Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1660 - Dùng quốc thổ để bồi thường (1)

“Diệt!!”
Tuyệt vọng khôn cùng tùy ý lan tràn trong lòng đám tù phạm cực ác, trong tình huống không có chỗ để trốn, chỉ có thể buông tay đánh cược một lần, lựa chọn mẫn diệt bản thân.
“A a a!”
Thân thể còn chưa bị đốt hết, tù phạm lựa chọn tự diệt bỏ chạy, đột nhiên ấn đường lấp lánh một chữ “Tù” to lớn, sau đó một luồng sức mạnh cấm kỵ bộc phát ầm vang, xóa đi vết tàn ý chí của nó triệt để, cắt đứt cơ hội phục sinh.
Tù ấn thiên lao là cấm chú đế quốc Tù Điểu chế tạo riêng cho những tù phạm cửu cảnh này, xuất phát từ trong tay lão tổ thập giai, chính là để cắt đứt thủ đoạn tự diệt mà bỏ chạy.
Cách thức tu hành trong thế giới này, không kém lồng giam thiên địa bao nhiêu cả, phân chia cảnh giới cũng giống nhau như đúc, cùng chia thành thập tam cảnh.
Tu hành đến cửu cảnh, vẫn sẽ dung luyện quy tắc, tu thành phân tử thần lực “Tinh thần nhị tượng”. Tàn dư ý chí chưa diệt, thì mượn nhờ một phân tử thần lực, cũng có thể phục sinh hoàn mỹ.
Điểm khác nhau là, hệ thống tu hành của bọn họ nhiều hơn, còn có “khả năng thiên phú” mạnh mẽ, có thể rút ngắn thời gian tu hành cực lớn, là một loại thủ đoạn thai nghén một lượng lớn cường giả, xuất phát từ Tín Tức Chi Nguyên.
Một lát sau đó, tất cả kết thúc, tù phạm phạm phải cực ác, chết đi không còn một ai, còn lại những “người thành thật” bị hãm hại vào tù, cũng trưng ra vẻ mặt sợ hãi, nơm nớp lo sợ quỳ rạp trên đất, không dám ngẩng đầu lên dù chỉ một chút.
Bị sát tính khủng bố của Bạch Đông Lâm dọa cho hoàn toàn kinh hãi.
“Ừng ực! Vị đại lão này quá là trâu bò đi! Vừa mới vươn tay ra, mấy chục vạn cường giả cửu giai trực tiếp hóa thành tro tàn...”
Sắc mặt Lý U chấn động, yết hầu nhấp nhô trên dưới, nuốt nước bọt một cách khó khăn, dùng ánh mắt sùng bái vô hạn nhìn chăm chú vào bóng người đứng trên kim tự tháp kia.
Trước đó không lâu, hắn ta từng nhìn thoáng qua đại tướng quân đế quốc này trong phòng đấu giá, cũng chỉ là cửu giai thôi! Nhưng cường giả như thế, ở trước mặt đại lão lại yếu ớt cứ như sâu kiến.
Tất cả tù phạm bị phân thân cướp đoạt, hơi thở của chúng điên cuồng rơi xuống, thần lực tẫn tán, hóa thành từng quang cầu trôi nổi ở trong hư không, mơ hồ có thể thấy, bên trong có từng bóng dáng đang được thai nghén ra.
“Giúp cho các ngươi thêm một tay nữa đi.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm chớp động, vung tay lên, thu tất cả quang cầu vào trong thế giới Linh Khiếu, chỗ sâu trong đại dương hỗn độn, thúc giục theo suy nghĩ của hắn, khí hỗn độn vô cùng vô tận tràn vào bên trong quang cầu.
“Thể hỗn độn, thể đại đạo, đạo thai Thánh Thể bẩm sinh, thể vạn ma, hồng mông tiên thể, Thánh Thể vĩnh hằng bất hủ...”
“Mặc dù thể chất không quyết định được cái gì, nhưng ở tiền kỳ tu hành, chúng có thể tăng tốc tốc độ đột phá của các ngươi, sớm ngày dựng dục ra một thần ma.”
Làm xong tất cả điều này, Bạch Đông Lâm thoả mãn nhẹ gật đầu, có thể nói hỗn độn chi khí là nguyên khí từ vạn vật, do hắn đích thân cầm dao làm ra đặc tính thể chất thích hợp cho riêng mỗi một người, vẫn sẽ nâng cao năng lực rất dễ dàng.
“Mấy người còn đứng ở phía trên đó làm gì?”
Ánh mắt hắn khẽ nâng lên, nhìn lướt qua đại quân Tù Điểu như ẩn như hiện trong sương mù, cũng không thể trách ánh mắt bọn họ không đủ, vì đến cả Tù Long cũng bị tất cả những gì xảy ra trước mắt dọa cho tới mức đầu óc trống rỗng, chứ đừng nói là mấy tên đệ đệ của Tù Ám Sinh.
“Ta không thích ngửa đầu nói chuyện với người khác.”
Lời còn chưa dứt, theo đó đất trời đã tỏ vẻ hồi đáp, một lực cấm không khủng bố đột ngột xuất hiện, đại quân Tù Điểu lập tức không thể khống chế nữa mà rơi xuống phía dưới, ngay cả Tù Long thập giai cũng không có chút sức phản kháng nào.
Ầm ầm!!
Mặt đất chấn động, bị bóng người dày đặc như sao băng đập ra vô số hố sâu.
“Khụ khụ! Đại nhân bớt giận! Đại nhân bớt giận!”
Tù Long lấy lại tinh thần, lộn nhào xông ra khỏi hố sâu, không ngừng chắp tay với Bạch Đông Lâm, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt.
Cho tới bây giờ, ông ta nào còn không rõ, lần này đế quốc Tù Điểu đã đá vào tấm ván sắt, vị đại nhân này tuyệt đối không phải đơn giản chỉ là thập giai, nếu không thì … Không thể giải thích cho chuyện mười mấy vạn cường giả thập giai kia.
“Đồ láo toét! Còn không cút ra đây cho lão!”
Ấn đường của Tù Long giựt giựt, đế quốc Tù Điểu đã đến lúc tồn vong sinh tử, không thể lo việc che chở cho con cháu được nữa.
Ông ta Vung tay lên, trực tiếp thu ba người Tù Ám Sinh, Tù Diệu Không, Tù Xi đến dưới kim tự tháp, dùng hơi thở ép chúng nặng nề quỳ rạp trên đất.
“Ha ha, thú vị.”
“Ta cũng không phải là người ngang ngược không nói đạo lý, chỉ vì đế quốc Tù Điểu mấy người hiếu thắng quá mức, không phân tốt xấu mà bắt giam đồ nhi ngoan Lý U của ta vào trong thiên lao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận