Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 702: Tư Trưởng thứ bảy

“Mụ nội nó, có phải lão tử chọn sai quan tài đồng thau rồi không?” “Haiz, thôi vậy, việc đã đến nước này, cũng không thể nhét đời thứ tư trở về được? Đánh cũng đánh không lại!”
Hung lắc đầu, bước ra một bước, lại về tới quảng trường màu đỏ tươi.
Hắn ta khoanh chân nhập định, sóng gió bên ngoài không liên quan đến hắn.
Hắn ta chỉ là Thủ Chung giả mà thôi.
Càn là dương là Trời, Khôn là âm là Đất.
Nguyên là nước, Mạt là kết thúc.
Một trong hai điểm đại cực của Duy Nhất Chân giới, đối lập với Càn Nguyên giới, đồng thời cũng là trung tâm ra đời ‘Quỷ Phủ’ – Khôn Mạt giới.
Khác với Càn nguyên giới là thế giới có lục địa liền mạch, Khôn Mạt giới là từ mười tám vị diện lớn trên thế giới chồng lên tạo thành, khá giống với ghép đất ở Càn nguyên giới.
Khôn Mạt giới không phân biệt ngày đêm, ở một nơi hẻo lánh trong vũ trụ mênh mông, nhật nguyệt sao trời đều cách cực kỳ xa xôi, ánh sáng khó chiếu tới.
Chỉ có một ngôi sao khổng lồ lu mờ, tồn tại sâu trong không gian Thứ Nguyên, di chuyển một cách nặng nề, từ xưa đến nay dùng ánh sáng ảm đạm vẩy khắp toàn bộ mười tám vị diện.
Thế giới này nhìn như hiu quạnh, nhưng nền văn minh lại rất phồn vinh, không riêng gì Tu Luyện giới, đến cả người phàm đông đúc cũng xây dựng nên vương triều đặc sắc riêng.
Họ không khác mấy với Nhân tộc nơi khác, chỉ có làn da trắng bất thường, khí chất càng thiên về lạnh lùng.
Giống như những thế lực tu sĩ khổng lồ phức tạp, những rắc rối khó gỡ trong mười tám vị diện của thế giới, Khôn Mạt giới nghiêng về âm, thuộc tối, mặt trái, những quy tắc pháp tắc hủy diệt và chết chóc phát triển hơn, giới tu sĩ thành lập thế lực ở đây cũng theo hướng này.
Ở Khôn Mạt giới không biết chỗ sâu trong Không gian Thứ Nguyên Duy Độ, không gian trắng bệch kỳ lạ âm thầm tồn tại một phương, trong đó có một vùng đất khổng lồ, vuông vức, toàn thân đen nhánh, liếc mắt nhìn phạm vi không dưới hàng tỷ dặm.
Trên đó có vô số tòa cung điện màu đen cao chót vót, nối dài không dứt, bóng người đông đúc như kiến đi lại qua các cung điện, có mấy nghìn chiếc chiến hạm đen nhánh lớn dài ngàn vạn trượng đang lơ lửng trên không trung đại lục.
Còn lớn hơn chiến hạm kim quang của Thần Đình, hơi thở càng khủng khiếp hơn, tràn ngập hơi thở giết chóc nồng đậm, phía trên có rất nhiều gai nhọn sắc bén, hết sức dữ tợn.
Đây là cỗ máy chiến tranh, sinh ra để giết chóc và hủy diệt!
Tập trung nhìn lại, mỗi chiến hạm không gian Duy Độ đều được chồng chất trăm triệu thứ, trông thì là mấy ngàn chiếc, thật ra là mấy trăm tỷ chiếc.
Nơi quy tụ lực lượng chiến tranh khủng khiếp như thế, thế lực tương ứng không cần nói cũng biết, đương nhiên là… Quỷ Phủ – Chiến Tranh Ti.
Trên vùng đất đen nhánh, có mười cung điện khổng lồ hùng vĩ khác thường, lần lượt thuộc về mười Tư Trưởng của Chiến Tranh Ti.
Một luồng sáng cắt qua không trung, bay xuống bên ngoài cung điện màu đen, đứng nghiêm, hờ hững nói: “Thuộc hạ cầu kiến Tư Trưởng thứ bảy đại nhân! Có Thần Đình – Tra xét tư gửi văn kiện mật, cần đại nhân xem qua!”
Kẹt kẹt!
Cánh cửa dày nặng chậm rãi mở ra một khe hở, ánh sao ảm đạm phóng ra nhập vào trong đại điện đen láy, bên trong đại điện đen nhánh, hào quang hội tụ phía trên Duy Độc vương tọa, một bóng người cao lớn hơi dựa cúi đầu, thần niệm trút xuống, tập trung tinh thần xem nội dung bên trong miếng ngọc đồng.
“Thần Đình Tra xét tư? Không có việc không đăng tam bảo điện, chắc chắn bọn người kia lại có cục diện gì rối rắm ném cho Chiến Tranh Ti bọn ta đây.”
Tư Trưởng thứ bảy ngừng lại, ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua đại hán ngoài điện, gật đầu nói: “Trình lên đây đi!”
“Vâng!”
Đại hán búng ngón tay, một quả cầu kim loại che kín thần văn màu vàng tối, biến thành ánh sáng lấp lánh rơi nxuống bàn.
“Thuộc hạ cáo lui!”
Rầm!
Cánh cửa dày nặng đại môn đột nhiên đóng lại, trong đại điện lại một lần nữa chìm trong bóng tối, càng khiến hào quang chỗ ngồi trên vương tọa thêm lộng lẫy.
Tư Trưởng thứ bảy buông mắt xuống, nhìn quả cầu kim loại, chỗ hội tụ thần văn phức tạp, minh khắc hai chữ ‘Tuyệt mật’.
“Ha ha, để bổn tọa xem, lại là thế lực nào xui xẻo như vậy…”
Trong lòng hắn ta rất rõ, nếu tìm đến cửa Chiến Tranh Ti bọn họ, vậy thì ngoài giết chóc ra không còn gì khác.
Dù sao thì Chiến Tranh Ti bọn họ trừ giết chóc hủy diệt ra cũng không làm được chuyện khác.
Hắn ta tập trung lại, trở tay lấy ra một con dấu, khí tức mịt mờ trên con dấu, minh khắc hai chữ ‘Đệ Thất’.
Rắc rắc!
Lúc con dấu khắc chữ đến trên quả cầu vàng tối, thần văn ngoài mặt lập tức chuyển động điên cuồng, tách ra, nở rộ thành hình dáng đóa hoa sen, trên nhuỵ hoa đặt một ống ngọc màu trắng lớn cỡ đầu ngón tay.
Ý niệm thần hồn xâm nhập vào trong, lượng tin tức khổng lồ nháy mắt được Tư Trưởng thứ bảy tiếp nhận hết, trong đôi mắt sâu xa hiện lên vẻ hiểu rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận