Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 500: Kim Sí Đại Bằng Điểu

Một trận chấn động kỳ lạ càn quét qua, những vết nứt dày đặc trên vách đá của hang động do hắn gia cố đang lan ra nhanh chóng. Ở trong sa mạc này, có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ có thể là Sa Hải Tuyệt Cung xuất thế!
Bạch Đông Lâm lập tức bước ra, thân ảnh lập tức biến mất không thấy đâu, đường ra tạm thời của hang động dưới lòng đất mở ra rồi nhanh chóng sụp đổ.
Trên bầu trời của biển cát nóng bỏng, rất nhiều thân ảnh của tu sĩ san sát nhau, đều dùng những ánh mắt nóng bỏng nhìn xuống phía dưới, biển cát kịch liệt chấn động.
Bạch Đông Lâm mặc một thân áo bào màu đen, đầu đội mũ, vô thanh vô tức hòa vào trong đám đông.
Trong khoảng thời gian ngắn này thanh danh “Tán Bảo Đồng Tử” của hắn cũng không nhỏ, hầu như không ai không biết đến hắn, nhưng lại làm trái với nguyên tắc làm ăn phát tài trong im lặng của hắn.
Lần này có một chút sơ xuất, không ngờ chỉ tùy tiện chế tạo ra một pháp bảo sẽ được đông đảo các tu sĩ hoan nghênh đến như vậy, lần sau vẫn phải che dấu thân phận thật tốt.
Nếu lỡ như thu hút sự chú ý của đại năng, lại không phải là chuyện tốt gì.
Hèn mọn phát triển, tự nhiên nổi tiếng, mới là vương đạo!
Kéc!
Một tiếng chim ưng gáy chói tai, vang vọng tận mây xanh, làm cho không ít tu sĩ khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lên, vẻ mặt tất cả đều thay đổi.
Một con chim ưng to lớn màu vàng giống như màu của hoàng kim xẹt qua khoảng không, dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời, lông vũ màu vàng tỏa sáng lấp lánh.
Cánh của nó mở rộng vạn trượng, mắt chim ưng màu vàng sắc bén nhìn lướt qua, người bị ánh mắt của nó nhìn tới đều cảm thấy da đầu tê dại.
“Kim Sí Đại Bằng Điểu!” “Một trong ba đại Thánh Địa của Yêu tộc, tại sao Dực Thần Cung làm thế nào đã tới rồi?”
Yêu tộc cũng là một trong những thế lực tương đối cường đại trên địa bàn của Duy Nhất Chân Giới, trước đây một thời gian dài, quan hệ với Nhân tộc cũng không hòa hợp cho lắm, đánh nhau không ngừng.
Nhưng đó đều đã là dĩ vãng, hiện tại quan hệ của hai tộc cũng rất vi diệu, nhưng dưới sự xúi giục của kẻ thù chung, cũng chẳng có gì để lo ngại.
Dực Thần cung, với tư cách là chủng tộc chim bay cao nhất của thánh địa Yêu tộc, địa vị tương đương với địa vị của Cực Đạo Thánh Tông trong giới thể tu bình thường.
Mà Kim Sí Đại Bằng Điểu này chính là một trong những vương tộc của Dực Thần cung, lần này Sa Hải Tuyệt Cung xuất thế, lại có thể dẫn hắn ta đến đây, thật sự là làm cho mọi người kinh ngạc không thôi.
“Hizzz ~ các ngươi mau xem, có phải trên lưng của Kim Sí Đại Bằng Điểu có một người đang ngồi hay không?”
Có tu sĩ hít sâu một hơi, trong hai mắt mang hào quang lấp lánh, dễ dàng nhận ra hắn ta đang sử dụng cường đại tiên pháp để nhìn trộm.
“Làm sao có thể?!”
Trước tiên là không nói đến có thực lực để hàng phục Kim Sí Đại Bằng Điểu hay không, cho dù là có thực lực đi nữa, cũng không dám đi mạo phạm đến điểm giới hạn của Dực Thần Cung đâu…!”
Phi Cầm Vương tộc đã là tầng lớp đứng đầu của Dực Thần cung, dám dùng Kim Sí Đại Bằng Điểu làm tọa kỵ, đây không phải là đánh vào mặt Dực thần cung hay sao!
Yêu thú biết bay bình thường thì thôi đi, nếu là bắt Phi cầm vương tộc làm nô dịch, nhất định sẽ bị Dực Thần Cung đuổi giết để trả thù.
“Khà khà, tại sao các ngươi chỉ nghĩ Kim Sí Đại Bằng Điểu này bị biến thành nô dịch, lỡ như người đang cưỡi trên người nó, là vợ nó thì sao.”
Một tiếng cười khẽ từ trong đám người truyền đến, hai mắt của Bạch Đông Lâm ẩn núp dưới mũ phát ra ánh sáng trắng, cảnh tượng trên lưng của Kim Sí Đại Bằng Điểu rõ ràng như ở trước mắt.
Tu sĩ xung quanh nghe vậy đều sửng sốt, đúng nha! Tuy rằng Vương tộc cao quý, nhưng cũng không thể thoát khỏi ải mỹ nhân nha, ban ngày ngươi cưỡi ta, buổi tối ta cưỡi ngươi, điều này rất hợp lý!
Mọi người không khỏi nhìn xung quanh, muốn xem rốt cuộc là vị anh hùng hảo hán nào, có thể có cái nhìn độc đáo nhạy bén đến như vậy.
Trong tầm mắt Bạch Đông Lâm, quả thật có một nữ tử dáng người cực kỳ xinh đẹp uyển chuyển ngồi trên chiếc lưng phát ra kim quang lấp lánh của đại điểu.
Một thân váy dài hoa lệ do Xích Hồng Linh Vũ kết thành, hào quang rực rỡ vây quanh, trong lúc ánh lửa lưu chuyển, mơ hồ che khuất đi khuôn mặt, ngay cả bản lĩnh cao cường của hắn cũng không thể nhìn thấu.
“Khí tức của nữ nhân này, sao lại kỳ quái đến như vậy?”
Bạch Đông Lâm khẽ nhíu mày, khí tức của người bình thường, bất luận là mạnh hay yếu thì trong cảm giác của hắn đều là một loại thuần túy.
Mà khí tức của nữ tử váy đỏ này lại rất đặc thù, phảng phất là do hai cỗ khí tức khác biệt, mạnh mẽ mà dung hợp lại cùng một chỗ, vừa xung đột, lại vừa loại cảm giác hòa hợp kì dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận