Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 950: Thật đáng mừng

Bạch Đông Lâm dùng cái chết để loại bỏ bớt vận rủi mà chiếc nhẫn may mắn đem đến! “Thời gian! Thời gian! Hợp!”
Ý chí ngưng kết, ý niệm thần hồn xuất ra, một điểm ánh sáng tối tăm mờ mịt được dẫn dắt hợp thành, những nơi nó đi qua, thời gian mơ hồ rối loạn vặn vẹo.
Ong ong!
Bảo thạch thời gian nhẹ nhàng run rẩy, lục quang yếu ớt tràn ra, pháp tắc thời gian như ẩn như hiện, hai loại thời gian khác biệt va chạm, hoà vào nhau.
Hạt giống pháp tắc lập tức trở nên cực kỳ rắn chắc, thẳng tiến không lùi bắn vào thể nội, nó được một viên Linh Khiếu óng ánh lấp lánh vững vàng tiếp được, Linh Khiếu vô cùng rộng lớn, có thể gánh chịu lực lớn không thể tưởng tượng nổi, hạt giống pháp tắc gieo vào đó, cũng không gây nên một tia rung chuyển.
Trong nháy mắt hạt giống cắm rễ ở thời gian Duy Độ, trong lòng Bạch Đông Lâm dâng lên cảm giác giác ngộ, thần hồn lập tức nuốt vào một viên cầu Thanh Linh khí ngưng thực, trong nháy mắt tư duy hoạt động tăng cao đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Bảo thạch thời gian trong tay hắn rung động mạnh, u quang mãnh liệt bộc phát bao trọn cả người Bạch Đông Lâm vào trong.
Thời gian pháp tắc hiển hóa, ngưng kết thành xiềng xích, bị dẫn dắt một cách khó hiểu, tràn vào trong viên Chủ Linh Khiếu của Bạch Đông Lâm.
U quang lục sắc xoay tròn thành quang kén, thời gian bị bóp méo lúc nhanh lúc chậm, Bạch Đông Lâm rơi vào ngộ đạo cấp độ sâu.
Sau một tháng, lục quang óng ánh trong mật thất dần dần tản đi, Bạch Đông Lâm mở hai mắt ra, một mảnh tối tăm mờ mịt đến quỷ dị, giống như có thể xem thấu thời gian.
Hô —
Hắn chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, vui sướng vô tận xông lên đầu, cuối cùng tâm nguyện đến nay rốt cuộc cũng đã thành công bước vào đại đạo thời gian!
Không cần có thành tựu to lớn cỡ nào, hắn chỉ cần đóng băng thời gian của kẻ địch, hoặc là cắt đứt tuyến thời gian lúc đó thì sẽ có thể phản kháng được trong nháy mắt, và có thể thuận lợi tự diệt bỏ chạy.
Xem như đã tiến bộ được một chút xíu, kì thực năng lực bảo mệnh tăng lên vô số lần.
Từ nay về sau, theo sự tiến bộ của tu hành thời gian, phong cấm thời gian có uy hiếp lớn nhất với hắn cũng sẽ mất đi ý nghĩa, có vẻ như có thể không cần kiêng kỵ gì nữa rồi!
“Ha ha ha!”
“Ngày hôm nay đã lĩnh ngộ ảo diệu thời gian, thật sự đúng là đáng mừng, niềm vui lớn thế này phải nên chúc mừng một phen!”
“Thiên La!”
“Chủ nhân, đây là ngục giam giam giữ tội phạm cực ác ở lân cận, ngài nhìn xem, muốn đến chỗ đó trước không?”
Giọng nói ôn hoà của Thiên La vang lên trong lòng hắn, nó vô cùng hiểu rõ Bạch Đông Lâm, nên đã đoán được chủ nhân của mình muốn làm gì.
“Không! Hiệu suất giết chóc những tên tội phạm này quá thấp, đều là một đám nhóc nghèo kiết hủ lậu mà thôi.”
Bạch Đông Lâm dùng tay vân vê, từ trong dấu ấn Chiến Hồn xuất hiện một thông tin, truyền vào cho Thiên La.
“Đây là nhiệm vụ tiêu diệt quân đội, Thần Đình, tam phương Quỷ Phủ truyền lệnh, đối phương đều là vài thế lực tà đạo hoặc là tội phạm vũ trụ, hoặc thông đồng với thế lực của địch, tất cả đều đáng chết!”
“Những thế lực này còn chưa chịu tai ương thân vùi lao ngục, vận mệnh chưa đứt, đáng để ta ra tay. Thiên La, dựa theo phân bố tọa độ chiều không gian, đánh dấu hết toàn bộ khu vực hoạt động.”
“Tuân mệnh, chủ nhân!”
Hoàn thành những nhiệm vụ này chẳng những có thể cướp đoạt khí vận, hơn nữa còn là phụng mệnh giết người, có không ít điểm cống hiến và ban thưởng quân công. So với tiêu diệt Dị tộc trên chiến trường, thiếu đi Thanh Linh khí, nhưng lại nhiều hơn lực khí vận.
Đùng!
Toàn thân Bạch Đông Lâm dâng trào ra Nghiệp Hoả màu đỏ tươi sền sệt không gì sánh bằng, hừng hực cháy, nhiệt độ cực nóng đến mức thiêu đốt hư không thành vặn vẹo vỡ vụn.
Trên chiến trường sát nghiệt ngàn tỉ, vẫn luôn chưa kịp đốt cháy, bây giờ phải đi giết chóc, vừa vặn cùng nhau giải quyết.
Thứ tội nghiệt này vô cùng kỳ lạ, mặc kệ đối tượng giết chóc là ai, chỉ cần là giết chóc sinh linh thì sẽ được sinh ra từ thể nội.
Nếu như tích luỹ sát nghiệt quá nặng, lúc đột phá cảnh giới đại năng thứ chín, lôi kiếp sẽ càng khủng bố hơn. Hơn nữa, tội nghiệt còn ảnh hưởng đến tu hành, khiến tu sĩ sinh ra tâm ma, hậu hoạn không nhỏ.
Bởi vậy, tu sĩ đều sẽ gắng sức không tàn sát sinh linh trắng trợn, cũng tu hành rất nhiều công pháp tịnh thân tịnh tâm để gột rửa tội nghiệt, nhưng hiệu quả kém và lâu hơn nhiều so với dùng Nghiệp Hỏa đốt cháy trực tiếp, Nghiệp Hỏa còn có thể thông qua đốt cháy tội nghiệt để tăng cường, có thể tu thành uy năng cường đại thần thông.
Những người khác không dám nhiễm Nghiệp Hỏa, một là gánh không được thống khổ kinh khủng kia, hai là không cẩn thận sẽ bị thiêu chết. Dù sao Nghiệp Hỏa là cùng được đốt cháy với thần hồn, cũng chỉ có Bạch Đông Lâm bất tử bất diệt mới dám không kiêng nể gì như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận