Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1055: Tàu Noah

“Tích tích tích——” “Cảnh báo! Cảnh báo!”
“Đếm ngược tới lúc diệt thế, mười ngày!”
“Chuẩn bị khởi động chôn vùi các thế giới, ngăn chặn ma trận…”
“Kế hoạch tàu Noah được khởi động, tìm kiếm tọa độ…”

Chíu!!
Một cây cầu vàng có kim quang chói mắt biến thành một tia sáng nhỏ rồi phân tán, để lại những bóng người cao lớn dày đặc ở nơi đó, đều là cường giả cấp chín có khí tức mạnh mẽ, cánh tay trần trụi, cơ bắp cuồn cuộn, ẩn chứa sức mạnh to lớn giản dị tự nhiên.
“Thế giới Chư Thần, tộc Thái Thản ta, rốt cuộc cũng đã trở lại!”
Người khổng lồ Thái Thản cầm đầu cực kỳ cao lớn, khoảng 300 ngàn chượng, hắn ta không phải là sinh linh của thời đại này, mà là người Thái Thản đã tham gia vào cuộc chiến hỗn loạn, đã từng dùng tay xé nát thần linh!
Đương nhiên là hắn ta đã tiếp nhận lễ rửa tội của tim của Thái Thản, thật ra sức mạnh thật sự là cấp Đế, sau khi bỏ trốn đến thế giới Chư Thần, Cực Đạo thánh phái đã cho tộc Thái Thản rất nhiều chỗ ngủ để cảm ơn sự trợ giúp của bọn họ.
Lúc đó vị tộc trưởng này đã lựa chọn cách đi vào giấc ngủ sâu, hơn nữa còn ước hẹn với Cực Đạo, thời điểm phản công thế giới Chư Thần một lần nữa,
đánh thức tất cả bọn chúng.
Tuy nhiên, tất cả mệnh lệnh hành động đều do hội đồng tối cao của nhân tộc sắp xếp, tộc Thái Thản cực kỳ đặc biệt, có khả năng chống lại sự trấn áp ý chí của trời đất hơn là thể tu, gần như không chịu chút ảnh hưởng nào. Cho nên trước đây bọn họ đã được sắp xếp đi theo Huyết Đồ, đi tiêu diệt Vu Thần giới, sau khi kế hoạch có sự thay đổi, dựa theo yêu cầu của hắn ta, bị Huyết Đồ đưa đến thế giới Chư Thần.
Chiến trường của cường giả mười cảnh giới, tất nhiên là bọn họ không có tư cách đặt chân vào, liền bị ném vào trong nhóm tiểu thế giới.
“Các tộc nhân, hãy nhớ kỹ mục đích của chúng ta, lấy lại tim của Thái Thản!”
“Tạm thời buông lỏng sự hận thù ở trong lòng xuống, ngày tận thế của Chư Thần đã đến gần, không cần chúng ta phải ra tay, đại nhân Huyết Đồ bọn họ cũng có thể giải quyết được Chư Thần, tim của Thái Thản là hy vọng của tộc chúng ta, phải lấy về!”
Tộc trưởng Thái Thản phát ra tiếng ong ong, sóng âm chấn động làm cho không gian Thứ Nguyên rung chuyển dữ dội, dưới sự lây nhiễm của ý chí cuồng nhiệt, tất cả Thái Thản đều sôi sục nhiệt huyết.
“Tuân lệnh tộc trưởng đại nhân! Thề phải lấy lại tim của Thái Thản!”
“Lên đường!”
Nhóm người khổng lồ hùng mạnh, chia thành mười cặp, chạy về các hướng khác nhau.
Dòng máu của Thái Thản có thể cảm nhận được sự dao động khí tức của tim của Thái Thản, nhưng cũng có giới hạn về khoảng cách, chỉ có thể dựa theo số lượng đi tìm kiếm ở khắp nơi.
Ầm ầm!
Một phương ở trên lục địa bị tàn phá cách đó không xa, một miếng lệnh bài bị đất bùn che giấu hơi lóe lên chút ánh sáng màu đỏ, ngay sau đó một kênh xoáy màu đỏ tươi từ từ xuất hiện.
Bạch Đông Lâm vừa bước ra khỏi nơi đó một bước, cau mày, cảm thấy Thái Thản Cực Nhân đang thoát ra từ bốn phương tám hướng, vẻ mặt buồn bực nói:
“Sao những tên đại gia hỏa này cũng tới đây?”
“Không thể nào, không thể nào, ta phân bố ở khắp nơi, mấy chục tỷ thể phân liệt của Chiến Bia cũng chưa thể cảm nhận được khí tức của Chiến Bia, bọn người đó sẽ không tới, chỉ là mèo mù vớ cá rán, đã tìm thấy sao?”
Bạch Đông Lâm hơi cau mày, mặc dù giọng điệu chế giễu, nhưng trong lòng vẫn sinh ra một tia cảm giác không ổn.
Có đôi khi hiện thực còn muốn máu chó hơn so với trong tưởng tượng!
Không phải là không có khả năng này, hơn nữa còn không nhỏ, cho dù có bị tộc Thái Thản tìm thấy trước, hắn cũng sẽ nghĩ mọi cách để lấy lại.
Tuy nhiên, trước đây tộc Thái Thản đối xử với hắn cũng không tệ lắm, nếu như làm ra chuyện gì đó, cho dù da mặt của hắn có dày, cũng sẽ cảm thấy phát sốt!
Nếu như hắn tìm thấy trước, có thể nghĩ cách tạo ra một thể phân liệt có đủ chức năng của tim của Thái Thản cho tộc Thái Thản, để đền đáp sự hiếu khách vào lần trước.
Một cái là rộng lượng!
Một cái là truy tìm khó báu quên ân phụ nghĩa đáng khinh bỉ!
Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, ảnh hưởng rất lớn đến hình tượng huy hoàng của bản thân, cho nên Bạch Đông Lâm rất cẩn thận đối với chuyện này.
“Không được! Không thể chờ đợi như vậy được, ta muốn chủ động tấn công!”
“Xin lỗi đám gia hỏa các ngươi! Đừng có nói ta ức hiếp các ngươi, ai bảo ta
có hào quang nhân vật chính?”
Trong lúc nói chuyện, Bạch Đông Lâm từ từ nâng tay trái lên, ánh mắt rơi lên trên chiếc nhẫn may mắn đã lâu không dùng đến.
Số mệnh có được khi ở Chân Giới vào lúc trước, cũng còn chưa sử dụng, mà lần này lại giết rất nhiều sinh linh, tuy nhiên số mệnh ở trên người những con cừu non này thấp đến đáng thương, ngay cả những tên tội phạm ác độc nhất cũng kém xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận