Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1226: Có lai lịch gì?

"Bảo bối tốt! Bảo bối tốt!!”
Trong lòng mừng rỡ, cảm giác khống chế trơn trượt như thế, hắn đá văng kế hoạch trung gian, có thể hoàn mỹ trực tiếp thực hiện cắn nuốt sức mạnh thứ nguyên.
Ngoài ra, dòng sông u tối vốn đã cắn nuốt toàn bộ vực sâu vô tận, gần một triệu vật chất vị diện, là một nguồn năng lượng cực kỳ khổng lồ, cũng đủ để hắn sử dụng rất lâu.
Ầm ầm! Răng rắc! Răng rắc!
Sau khi dòng sông u tối bị lấy đi, vực sâu vô tận mất đi căn nguyên đã là một cái vỏ rỗng bắt đầu sụp đổ, không gian thứ nguyên bên ngoài điên cuồng đè ép vào trong, vị diện hư vô nhanh chóng sụp đổ nghiền nát.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm hơi thay đổi, nuốt con rắn nhỏ mà dòng sông u tối hóa thành vào trong Ám Giới, lập tức tự diệt, lấy thần hồn vô vi làm cơ sở, trong nháy mắt rời khỏi vực sâu vô tận.
Bên trong phủ Giới Chủ, Bạch Đông Lâm từ từ mở hai mắt ra, nhìn vòng cổ đầu lâu vẫn còn tồn tại trên tay phải, ánh mắt mỉm cười khẽ gật đầu.
Nhẫn may mắn, tấm bia đá đen kịt, Chiến Bia là cổ khí, đều có thể độn quy tắc mà đi.
Vòng tay cực đạo, chiến hồn ấn ký cũng là sản phẩm của quy tắc, chỉ cần chủ của nó chưa hoàn toàn chết đi, đều sẽ theo quy tắc trở lại trong tay.
Tu sĩ bản nguyên (bản mệnh) chi khí cũng đã có loại năng lực này, chỉ cần ý chí chưa diệt, cũng sẽ không bởi vì tạm thời chết mà mất đi, chứ đừng nói đến những bảo vật càng thêm cao cấp như cổ khí.
Đây là tu sĩ sau khi đến Cửu Cảnh đều sẽ trải qua chuyện, dù sao Cửu Cảnh bởi vì "Tích máu trọng sinh" đều đặc tính, gặp phải nguy cơ tự diệt đã là thao tác thông thường, Bạch Đông Lâm hắn chẳng qua là chết càng thêm thường xuyên mà thôi.
"Thi hài đầu trọc này đến tột cùng có lai lịch gì?"
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên suy tư, hắn dựa vào quyền hành của vòng cổ khô lâu nên thấu hiểu hết thảy dòng sông u tối, nhưng vẫn như cũ không thể nhìn thấu hài cốt đầu trọc. Nhìn thấy chỉ là một mảnh hư vô, chỉ có thể xác định dòng sông u tối là sản phẩm của vết thương trên bụng tràn ra.
Không thể hoàn toàn thấu hiểu gốc rễ của thi hài đầu trọc, đây cũng là hợp tình hợp lý, dù sao vòng cổ đầu lâu giao quyền hành cho hắn, cũng chỉ là vật phẩm tùy thân của thi hài đầu trọc mà thôi, há có thể đảo khách thành chủ.
Mà vòng cổ đầu lâu thủy tinh này ngoại trừ giao quyền hành để hắn khống chế dòng sông u tối ra, tạm thời còn không có phát hiện năng lực khác. Hắn cũng tỉ mỉ xem xét bên trong, chỉ nhìn thấy tin tức một ít dấu vết đã từng tồn tại.
"Thông tin mấu chốt có bị xóa không?"
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, đè dục vọng thăm dò xuống, suy nghĩ vừa động, ý chí ngưng kết ra một đạo quang ảnh ở sâu trong dòng sông u tối.
“Nhân tộc, ngươi nghĩ xử trí mấy người chúng ta như thế nào?”
Ma Chủ là một đoàn bóng ma vặn vẹo, nhìn Bạch Đông Lâm xuất hiện đã hội tụ ra hình người, mở miệng hỏi.
"Bạch Đông Lâm ta chưa bao giờ nuôi phế vật."
"Các ngươi muốn sống thì hãy quên đi thân phận quân chủ vực sâu của mình, từ nay về sau, an tâm làm việc cho ta."
Ánh mắt Bạch Đông Lâm nhìn xung quanh, nhìn bảy vị quân chủ vực sâu đã từng vô pháp vô thiên, hiện giờ nhu thuận im lặng không tiếng động, không khỏi hài lòng gật đầu. Quả nhiên, giữa sống chết có sự khác nhau rất lớn, chính là ác ma vực sâu kiêu ngạo ương ngạnh cũng phải e ngại cái chết.
"Ta muốn các ngươi làm việc rất đơn giản, chỉ cần vì ta thai nghén hạt bản nguyên tinh thuần, cũng chính là chỉ ẩn chứa sức mạnh hỗn nguyên quy tắc bản nguyên, không mang theo ý chí của các ngươi."
"Nhìn ánh sáng màu xanh xung quanh thân thể các ngươi, đây là hy vọng các ngươi sống sót ở sâu trong dòng sông u tối. Hiện tại hào quang xem như là tình bằng hữu của ta tặng, ha ha, về sau phải do các ngươi tự mình dùng hạt bản nguyên trao đổi với ta."
"Các vị, hẳn là không miễn cưỡng chứ? Nếu như cảm thấy miễn cưỡng có thể đưa ra ý kiến, ta là người rất dễ nói chuyện, sẽ không để cho các ngươi khó xử!”
Khuôn mặt Bạch Đông Lâm tràn đầy tươi cười, gằn từng chữ nói, bộ dáng ta là người rất hiền hòa.
Quân chủ vực sâu hai mặt nhìn nhau, trong nháy mắt hiểu được Bạch Đông Lâm đây là muốn nuôi bọn hắn trở thành heo, trong lòng bốc lên tức giận, nhưng không ai dám mở miệng, bởi vì bọn hắn đều không muốn chết, cho dù là vì nguyên nhân gì cũng phải kiên trì.
Heo thì heo đi, tốt hơn là chết.
"Không tệ, xem ra mọi người đều rất hài lòng với đề nghị của ta, như vậy rất tốt."
"Đúng rồi, dòng sông u tối đã trải qua sự cải tạo của ta, hiện tại mỗi một chỗ đều có thể gọi là trung tâm, các vị cũng không nên xuất hiện tâm tư không nên có. Cũng không cần nghĩ mượn hào quang rời khỏi dòng sông u tối, các ngươi rất rõ ràng hậu quả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận