Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 85: Một trận đuổi giết

“Các ngươi đều là thiên tài tuyệt thế đã đánh bại vạn người mới có thể đứng đây, đáng tiếc số lượng này vẫn còn quá nhiều! Cực Đạo thánh tông chỉ cần thiên tài trong thiên tài!” “Hoang Vực cùng với hơn mười giới vực xung quanh, còn có nhân tài được đề cử trên khắp Càn Nguyên giới đều đang tập trung ở Hoang Vực để tham gia khảo hạch năm nay.”
“Một ngàn lẻ tám chủ thành của Hoang Vực, mỗi người thiết lập một trăm phòng thi, mỗi phòng thi lấy một trăm người đầu tiên, ngoại trừ một số ít người thể chất đặc thù hoặc nhân tài giống như chư vị thì hiện tại vẫn còn một ngàn lẻ tám vạn người!”
“Nhiều người như vậy mà lại tổ chức mỗi hai mươi năm một lần, cho dù là Cực Đạo thánh tông có nội tình thâm hậu cũng không thể bồi dưỡng hết toàn bộ.”
“Bởi vậy, khảo hạch kế tiếp sẽ chỉ chọn ra một trăm người đầu tiên gia nhập Thánh tông, những người còn lại cũng không cần nản lòng, các ngươi có thể gia nhập Thái Thương quân đoàn, tương lai vẫn còn hy vọng tiến vào thánh tông.”
“Ta đã nói hết, chư vị, chiến đấu bằng mọi cách đi! Nắm bắt cơ hội của các ngươi, một bước lên trời!”
U Đạo Nhất nói xong thì vung tay, một đạo linh quang chui vào thân thể tất cả mọi người ở quảng trường. Thể lực bị tiêu hao tại vòng khảo hạch vừa rồi đã khôi phục lại như cũ, trước mặt đều hiện lên một miếng ngọc bài, mọi người vội vàng cầm lấy nó.
Trận pháp trên quảng trường lập tức vận chuyển, ánh sáng lóe lên, tất cả mọi người biến mất.

Khi Bạch Đông Lâm mở mắt ra thì thấy bản thân đã xuất hiện trong một cánh rừng rậm, xung quanh không có một ai.
Hắn lấy ngọc bài ra, một thông tin truyền vào trong đầu, hắn vội lẩm nhẩm quy tắc của buổi khảo hạch.
Bạch Đông Lâm kinh ngạc, đây không phải là đuổi giết sao? Không chỉ giống một chút thôi đâu mà là giống nhau như đúc!
Nơi này là một tiểu thế giới khá nhỏ, dưới chân hắn chỉ có một mảnh đất duy nhất, cũng có thể nói là đảo, bởi vì nó nhỏ quá.
Một vạn người được thả lên hòn đảo này, nhiệm vụ là tiêu diệt lẫn nhau, ven đảo sẽ có sương đen, chúng sẽ co lại phía trung tâm theo thời gian, kẻ đụng vào màn sương đó sẽ bị đào thải.
Chỉ cần đeo mảnh ngọc bài lúc trước lên trên người, bị công kích trí mạng sẽ được truyền tống ra khỏi tiểu thế giới để bảo vệ tính mạng bọn hắn. Đồng thời cũng giúp người tham gia khảo hạch có thể thoải mái chiến đấu.
Dù sao đều là thiên tài, chết thì rất đáng tiếc, trong lịch sử cũng không thiếu kẻ thua bây giờ sẽ chiếm ưu thế về sau, giữ mạng lại cho những người đã bị đào thải, nói không chừng lại tìm được mấy người có tài thì sao.
Bạch Đông Lâm yên lặng bỏ ngọc bài vào nhẫn Tu Di, dũng sĩ chân chính là kẻ dám đối mặt với cái chết khủng bố, dám nhìn thẳng vào máu tươi đầm đìa!
Ngọc bài bảo mệnh này khác gì tát thẳng mặt Bạch Đông Lâm?
Đột nhiên, tai của Bạch Đông Lâm giật giật, thoáng cái đã biến mất.
Ầm!
Chỗ hắn vừa đứng bị nổ thành một cái động lớn, một hán tử đầu trọc mình đầy cơ bắp lao vào trong hố.
Nhìn thấy Bạch Đông Lâm xuất hiện lại, hắn ta vặn vẹo cổ, cười khà khà:
“Tiểu tử phản ứng nhanh đấy! Đúng là nam nhân thực thụ, chúng ta cọ xát chính diện luôn nhé!”
“Được!” Bạch Đông Lâm đồng ý luôn.
Đại hán đầu trọc sửng sốt, hắn ta gặp phải kẻ ngốc sao?
Bạch Đông Lâm dồn toàn lực tấn công, vận chuyển Thất Thương quyền phổ trong cơ thể. Người hắn tản ra ánh sáng trong suốt, vào đây rồi hắn sẽ không nhẹ tay với ai hết, trong này không có một nhân vật đơn giản, nhất định phải lấy hết sức đi ứng phó!
Đại hán đầu trọc nhếch miệng cười, giống như một con rồng cuồng loạn xông về phía Bạch Đông Lâm, mỗi bước chân của hắn ta đều giẫm nát mặt đất!
Uỳnh!
Hai người dùng nắm đấm giao chiến, tiếng da thịt va chạm phát ra tiếng vang rất lớn, một cỗ sóng xung kích bộc phát ra, đại thụ chung quanh đổ rạp!
Đại hán đầu trọc biến sắc, hắn ta bị đánh bay! Sao lại vậy được? Tiểu tử này mạnh quá!
Bạch Đông Lâm không ngừng tấn công, chớp mắt đã xuất hiện ở phía sau đại hán, hắn khum tay chụp vào cổ đối phương, không khí bị nén hình thành một lưỡi dao sắc bén!
Cho dù là sắt thép cứng rắn đến mấy cũng phải gãy đôi!
Đại hán đầu trọc cảm giác được lông tơ trên cổ mình dựng thẳng lên, hắn ta không quay đầu lại chỉ đá một cú đá móc ra sau đỡ được bàn tay của Bạch Đông Lâm, hai người lại nhanh chóng tách ra.
Đại hán đầu trọc đã bị thương, hắn ta vội vàng đỡ đòn của Bạch Đông Lâm nên xương bàn chân bị chém đứt, mà tốc độ của hắn ta vốn cũng không bằng Bạch Đông Lâm, lần này chênh lệch càng lớn hơn, hiện tại muốn rút lui cũng không có cơ hội.
Một trăm người chỉ chọn một, hắn ta không tin Bạch Đông Lâm sẽ tha cho mình. Khí huyết toàn thân bộc phát, hắn ta muốn liều mạng!
Ầm! Bạch Đông Lâm lao nhanh khiến sau lưng hắn ta như hiện ra một chuỗi tàn ảnh, âm thanh đinh tai nhức óc, hai người lại xông vào đánh nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận