thăm dò hỏi: "Bạch huynh, là người phá tường, ngươi muốn đi cùng chúng ta sao?”
Bạch Đông Lâm suy tư trong nháy mắt, lắc đầu từ chối nói: "Xin lỗi, ta còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, tạm thời không thoát thân được, có điều, nếu các ngươi cần giúp đỡ có thể tùy thời liên lạc với ta.”
Nói xong đã lật tay lấy ra một khối chiến bia riêng biệt, đưa cho Lưu Lãng Đế. Hắn coi trọng một thứ gì đó ở vực sâu vô tận, còn tính toán đi tranh giành, hơn nữa trong kế hoạch của hai người Lưu Lãng Đế vốn không có hắn, cũng không thiếu một người phá tường như hắn.
"Vậy được rồi, có điều ngươi phải cẩn thận Mẫu Hà."
Trong lòng Lưu Lãng Đế có một chút tiếc nuối, nhưng cũng sẽ không làm khó người khác, có thể gặp được một người phá tường đã là may mắn, có kẻ địch chung là Mẫu Hà, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ đến cùng một chỗ.
"Ha ha, yên tâm đi, mạng của ta rất cứng."
Hi Lý Phượng do dự một chút, cất bước đi lên, đưa nữ nhi trong ngực cho Bạch Đông Lâm, nhẹ giọng nói: "Bạch đạo hữu, Quy Khư mức hung hiểm, mang theo Ny Ny ở bên người có rất nhiều bất tiện, ta biết ngươi và Khương Vô Đạo có quen biết, vậy làm phiền ngươi giao Ny Ny cho Khương Vô Đạo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận