Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 327: Tự nhiên nhặt được món hời

So với việc dùng linh khí thì dùng độc đan để phát động đảo ngược tổn thương tiết kiệm tài nguyên hơn nhiều. Đừng thấy Vạn Ách Độc Châu dùng tốt vậy chứ mỗi ngày cũng tiêu hao không ít linh thạch đâu. Bây giờ thể xác của Bạch Đông Lâm thật sự quá trâu bò, lực phòng ngự quá biến thái nên công kích bình thường có khác gì muỗi đốt gỗ đâu, chả xi nhê gì hết. Bạch Đông Lâm không để ý đến việc bên ngoài… suốt ngày ru rú trong phòng ngủ tu luyện. Thẳng đến bảy ngày sau, vòng tay phát ra tiếng tít tít rồi lấp lóe ánh sáng đỏ, sau đó có một tin tức truyền thẳng vào trong não hắn.
[Thi đấu tuyển chọn người có tư cách thăm dò mảnh vỡ thế giới, chưa biết tên:
Thời gian: một tháng sau.
Địa điểm: đấu võ ở đấu trường Vô Gian, còn lại thì được chỉ định so tài ở bí cảnh Giáp 49.
Tư cách dự thi: tất cả các đệ tử có kiếm pháp, Linh Khiếu dưới Thần Thông Cảnh.
Phương thức so tài: Đấu võ, luyện khí, luyện đan, trận pháp, sức mạnh thân thể, cảnh giới thần hồn, năng lực cảm ngộ pháp tắc, năng lực lĩnh ngộ thần thông, bí thuật…
Giải thưởng đấu võ: Những người lọt vào 1000 người đứng đầu đều có tư cách tiến vào mảnh vỡ thế giới chưa biết tên.
Nơi báo danh dự thi hoặc từ bỏ quyền dự thi: Cực Đạo thánh tông.]
Ý niệm của Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng quét qua, thông tin giống hệt như những gì hắn tìm hiểu được từ Thư Sơn. Xem ra tình huống vẫn như trước kia, không xuất hiện biến cố gì.
Suy nghĩ vừa lướt qua trong đầu, Bạch Đông Lâm chọn vào mục ‘báo danh dự thi’ rồi lựa chọn so tài luyện đan. Khoảnh khắc hoàn thành đăng ký thì thông tin của hắn cũng truyền đến thiết bị kết nối, đúng là thuận tiện thật đấy.
Số người đăng kí đấu võ là nhiều nhất, đến tận một ngàn người. Có khi tất cả những môn thi khác cộng lại cũng không bằng, quả nhiên thực lực vẫn là hàng đầu!
Bạch Đông Lâm không để ý lắm, mỗi môn thi đấu ở đây hắn đều nắm chắc 100% phần thắng, chẳng qua chỉ là thi cho có thôi, ngày nào cũng chém chém giết giết có gì vui đâu. Thử chuyển sang luyện đan cũng hay đấy chứ. Luyện đan sư cao quý lại am hiểu thuật luyện độc đan, hỏi xem có người nào không sợ chứ?
Bạch Đông Lâm chém rớt hết tạp niệm trong đầu. Vẫn còn cả tháng nữa cơ mà, hắn vẫn nên tiếp tục tu luyện đi thôi. Tâm thần hợp nhất, chỉ nháy mắt Bạch Đông Lâm đã chìm đắm vào tu luyện.

Một tháng sau.
Bạch Đông Lâm tỉnh lại từ trong tu luyện rất đúng hạn, vừa mở mắt thì hắn đã kích hoạt Vòng Tay Cực Đạo.
Một cánh cửa ánh sáng lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
Bạch Đông Lâm phun ra một ngụm trọc khí rồi đứng dậy, vừa sải bước đã bước qua cánh cửa ánh sáng. Chớp mắt tiếp theo hắn đã có mặt ở một bí cảnh có tên là Giáp 49.
Bạch Đông Lâm đưa mắt quan sát khung cảnh xung quanh. Chỗ này là một quảng trường khổng lồ không nhìn thấy điểm cuối. Trên trời cùng biên giới đều là sương mù mông lung, không nhìn rõ được gì.
Lúc này đã có rất nhiều cánh cửa ánh sáng được mở trên hư không, phải đến mấy vạn cái rậm rạp chằng chịt. Xem ra cho dù là so tài Đan Đạo trong tông môn nhưng cạnh tranh cũng không nhỏ đâu!
Đệ tử Thánh tông thật sự là đông như quân Nguyên, may là lần này còn hạn chế kiếm pháp, Linh Khiếu dưới Thần Thông Cảnh rồi đấy. Thời gian tu luyện đến Thần Thông Cảnh dài dằng dặc nhưng số lượng người có thể vượt qua cũng rất lớn. Đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu đệ tử đủ cảnh giới cùng tham gia lần tuyển chọn này.
Cực Đạo phong cùng bốn phong: âm Dương Thuỷ Hoả.
Thiên Cương Địa Sát gồm 108 phong, Ngũ Hành phong, Thần Nữ phong, Đa Bảo phong, Đan Đỉnh phong cùng các loại chủ phong khác.
Đấu trường được dựng san sát nhau, lò luyện địa tâm. Cầu Đạo điện, Thiên Nhận nhai, Vô Tội khí chủng, mười tám sở chấp pháp, Vạn Sơn giới, sở truyền tống… ngàn vạn người đều vì bí cảnh mà luân chuyển.
Chuông Cực Đạo, Vũ tháp, Trụ Điện, diệt thế đại ma, vòng tru thần diệt ma, kính luân chuyển thời không, thương khung vạn giới châu … vân vân…Các cường giả chấp trưởng đều dùng Tiên Khí trông coi thuộc hạ, đệ tử nhà mình.
Đây mới chỉ là một phần nhỏ thôi đấy, theo Bạch Đông Lâm được biết thì phần lớn đệ tử thánh tông đều không ở lại tông môn. Duy Nhất Chân Giới quá rộng lớn, Thánh tông lại là cứ điểm xa xôi nhất. Khoảng cách giữa chỗ này với Càn Nguyên giới cũng phải chừng hơn trăm vạn năm ánh sáng.
Cho dù có Hoàn Vũ Truyền Tống Ti trợ giúp thì những đệ tử đang trấn thủ biên giới cũng không thể trở về trong vòng một tháng ngắn ngủi được.
Cũng có thể là do nhiệm vụ nặng nề nên Thánh tông căn bản là không thông báo cho những đệ tử đã ra ngoài trấn thủ.
Nói đến thì đám đệ tử ở lại trong tông môn như Bạch Đông Lâm đúng là tự nhiên nhặt được món hời lớn. Chứ đám người đang trấn thủ vũ trụ Biên Hoang thì có ai là nhân vật đơn giản đâu chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận