Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 815: Cướp tài nguyên chỉ là thuận tay thôi

Tuy thế giới bong bóng Hải Nhãn bí cảnh rất nhiều, nhưng lượng tu sĩ tiến vào đây lại càng kinh khủng, có nhiều tu sĩ bị đưa vào cùng một thế giới, cũng hợp lý. Vừa rồi dị thú trong sa mạc bạo động, động tĩnh khá lớn, thu hút không ít ánh mắt của tu sĩ, tiếp đó bọn họ liền thấy nam tử hiền hoà nho nhã mặc áo màu đen, cảnh tượng vừa rồi, quả thực rất tàn bạo!
Những con dị thú này có thể so với cảnh bậc ba bậc bốn, lúc này lại yếu ớt như con kiến.
Mấy trăm tu sĩ hóa thành vệt sáng bỏ chạy, lúc bay lên thấy ánh sáng đen khủng bố kia không đuổi theo không khỏi thở nhẹ nhõm một hơi, xem ra người này quả nhiên giống như gương mặt vậy, không phải người ham giết chóc.
“Hả? Hắn đang làm cái gì?”
Quay đầu nhìn ra xa ánh mắt đám tu sĩ trở nên ngạc nhiên không ngờ, chỉ thấy ánh sáng đen lạnh lẽo kia lan tràn mấy trăm dặm xung quanh, lúc này giống như chất lỏng, đám nhúc nhích trong đó, hoặc hóa thành móng vuốt lớn, hoặc hóa thành lưỡi dao sắc bén, cái xẻng hoặc dụng cụ khác, mạnh mẽ cắm sâu vào trong lòng đất, quấy động điên cuồng một hồi.
Dị thú, thôn phệ tất cả.
Linh thạch, khoáng vật, bảo dược linh thảo, toàn bộ bị cắn nuốt.
Bất kể là cái gì chứa linh khí, có thể chuyển hóa ra năng lượng, đều chạy không khỏi sự ghé thăm của ánh sáng đen lạnh lẽo kia.
Bạch Đông Lâm đứng ở trung tâm biển hắc quang này, vẻ mặt thoải mái dễ chịu, khai thác hết sạch nơi đây, lập tức vượt qua Hư Không, đổi một chỗ khác tiếp tục nuốt lấy không hề kiêng dè.
“Ừm, không tồi không tồi, ta đã muốn làm như vậy từ sớm, đáng tiếc Càn Nguyên giới, thậm chí là Vũ Trụ Hư Không, nơi nào có chút giá trị đều bị Nhân tộc hoặc là Yêu tộc chiếm giữ…”
“Hơn nữa, trong số rất nhiều pháp quy Nhân tộc ban bố, hình như còn có một điều là cái gì mà có thể “Liên tục phát triển pháp quy”, nghiêm cấm tu sĩ phá hoại tài nguyên có tính khai thác!”
“Nhưng bí cảnh này lại khác, nơi này là vật vô chủ, không cần lo lắng mấy đám lão quái vật kia ra mặt can thiệp. Mà căn cứ theo “Pháp quy thí luyện bí cảnh”, lúc tu sĩ đang thí luyện có nguy hiểm, cũng không nhất định suy xét đến “Có thể liên tục phát triển pháp quy”, nói cách khác nơi nguy hiểm của bí cảnh, là nơi không được pháp quy cao nhất bảo vệ!”
Này gọi là gì?
Cái này gọi là phòng tránh nguy hiểm khẩn cấp!
Ầm ầm…
Bạch Đông Lâm không kiêng nể gì, nhếch miệng lộ ra răng nanh của mình, Ám giới hắc quang lại lan rộng, lan ra tới mấy nghìn dặm bên ngoài.
Những nơi có biển hắc quang đi qua, đất bị nứt thành mảnh nhỏ, toàn bộ đều đã nhuộm màu xám trắng, tinh hoa bị cắn nuốt hầu như không còn.
Có thể nói là thảm họa hình người!
“Mẫu thân ơi!”
“Đây là quái vật gì vậy! Vì sao muốn ta và con quái vật này hàng lâm ở cùng một thế giới! Cứ như vậy, thế giới này sẽ bị hắn phá hoại cho không còn gì mất!”
Một đám tu sĩ xa xa dán ở phía sau biển hắc quang này, xuống khỏi Hư Không, cầm đất màu xám trắng lên, cảm ứng khoáng vật trong đất bị vét sạch, vẻ mặt như phát điên.
“Hừ! Ngươi còn lo lắng những thứ này? Nên cầu nguyện đi, cầu nguyện tên kia sẽ không ra tay với chúng ta.”
Có tu sĩ vẻ mặt nghiêm trọng, ánh mắt nhìn chăm chú vào biển hắc quang kia hiện lên vẻ sợ hãi.
“Đây rốt cuộc là tiên thuật thần thông gì? Hay là Pháp Tướng của hắn? Lại đáng sợ như vậy!”
Những tu sĩ này thị lực hữu hạn, đến Bạch Đông Lâm là khí tu hay là thể tu cũng không nhìn ra.
“Ừm, dùng thuật mạnh mẽ như vậy, hắn sẽ kiệt lực rất nhanh thôi…”
Không đợi những tu sĩ này nhìn thấy “kiệt lực” trong đầu bọn họ xuất hiện, Bạch Đông Lâm đã phá thêm một chỗ nữa, bước vào Hư Không lại nháy mắt đi xa.
Đương nhiên hắn sẽ không cắn nuốt từng tấc đất một của thế giới bong bóng, cũng không phải hắn không tham lam, mà là hắn không muốn lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Mục tiêu chủ yếu vẫn là Thất Tuyệt Thảo, cướp tài nguyên chỉ là thuận tay thôi.
Hắn hàng lâm ở thế giới này, ý niệm thần hồn mạnh mẽ đã nhìn thấu mọi ngóc ngách, nơi nào chứa nhiều linh khí, đã ở sẵn trong đầu của hắn.
Lựa chọn cắn nuốt, đã có thể tiết kiệm thời gian, ích lợi cũng không cao, cũng sẽ không để cho giới này bị phá hủy hết, thuận tiện lại cho những tu sĩ đáng thương tội nghiệp này chút nước canh, để thể hiện rõ ràng nhân từ của hắn.
Kể ra, đều nằm ở trong lòng bàn tay!
Tốc độ của Bạch Đông Lâm rất nhanh, trong lúc suy nghĩ di chuyển, đã cắn nuốt trung tâm đại lục, biển sâu, hơn mười mục tiêu hầu như không còn gì.
Hành động của hắn lớn như vậy, đã thu hút sự chú ý của mấy vạn tu sĩ trong giới, tuy trong lòng hận hắn không thôi, nhưng không một ai dám tiến đến ngăn cản.
Thực lực yếu ớt, thấy biển hắc quang đã kinh hồn bạt vía, đâu dám tiến lên. Mà những người tự tin đối với thực lực của mình, cũng có thể phá Giới Bích đến thế giới bong bóng khác trước, nhíu mày suy tư một lúc, vẫn từ bỏ làm chim đầu đàn, dù sao người kia, xem ra thật sự là không dễ trêu chọc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận