Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1803 - Lấy thân làm giáp (2)

"Tín Tức Chi Nguyên, đây cũng là áo nghĩa của “Ý” quyển chín, có điều đây chỉ là sự hiểu biết cả cá nhân ta, thích hợp ta chưa chắc đã thích hợp ngươi, vẫn là như cũ, chính ngươi thể hội nhiều hơn đi."
Trong mắt Bạch Đông Lâm chứa ý cười, dừng lần luận đạo này lại, Hoàng Nam cúi đầu ngồi xổm một bên thấy vậy bèn vội vàng tiến lên, cung kính rót đầy nước trà.
"Ừm, đa tạ đạo hữu, sự khó hiểu trong lòng ta đã được gỡ bỏ không ít, đã cởi ra không ít."
"Ngươi là người sáng tạo của “Ý”, nên tinh nghĩa ngươi trình bày tự nhiên là huyền diệu phi phàm, việc tu hành của ta đã được giúp rất nhiều."
Có lẽ là vì tiện cho giao lưu vào che giấu thân phận của mình, lúc này Tín Tức Chi Nguyên lấy hình tượng của một thanh niên bình thường để ra ngoài gặp người, nhưng khí chất thần bí toát ra trong lúc vô ý và hai mắt sâu thẳm vô ngần vẫn làm người khác sinh lòng sợ hãi.
"Khách khí rồi."
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, thưởng thức chén linh trà, tâm tư bay đi giống như về tới cảnh tượng của mấy vạn năm trước.
Tương tự, trước đây Tín Tức Chi Nguyên cũng đến tìm hắn thỉnh giáo “Ý”. Lúc nói chiện tán gẫu sau khi luận đạo xong, hắn thấy Hoàng Nam bưng trà rót nước một bên thì nhắc tới Tối Chung Bỉ Ngạn.
Đã không nói thì thôi, chứ vừa nói là lập tức giống như củi khô gặp lửa mặt, giữa hai người đã đạt thành một loạt bí mật ước định không thể cho người biết, cũng vì gõ chuông tang cho sự hủy diệt của Tối Chung Bỉ Ngạn.
Trận đại chiến không muốn người biết vào thời gian cuối cùng kia, lấy sự ngã xuống của Chung Cực Bỉ Ngạn và Vô Hạn giới chủ mà kết thúc, cũng dẫn đến cơn mưa máu rơi mấy trăm ngàn năm trong Chư Thiên Thái Hạo.
Dựa theo hiệp nghị trước khi chiến đấu, hai thi hài của Bỉ Ngạn, cương vực của Tối Chung Bỉ Ngạn đều thuộc về quyền sở hữu của Bạch Đông Lâm.
Đồng thời, cũng để cho Bạch Đông Lâm gia nhập thực nghiệm về tin tức chi đạo của Tín Tức Chi Nguyên để thăm dò, hình vi lợi dụng phân thân nhìn trộm hệ thống trước đây đương nhiên không tính là cái gì cả.
"Đạo hữu, chuyến này ta được ích lợi không nhỏ, phải đi về bế quan phỏng đoán, nên không quấy rầy nhiều."
Tín Tức Chi Nguyên mở miệng chào tạm biệt, Bạch Đông Lâm cũng phục hồi tinh thần từ dòng suy nghĩ, đứng dậy đưa tiễn.
"Đi thong thả."
"Cáo từ."
Bạch Đông Lâm đứng bên ngoài thần điện, tầm mắt nhìn quanh, thu hết cảnh tượng phồn hoa của Bạch Ngọc kinh vào trong mắt.
"Thời gian trôi qua rất vui vẻ, mấy trăm ngàn năm chỉ là trong nháy mắt, đây là cuộc sống khô khan của loại vĩnh hằng à!"
Hắn thoáng cảm khái, ánh mắt lập tức lẫm liệt, vẫn tràn ngập tinh thần phấn chấn, bốc đồng.
"Hôm nay vạn sự đã chuẩn bị, tài nguyên sung túc, có thể tiến nhập bế quan thâm trầm, bắt tay vào làm đột phá ban đầu."
"Ý chí bát cảnh, từ không mà có!"
Cập nhật chương mới nhất của Bất Tử Ta Quá Mạnh!
Ầm!
Trên đỉnh Ngọc Kinh thần sơn, cánh cổng cực dày của thần điện sụp xuống, thời không bị ngăn cách, Bạch Đông Lâm một mình ngồi xếp bằng trên đại điện, bắt đầu bế quan.
"Ha ha, cuối cùng ta cũng được tự do!"
Một thanh trường đao màu đỏ tươi cắm vào tảng đá khẽ rung lên, khiến cho tảng đá cứng đầu chấn động thành hư vô, quỷ dị liếc nhìn thần điện đóng kín, sau đó hóa thành hồng quang bay xuống núi.
"Kỳ Tích! Kỳ Tích! Ngươi có ở nhà không?"
Thanh trường đao màu đỏ tươi bay xuống Ngọc Kinh thần sơn, bay đi bay lại, cuối cùng dừng lại ở một trạch viện dưới chân núi.
"Hả? Khấp Huyết, sao ngươi lại tới đây?"
Đôi lông mày của Kỳ Tích đẹp như tranh vẽ khẽ động, bừng tỉnh khỏi tĩnh tu, từ từ mở mắt ra, quần tinh hàng trăm triệu năm ánh sáng đồng loạt lấp lánh.
"Khấp Huyết, phụ thân không phải đã cấm ngươi chạy lung tung sao? Cẩn thận lại bị nhốt trong Lò Luyện Chư Thiên."
Kỳ Tích hôm nay, sau trăm ngàn năm khổ luyện, đã cao hơn một chút, nhưng cũng chỉ cao một mét hai, còn không cao bằng cán đao màu đen của Khấp Huyết.
"Ha ha ha! Kỳ Tích ngươi không biết đó thôi, phụ thần ngươi đã đi bế quan rồi, ta nghe hắn lẩm bẩm nói, chuẩn bị đột phá ý chí bát cảnh. Hừ, đột phá ý chí vô cùng khó, cho dù thiên tư của chủ nhân trác tuyệt, ít nhất cũng cần tám chín trăm vạn năm!"
"Trong khoảng thời gian này, bản đại gia sẽ được tự do, thế nào? Tiểu nha đầu Kỳ Tích, có muốn ra ngoài chơi không?"
"Mỗi ngày đều ở Bạch Ngọc Kinh quá đơn điệu, quá nhàm chán!"
Kỳ Tích nghe vậy, nhất thời lộ ra có chút lay động, nàng kỳ thật cũng là một người không biết an phận, hơn nữa tuổi còn trẻ, tính tình còn chưa ổn định, ngày qua ngày bế quan tu luyện quả thực có chút nhàm chán.
"Cái này… có phải là quá không tốt không? Nếu như phụ thần biết, nhất định sẽ tức giận."
Nhìn thấy sự do dự cùng động tâm trong mắt Kỳ Tích, tinh thần Khấp Huyết chấn động, có kịch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận