Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 964: Tinh phỉ

Bạch Đông Lâm thích tĩnh lặng, thế lực thành lập cũng bị Quy Tắc của Cực Đạo hạn chế, hắn cũng không muốn bỏ ra quá nhiều công sức lên đó mà càng không thể chiêu mộ đệ tử khắp nơi, có hơi sức đi làm chuyện ấy chẳng thà đi tu luyện! Bởi vậy chỉ muốn thành lập một thế lực đơn giản nên không cần quá nhiều người, thực lực cần phải đủ mạnh. Tính chất thể lực thiên về hướng: Chiến tranh, ám sát, ẩn nấp, chém đầu!
Tất cả đã được báo lên Cực Đạo thánh tông và đã được thông qua, cuối cùng hắn vẫn không nghe lời khuyên của Đồng Tiêu, chỉ có chiến tranh, giết chóc với cướp đoạt mới làm cho thực lực của hắn tăng nhanh hơn.
Môi trường an nhàn không phù hợp với hắn.
“Ồ, danh sách mười hai lâu chủ, lại có không ít người được chọn……”
Chậm rãi mở bàn tay ra, mấy cái lệnh bài bắn ra, xoay tròn lơ lửng trong hư không, ẩn chứa một loại thần uy kỳ lạ.
Đây là thể phân liệt Chiến Bia hoàn toàn mới với rất nhiều năng lực kỳ lạ, là phẩm chất cao nhất mà thế giới Duy Độ có thể tạo ra.
Lấy thứ này có lẽ đã làm đủ chứng nhận thân phận của Bạch Ngọc Kinh.
Hoa văn tinh xảo đẹp đẽ phủ kín bên trên lệnh bài như bạch ngọc, mặt trái là ba chữ Bạch Ngọc Kinh, mặt trước được khắc duy nhất một ký tự, hoàn toàn không giống nhau.
Đế, kiếm, huyền, quang, tử, ngọc……
“Tiểu Tử, Tiểu Tiểu, hai cái tiểu gia hoả này đã đến lúc phải về rồi!”
Bạch Đông Lâm hơi ngửa đầu, lần theo toạ độ đến từ chỗ sâu của Duy Độ, tầm mắt vượt qua Duy Tân vô tận, nhìn vào sâu bên trong Vũ Trụ Hư Không.
“Ha ha, hai tên này thật chẳng biết trời cao đất dày là gì, mà chạy trốn lại rõ xa.”
Cảnh tượng đập vào mắt làm hắn lắc đầu bật cười không thôi.
Không gian vũ trụ lạnh lẽo và tĩnh mịch. Trong không gian kép, một thương đội khổng lồ trải dài mấy ngàn dặm, đang bay như tên bắn với tốc độ gấp trăm lần tốc độ ánh sáng.
Vũ trụ vô hạn đầy những nguy hiểm, thiên tai, hoặc nhân họa chưa biết.
Thực tế những thương đội thực hiện thương mại xuyên biên giới này được tạo thành từ hàng chục hàng trăm thế lực khác nhau liên hợp lại, để hỗ trợ lẫn nhau trên những chặng đường dài.
Suy cho cùng thì đây là một thế giới có sức mạnh vô cùng to lớn của Thần Ma, có nhiều hàng hóa hơn nữa thì một chiếc nhẫn trữ vật cũng có thể chứa được, sao lại cần một thương đội khổng lồ như vậy?
Thương hạm chưa bao giờ được sử dụng để kéo hàng hóa, cũng giống như thương đội này, mỗi chiếc thương hạm ở đây đều đến từ các thế lực khác nhau, thương hạm khổng lồ chủ yếu dùng để chở các chiến binh.
Pháp bảo trữ vật có thể chứa đựng vật sống hoặc thần thông tiên thuật, nhưng chỉ với một thế lực thì không thể tùy tiện lấy ra.
“Truyền lệnh xuống, chúng ta sắp đi qua Hắc Lưu Tinh Vực, khu vực này có tinh phỉ hoành hành, để tất cả mọi người lên tinh thần cảnh giác!”
“Tuân lệnh đại nhân!”
Trong phòng chỉ huy của thương hạm màu đỏ dẫn đầu thương đội, mấy người đứng thẳng dậy, vẻ mặt nghiêm trang nhìn ánh sáng lưu động nhanh chóng bên ngoài, dùng toàn lực thúc giục thần niệm cảm giác, dòm ngó tất cả nguy hiểm có thể xảy ra.
Khu vực này dày đặc thiên tai, chỉ có vài tuyến đường đi an toàn, Hắc Lưu Tinh Vực này là một trong số đó, nơi được bọn họ coi là huyết mạch, cũng bị bọn tinh phỉ coi là nơi phát tài, thương đội bị cướp bóc cũng không phải số ít.
Mặc dù có thể chọn đi đường vòng, nhưng đây là lối tắt ngắn nhất để đi đến điểm then chốt xuyên biên giới. Nếu đi vòng, thời gian di chuyển sẽ tăng lên mười mấy năm, chi phí vận chuyển cũng tăng lên gấp mấy lần, mà khách mua lượng hàng hóa này cần gấp, không thể trì hoãn quá lâu.
“Ha ha, lão Hồ à, đừng lo lắng quá, lần này chúng ta tập hợp không ít thế lực, cho dù thật sự xui xẻo gặp phải tinh phỉ, bọn chúng cũng chưa chắc đánh lại được chúng ta.”
“Hơn nữa, không phải còn có ta ở đây sao!”
Một thanh niên tuấn tú lười biếng nằm trên ghế, so với sự trịnh trọng và nghiêm túc của mọi người, hắn giống như đến để chơi vậy.
Hồ Địch nhướng mày, có hơi bất mãn với sự điềm nhiên như không của thanh niên kia, nhưng ánh mắt liếc thấy hoa văn thần quang rạng rỡ kỳ lạ ở mi tâm của thanh niên, lập tức đè nén không vui trong lòng.
“Trấn Thủ đại nhân nói đúng, nếu xuất hiện phiền toái không giải quyết được thì còn phải dựa vào đại nhân!”
“Ha ha, nói hay, nói hay.”
Thanh niên cười khẽ, lật tay lấy ra một bình rượu linh tửu ngon miệng uống một ngụm, hai mắt híp lại, nhắm mắt như đang ngủ.
Mặc dù thực lực của hắn không bằng lão Hồ, nhưng hắn là Trấn Thủ, dù chỉ là Trấn Thủ nhất tinh thấp nhất, nhưng cũng là nhân vật sống sót từ chiến trường ngoại tộc.
Vai trò của hắn quan trọng hơn bất kỳ người nào trong thương đội này, là Định Hải Thần Châm chân chính, sở dĩ những thế lực kia nguyện ý gia nhập thương đội này, tất cả đều do nể mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận