Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 203: Diệt sát

Đội trưởng hắc bào nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt cực kỳ nặng nề. Hắn ta cũng không còn thời gian suy nghĩ xem cuối cùng thì kẻ bày trận là thần thánh phương nào “Huyết Sát Khí à?”
Thân làm tu sĩ Hắc Minh Giới, hắn ta có hiểu biết rất sâu sắc với Huyết Sát Khí.
Huyết Sát vô hình vô chất, khát máu phệ hồn, đặc biệt là còn được đại trận này chống đỡ, dùng thủ đoạn bình thường thì rất khó mà tiêu diệt được nó.
Nếu như đổi thành thân thể ban đầu của hắn ta thì đơn giản rồi, nhưng bây giờ… Trong mắt đội trưởng hắc bào lóe lên vẻ chán ghét, bất đắc dĩ lấy ra một món Thanh Đồng Bảo Cảnh.
Theo chân nguyên hùng hậu được đưa vào, Thanh Đồng Bảo Cảnh toát ra ánh sáng chói mắt. Ánh sáng càng lớn thì vẻ chán ghét trong mắt đội trưởng hắc bào càng nồng đậm, ai bảo hắn ta không may, ký sinh phải một tu sĩ như này chứ. Thế nhưng lại chó ngáp phải ruồi, bây giờ đúng lúc lại khắc chế được Huyết Sát Khí.
“Hạo Nhật sáng rực, tru tà diệt ma! Xá!”
Thanh Đồng Bảo Cảnh lơ lửng trên không trung, như đồng hóa làm một với mặt trời trên cao. Theo pháp quyết mà đội trưởng hắc bào bấm niệm, một cột sáng lớn được bắn ra, thoáng cái đã bao phủ một thú ảnh đỏ tươi.
Híz-khà-zzz!
Thú ảnh do Huyết Sát Khí biến thành giãy dụa gào thét. Đáng tiếc là nó đã bị cột sáng mặt trời bao phủ không thể động đậy được, sức mạnh ánh sáng cuồn cuộn chính là khắc tinh của Huyết Sát. Thú ảnh mất dần sức lực giãy dụa, cuối cùng hóa thành một luồng khói xanh tiêu tán sạch sẽ.
Grào!
Đồng đội tử vong giống như thức tỉnh những thú ảnh khác, chúng đồng loạt đánh về phía đoàn người. Từng hắc y nhân bị cắt nuốt huyết nhục linh hồn, sắc mặt đội trưởng hắc bào không hề thay đổi, tiếp tục thao túng Thanh Đồng Bảo Cảnh trên không trung bắn ra những cột sáng. Cuối cùng, sau khi chết mất mười mấy người thì bọn họ cũng tiêu diệt được hết đám thú ảnh đỏ tươi vây công mình.
Thanh Đồng Bảo Cảnh quay tít một vòng trên không trung rồi quay lại lơ lửng phía sau đầu đội trưởng hắc bào, quang mang lập loè.
Ở phía xa, Bạch Đông Lâm hơi giảm tốc độ lại, ánh mắt lộ ra vẻ bất ngờ. Không ngờ lại trùng hợp đến vậy, trong thế lực hắc ám này lại ẩn giấu một tu sĩ sử dụng sức mạnh ánh sáng.
Huyết Sát Phệ Hồn đại trận là do hắn tìm hiểu qua rất nhiều tin tức, rồi đặc biệt chọn lựa cho thế lực thần bí này.
Nhưng mà vấn đề cũng không lớn.
Tâm thần Bạch Đông Lâm hơi xoay chuyển, toàn bộ thú ảnh đỏ tươi đã lách qua, từ bỏ công kích đám hắc y nhân. Tuy gắng gượng thì cũng có thể giết chết bọn họ nhưng hắn đâu cần lãng phí Huyết Sát Khí lãng nhách như vậy chứ. Thứ này có liên quan đến bước tiếp theo trong kế hoạch của hắn.
Cho các ngươi sống lâu một một lát thì có sao chứ? Trên mặt Bạch Đông Lâm vẫn mang theo nụ cười nhẹ nhàng như trước, bàn tay hơi hơi dùng sức, đầu một tên hắc y nhân bị hắn túm được lập tức nổ tung thành bọt máu.
Lúc này quanh thân Bạch Đông Lâm có chín con hoả long huyết diễm quấn quanh, tám con hoả long huyết diễm lơ lửng phía sau, đầu rồng dựng thẳng, tùy tiện ngạo nghễ. Một hỏa long huyết diễm quấn quanh cánh tay phải của Bạch Đông Lâm, đầu rồng dữ tợn nuốt chuôi đao Tử Triệu thật dài vào trong miệng.
Đây đã là chiến lực cực hạn lúc bình thường của Bạch Đông Lâm, đám tu sĩ Nguyên Thần Cảnh này vốn không phải là đối thủ của hắn.
Thi thể hắc y nhân nằm ngang dọc dưới chân Bạch Đông Lâm. Trận pháp vận chuyển, thi thể nhanh chóng khô quắt rồi hóa thành xương khô. Huyết Sát Khí được bổ sung thì lại nồng đậm thêm mấy phần.
“Cái này còn lâu mới đủ, muốn uẩn dưỡng bộ xương vàng phải cần nhiều Huyết Sát Khí hơn nữa!”
Bạch Đông Lâm thấp giọng nỉ non, thân hình lóe lên rồi biến mất. Hắn nhanh chóng lướt đến một đám hắc y nhân khác.
Càng nhiều người chết thì Huyết Sát Khí càng dày đặc, thực lực nhóm thú ảnh đỏ tươi càng mạnh. Con này lên con kia xuống, cộng thêm Bạch Đông Lâm âm thầm ra tay, quân số hắc y nhân giảm đi với tốc độ cực kỳ nhanh.
Sau nửa canh giờ, ngoại trừ đám người đội trưởng hắc bào mà Bạch Đông Lâm cố ý giữ lại thì tất cả hắc y nhân khác đều chết sạch.
Đám hắc y nhân bị khốn trận phân tách thành từng nhóm nhỏ, cho dù giãy dụa thế nào, thiêu đốt Nguyên Thần cũng được, tự bạo Huyết Hải, Kinh Khiếu cũng thế, đứng trước một đám thú ảnh đỏ tươi cùng vây công thì tất cả cũng chỉ là chuyện vô bổ mà thôi.
Bảy tám tu sĩ Nguyên Thần đại viên mãn đã bị Bạch Đông Lâm chém giết, ngay cả linh hồn cũng bị thu lại trấn áp.
Trong linh hồn những tu sĩ thần bí này đều có cấm chế, chỉ chớp mắt là ký ức liên quan đều sẽ bị rửa sạch. Lúc này Bạch Đông Lâm không có năng lực phá giải, hắn trấn áp những linh hồn này chỉ vì muốn tiếp thu tri thức trong đó.
Cũng không thể trấn áp quá nhiều linh hồn nếu không dinh dưỡng cho đòn sát thủ của hắn sẽ không đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận