Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 366: Nắm đấm rất cứng

Thế giới vốn đã hoang tàn nay càng thêm tan vỡ, vết nứt trên mặt đất ngày càng trải rộng hình thành vô số vực thẳm, dung nham nóng chảy phun trào mãnh liệt, khung cảnh tựa như địa ngục! Sát khí, chiến ý, pháp tắc sôi trào, năng lượng ầm ầm, các loại hào quang kinh người tràn ngập khắp thế giới.
Còn lại hai ngàn đệ tử Thánh tông đang tìm kiếm bảo vật đều bị hơi thở chiến đấu tràn ngập hư không làm cho khiếp sợ.
Sắc mặt bọn họ thay đổi, đám người điên trở về từ chiến trường chẳng lẽ muốn đánh nát thế giới này?
Đại chiến diễn ra khắp toàn bộ đại lục, ảnh hưởng của trận chiến có thể lan đến họ bất cứ lúc nào, muốn giữ mạng còn khó huống chi là tìm bảo vật, chiến tranh sẽ không bao giờ nhân từ!
Có nhiều đệ tử bản tính cẩn trọng, thấy mọi việc không ổn liền âm thầm sử dụng vòng tay sớm rời khỏi thế giới này.
Bảo vật là tốt, nhưng tính mạng là điều cốt yếu, ít nhất cũng đã có thu hoạch nhỏ rồi, không cần phải mạo hiểm thêm.
Đã hai hoặc ba tháng kể từ khi họ bước vào thế giới hoang tàn này. Lục địa này, và thậm chí cả những ngôi sao cổ xưa trong khoảng không vũ trụ đều đã có dấu chân của bọn họ. Những kho báu có thể dễ dàng khai quật đều đã được mọi người lấy được, chỉ vì một số ít bảo vật còn sót lại mà mạo hiểm tính mạng thì không đáng.
Thần Vô Khuyết vô tình nhận được truyền thừa binh trận cũng đá sớm rời đi, thực lực của hắn ta là thấp nhất ở đây, không chịu nổi ảnh hưởng của chiến tranh.
Hắn nghĩ rằng mình đã nhận được bảo vật to lớn nhất rồi, cũng không còn lý do gì để ở lại.
Kết quả, hai ngàn đệ tử nay chỉ còn lại một nửa.
Bên trong tầng nham thạch rắn chắc, Tử Triệu nhanh chóng xuyên thẳng qua, đột nhiên quẹo trái, lần lượt cắt đuôi đám người đuổi giết.
Một lát sau, Tử Triệu dừng lại, ánh sáng màu đỏ lóe lên, Bạch Tiểu Tiểu và Tiểu Tử cũng xuất hiện trong tầng nham thạch, Bạch Tiểu Tiểu nhạy bén quan sát tứ phía, lúc này mới nói:
“Kỳ quái, sao lần này đám người kia lại thiếu kiên nhẫn như thế nhỉ? Mới đuổi được một lúc đã từ bỏ rồi, có gì đó bất thường!”
“Ai biết được, có lẽ bọn hắn bị chúng ta đùa giỡn nhiều lần rồi, hiểu rõ không thể bắt được chúng ta.”
Tiểu Tử treo người trên cổ Bạch Tiểu Tiểu, rung rung chiếc chuông lục lạc đồng thau trên người, lẩm bẩm nói.
Từ khi hai người ra khỏi thế giới thấp duy, tách khỏi Thần Vô Khuyết lập tức ngựa quen đường cũ, đi đoạt pháp tắc, cướp bảo vật, cuộc sống vô cùng vui vẻ.
Mặc dù có mấy lần không may mắn gặp phải mai phục, nhưng dựa vào Tử Triệu cường đại, lần nào cũng có thể trốn thoát trong gang tấc.
Nhưng lần đuổi giết lần này quá kỳ lạ, không hề giống tác phong của đám đệ tử Thánh Tông.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi?
Tròng mắt thủy tinh màu đỏ của Bạch Tiểu Tiểu hơi chuyển động, mới có hai ba tháng, những chuyện nó gặp phải còn nhiều hơn những chuyện trước đây cộng lại, cũng khiến nó trưởng thành hơn rất nhiều, não cũng linh hoạt hơn lúc trước.
“Tiểu Tử, đám đệ tử Thánh Tông này có vấn đề, bọn họ hận chúng ta thấu xương, không thể tha thứ cho chúng ta dễ dàng như thế được, chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra mới có thể khiến bọn họ phải lùi lại.”
“Đi, chúng ta đi xem xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra!”
Dứt lời, thân hình Bạch Tiểu Tiểu khẽ động, trong nháy mắt nó đã xuyên qua tầng nham thạch dày đặc, đi ra ngoài.
Bạch Tiểu Tiểu vừa thò đầu ra, còi báo động trong lòng vang lên, không kịp nghĩ ngợi, lập tức trốn vào trong Tử Triệu.
Oành!
Một cột lửa đen vừa lớn vừa nóng ẩn chứa pháp tắc quét qua, trong nháy mắt, ngọn núi khổng lồ mà Tử Triệu đang đứng bị đốt thành hư vô, ngay cả phía dưới cũng bị đánh, tạo nên một khe rãnh lớn, sâu không thấy đáy, dường như còn có cả nham thạch nóng chảy đang phun trào!
Tử Triệu chửi thề, vội vàng chạy khỏi nơi vừa bị tấn công đó.
“Mẹ nó!”
Bạch Tiểu Tiểu vừa đi ra từ trong Tử Triệu, không nhịn được mà xổ một tràng câu tục tĩu, vừa rồi suýt chút nữa nó đã đi đời nhà ma rồi!
Liếc nhìn khe vực sâu ở phía xa, lại ngẩng đầu cảm ứng, trên bầu trời tràn ngập khí tức cuồng bạo.
“Công kích vừa rồi không có sát ý, cũng không nhắm vào chúng ta mà chỉ là một luồng dư chấn mà thôi!”
“Đám đệ tử Thánh Tông này bị điên rồi hả? Tại sao người một nhà lại đánh nhau? Còn đánh một trận ác liệt như vậy!”
“Con mẹ nó, ngay cả đồ ngu bị đánh hiện thân!”
Tiểu Tử quấn trên cổ Bạch Tiểu Tiểu càng nhạy bén hơn, thân thể màu tím bị vô số luồng pháp tắc cuồn cuộn mạnh mẽ chấn động, suýt chút nữa siết Bạch Tiểu Tiểu tắt thở.
“Khụ khụ, lão đại, đám đệ tử Thánh Tông này đang nội chiến, chắc chắn bọn họ đang chia bảo vật nên mới đánh nhau!”
“Thứ có thể khiến bọn họ đánh nhau đến mức này chắc chắn phải là bảo vật quý hiếm! Lão đại, chúng ta đi xem đi? Sau đó tùy thời hành động!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận