Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 256: Là ai muốn hại ta

Argg! Bích Liêm nắm chặt nắm đấm, gầm lên một tiếng, lục quang vô tận phun ra ngoài, khí huyết khổng lồ hình thành dây leo dài hẹp vặn vẹo quấn quanh thân.
Ầm!
Bích Liêm đạp chân xuống, tạo ra một tiếng vang thật lớn, thân hình trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Bạch Đông Lâm, nắm đấm lục quang lóng lánh chói mắt hung hăng đánh đến.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm lạnh nhạt, nâng tay phải lên, vững vàng đón lấy quyền toàn lực của Bích Liêm, thân thể không chút sứt mẻ. Sóng xung kích kinh khủng bạo phát, thổi lất phất khiến tóc dài, hắc bào của Bạch Đông Lâm hơi di động.
Mắt thú màu xanh của Bích Liêm chợt co lại, phản ứng không kịp, nháy mắt sau trực tiếp bị Bạch Đông Lâm một cước đá bay.
Chênh lệch thực lực giữa bọn họ quá lớn, tuy hai người đều vừa lúc đột phá Thần Thông Cảnh không lâu, thế nhưng nội tình của Bạch Đông Lâm quá mức kinh khủng. Chỉ sức mạnh thân thể thôi cũng gấp bốn năm lần yêu cầu đột phá Thần Thông Cảnh.
Cho dù là không sử dụng bất kì thần thông bí thuật gì, chỉ cần hắn muốn, một đầu ngón tay là có thể búng chết Bích Liêm.
“Khụ Khụ!”
Bích Liêm há mồm phun ra một ngụm máu tươi, tuy Bạch Đông Lâm cực lực thu liễm sức mạnh, nhưng vẫn tạo thành thương tổn không nhỏ cho hắn ta.
“Còn muốn đánh tiếp không?”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm vẫn bình tĩnh như cũ, lúc này người có chút đầu óc đều sẽ hiểu chênh lệch giữa hai người, tự nhiên sẽ biết khó mà lui, thế nhưng rõ ràng Bích Liêm không phải người như thế.
Chỉ thấy cả người Bích Liêm nổi lên lục quang, từng hoa văn xanh đậm vây kín toàn thân, một luồng khí tức cường đại tràn ra, hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết, vô số dây leo bắt đầu xuất hiện, gắt gao vờn quanh hai người.
Những dây leo này còn thô to hơn trước, màu cũng đậm hơn, trên gai ngược còn lóng lánh tử mang, hiển nhiên có kịch độc.
Xung quanh Bạch Đông Lâm không ngừng xuất hiện từng đao mang nhỏ xíu, tất cả dây leo tới gần đều bị chém thành hư vô, bóng dáng Bích Liêm lóe lên qua lại trong dây leo, trong nháy mắt đã đến trước mặt Bạch Đông Lâm.
Móng vuốt lóng lánh tử mang đâm xuống đầu Bạch Đông Lâm, đồng thời một luồng sóng linh hồn mịt mờ xuất hiện. Bạch Đông Lâm hơi sững sờ, Bích Liêm này thế mà muốn sử dụng công kích linh hồn với hắn, đây không phải nghịch đại đao trước mặt Quan Công sao.
Cũng không làm phòng ngự, vẫn là một kích đấm thẳng bình thường nhưng lại mạnh hơn quyền lúc nãy một ít. Lúc này Bạch Đông Lầm muốn Bích Liêm không đứng dậy được vì hắn không có thời gian chơi đùa với hắn ta nữa.
Không ngoài ý muốn, công kích linh hồn của Bích Liêm đối với hắn vô dụng, hắn không nhìn móng vuốt, nắm đấm đánh thẳng vào ngực Bích Liêm. Thế nhưng ngay sau đó, sắc mặt Bạch Đông Lâm hoàn toàn thay đổi, muốn thu tay lại nhưng đã muộn!
Bộp!
Tiếng vang thanh thúy vang lên, Bích Liêm trực tiếp hóa thành bọt máu, vung khắp lôi đài thanh đồng, vô số dây leo trong hư không cũng tiêu tán theo.
Bạch Đông Lâm nắm tay nắm đấm, hai mắt híp lại, sắc mặt trở nên âm trầm, hắn bị gài bẫy!
Lũ chó hoang Thần Huyết thánh tông vậy mà nhằm vào hắn!
Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến trường đấu Vô Gian nháy mắt vắng lặng, cơ chế nào đó của lôi đài thanh đồng bị kích hoạt, minh văn lóe lên, trong nháy mắt giam cầm Bạch Đông Lâm nguyên tại chỗ.
Một lồng sáng do vô số hình thoi tạo thành bao phủ lôi đài thanh đồng, ngăn cách lôi đài với ngoại giới.
“Bích Liêm! A! Thụ Tử! Lão phu muốn ngươi đền mạng!”
Tử Cửu vẻ mặt cuồng nộ, tựa như vừa kịp phản ứng, vung tay lên, vô số xúc tua màu tím quấn nhau xoay tròn đâm hướng Bạch Đông Lâm, tốc độ cực nhanh, ngay cả không gian đều bị vẽ ra một vết nứt.
Lúc này Bạch Đông Lâm đã khôi phục bình tĩnh, cũng không phản kháng, hai mắt lạnh lùng nhìn Tử Cửu biểu diễn.
Keng!
Một tiếng vang thật lớn, lồng sáng hình thoi trên bầu trời lôi đài thanh đồng hơi sáng lên, cũng cứng cỏi dị thường, đón lấy một kích của Tử Cửu nhưng lại không rung động chút nào.
“Được rồi Tử Cửu!”
Lâm Phó phong chủ phất tay đánh tan công kích thứ hai của Tử Cửu, sắc mặt khó coi nói với Tử Cửu:
“Nơi này là Cực Đạo thánh tông của ta, làm càn như vậy, các ngươi muốn vĩnh viễn ở đây à?”
Sắc mặt Tử Cửu biến ảo một hồi, cuối cùng phất tay thu lại năng lượng cuồng bạo dũng động trong cơ thể, mặt âm trầm, giọng mang cơn giận, lớn tiếng nói:
“Lâm Vân, Cực Đạo thánh tông các ngươi phải cho Thần Huyết thánh tông bọn ta một cái công đạo!”
“Bích Liêm là đệ tử ưu tú nhất lần này của Thần Huyết thánh tông, tuổi còn trẻ cũng đã đột phá tới Thần Thông Cảnh, là thế hệ tương lai của tông môn bọn ta. Vậy mà hôm nay lại vô duyên vô cớ chết trên trường đấu của các ngươi, không cho bọn ta một lời giải thích hợp lý, Thần Huyết thánh tông bọn ta tuyệt đối không từ bỏ!”
“Ta tin tưởng trọng tài sẽ nói ra phán quyết công bằng nhất!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận