Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 118: Ta sẽ đứng đầu Tân Tinh bảng lần nữa

Kiệu hoa thì người người muốn khiêng, lời ngon tiếng ngọt ai lại không thích chứ? Chào hỏi lẫn nhau mà thôi, thổi phồng một chút là được rồi! “Vị này chính là Đồ Nhai sư đệ, thực lực cũng rất mạnh, gần bằng hai người các ngươi!”
Đồ Nhai nghe vậy thì nhướng mày, rõ ràng không thích lắm. Bạch Đông Lâm cảm nhận được một luồng khí tức bá đạo từ trên gương mặt của hắn ta, xem ra đây là một kẻ thích tranh cường háo thắng, tính cách loại người này rất mạnh mẽ, không dễ ở chung.
“Đồ huynh, xin chào.”
Đồ Nhai nghe xong cũng chỉ gật đầu, Bạch Đông Lâm cũng không quan tâm, bản thân hắn đã định không nói gì nhiều với người này, cũng không có chuyện gì để nói.
“Nào, ba vị sư đệ, chúng ta vừa uống vừa trò chuyện.”
Khưu Chân tự mình rót rượu cho ba người, xem ra cái gọi là thương nghị cũng không phải là chuyện đùa, tất cả thị nữ đều bị đuổi ra ngoài, thần hồn của Bạch Đông Lâm khẽ động, cảm ứng được tầng lầu này của tửu lâu đã bị trận pháp bao phủ, trong lòng hắn cũng rất tò mò với chuyện này.
Qua ba tuần rượu, đồ ăn đã qua năm món, Khưu Chân đặt đũa xuống, Bạch Đông Lâm giật mình, ngầm cho rằng kịch hay đến rồi, chỉ nghe Khưu Chân nói với giọng điệu nghiêm túc:
“Ba vị sư đệ, gần đây sư huynh có nhận được một tin tức, không lâu sau, Thánh Tông sẽ tuyên bố một chuyện lớn, đối với đám tân đệ tử các ngươi mà nói, chuyện này vừa giống kiếp sinh tử, vừa giống cơ duyên tạo hóa!”
Ba người Bạch Đông Lâm nghe vậy thì ánh mắt ngưng trọng, Khưu Chân sẽ không trêu đùa bọn hắn, chỉ là không biết chuyện đã xảy ra chuyện gì mới khiến cho đại sư huynh nghiêm túc như vậy.
Khưu Chân thấy vẻ mặt ba người đều trở nên nghiêm túc thì hài lòng gật đầu nói:
“Chuyện này cũng mới truyền ra, cao tầng Thánh Tông cũng rất bất ngờ, dù sao nơi đó vạn năm mới xuất hiện một lần, không ngờ lần này lại tới trước thời gian, đúng lúc để các ngươi bắt kịp.”
“Tình huống cụ thể thế nào sư huynh cũng không dám nói nhiều, không lâu nữa Thánh Tông sẽ truyền pháp chỉ xuống, đến lúc đó các ngươi sẽ hiểu rõ.”
Khưu Châu nói xong, hắn ta lấy ra ba cái bạch ngọc đồng để lên bàn, sau đó lại nói:
“Ba vị sư đệ, lần này sư huynh mời các ngươi đến đây là muốn thực hiện một giao dịch với các ngươi, mong các ngươi giúp sư huynh lấy một đồ vật từ trong đó ra, sư huynh mua bằng mười vạn điểm tích lũy cống hiến!”
Trong mắt ba người Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ khiếp sợ, mười vạn điểm tích lũy cống hiến, ra tay thật hào phóng!
Xem ra vật mà Khưu Chân muốn tìm không phải là vật tầm thường, chẳng có miếng bánh nào rơi từ trên trời xuống cả, thứ phải bỏ ra và thành quả nhận được có quan hệ trực tiếp đến nhau.
Hơn nữa, nơi mà người này nói rốt cuộc là nơi nào?”
“Ta biết chắc chắn ba sư đệ cảm thấy nghi ngờ, nhưng các ngươi sẽ biết mọi chuyện nhanh thôi, đây là ba phần bản đồ, tất cả những tin tức để tìm thấy vật đó đều ở trong này.”
“Cho dù ba vị có muốn tiếp nhận giao dịch này hay không, có đi tìm vật mà sư huynh muốn tìm hay không thì phải xem chính các ngươi, cho dù các ngươi không muốn tìm cũng không sao cả, nhưng xin nhận lấy phần bản đồ này, tạm thời chúng ta là bằng hữu.”
“Dù sao ba người các ngươi chắc chắn phải đi đến nơi đó.”
Khưu Chân nói xong thì đưa ngọc đồng cho ba người, Bạch Đông Lâm suy nghĩ một chút lập tức nhận lấy, bây giờ tin tức biết được quá ít, giao dịch này có làm hay không thì phải xem tình huống lúc đó, quyền quyết định nằm trong tay mình, cho dù Khưu Chân là đại sư huynh của chủ phong thì cũng không thể điều khiển ý chí của hắn.
Ba người đều nhận ngọc đồng, Khưu Chân cũng không nói chuyện này nữa, hắn ta cười nói mấy chuyện lặt vặt trong Thánh Tông, bốn người ăn uống một canh giờ, lúc này đám người Bạch Đông Lâm mới rời đi.
“Bạch huynh, xin dừng bước!”
Bạch Đông Lâm vừa đi qua đường lớn thì bị người ta gọi lại, đó chính là Thần Vô Khuyết tóc đen trắng, mặc dù người này rất lạnh lùng, thế nhưng ấn tượng của hắn với hắn ta cũng không tệ lắm, hắn dừng bước, quay đầu hỏi:
“Không biết Thần huynh có chuyện gì vậy?”
“Bạch huynh, một tháng sau ta sẽ đi khiêu chiến tháp Thần Thông, ta sẽ đứng đầu Tân Tinh bảng lần nữa!”
Thần Vô Khuyết nói xong thì mở cánh cửa ánh sáng ra, rời đi.
Bạch Đông Lâm hơi sững sờ, Thần Vô Khuyết đúng là tên đáng ghét! Cố ý không để hắn đạt được ban thưởng Thần Thông đúng không? Hay là quy tắc ngầm chính là như vậy?
Xem ra cũng không cần đi tìm cương thi mặt xanh vội, hắn lắc đầu, cũng không để chuyện này trong lòng, mở cánh cửa ánh sáng ra, trở về Tử Trúc Cư.

Trong không gian Thứ Nguyên Vô Hạn, tùy tiện nhìn cũng có thể bắt gặp mảnh vỡ không gian trôi nổi bất định, thỉnh thoảng có không gian loạn lưu xuất hiện, Thời Không Phong Bạo khủng bố cũng ẩn chứa trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận