Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 643: Cay rồi à

Một ông lão tóc trắng ngồi gần tướng quân Ngao tỏ ra do dự, chẳng biết bản thể của ông ta là loài gì, nhưng trên trán lại có hai xúc tua đang nhẹ nhàng vẫy vẫy. “Không cần, chỉ là đám binh tôm tướng tép mà thôi, chẳng cần tốn nhiều sức. Nếu còn đợi xin chỉ thị từ cấp trên, bọn chúng đã chạy hết.”
Trong mắt tướng quân Ngao, ngay cả thống lĩnh Mắt lồi cũng để bị lọt thì làm sao có cường giả được. Chỉ cần mình hắn ta ra tay là đủ quét sạch.
“Tướng quân, chuẩn bị xong rồi!”
“Xuất phát!”
Bạch Đông Lâm vội vàng đứng dậy tiên phong dẫn đường, vừa đi vừa nói:
“Tướng quân Ngao, ta biết tuyến đường bọn chúng rút lui, mời ngài theo ta!”
Bạch Đông Lâm dẫn dắt tướng quân Ngao, mang theo năm vạn lính tinh nhuệ rời xa Bích Du Cung.
Một lúc lâu sau, bọn họ đã đi hơn mười vạn dặm.
Bạch Đông Lâm chậm lại, toàn bộ đội quân phía sau cũng từ từ dừng lại.
“Thống lĩnh Mắt lồi, bọn chúng đâu?”
Tướng quân Ngao cau mày, dùng thần niệm quét quanh mà chẳng thấy một bóng người.
Hắn ta linh cảm được có điều gì đó không đúng.
Bạch Đông Lâm thản nhiên như không có gì, lặng lẽ thả ba thần hồn ra khỏi thần hải, bày “Tam tài trận” bao quanh toàn bộ đại quân.
“Mẹ kiếp! Ngươi rốt cuộc là ai?”
Hai mắt tướng quân Ngao đỏ hoe giận dữ, hai cánh tay bắp thịt lộ rõ gân xanh, sau đó hắn ta lấy đà chém một nhát thật mạnh về sau, yêu lực mạnh mẽ áp súc nước xung quanh, vạch ra một đường thẳng đến Bạch Đông Lâm.
“Hahh! CÚT!”
Bùm bùm!
Bóng dáng của Bạch Đông Lâm lóe lên, một nhát chém kinh hoàng xẹt ngang qua người hắn, cắt đứt ngọn núi dưới lòng hồ đằng sau lưng thành đôi.
“Ha ha, con rùa bự cay rồi à!”
Tay nắm Tử Triệu, mắt liếc nhìn thân thể vạm vỡ của tướng quân Ngao. Từ trong huyết hải, đan điền của Bạch Đông Lâm bùng phát một luồng năng lượng cực kỳ mạnh mẽ.
Tướng quân Ngao liều mạng thiêu đốt viên yêu đan đã gần vỡ tan của hắn ta, dù gì cũng chẳng còn cách nào, nếu có thua Bạch Đông Lâm cũng sẽ đánh vỡ yêu đan của hắn ta, chẳng bằng liều một lần biết đâu kết quả lại khác.
Nhưng cái giá phải trả rất lớn, không chết cũng mất sạch tu vi.
Hệ thống tu luyện của loài yêu vốn khác với loài người, trời sinh đã có thân thể mạnh mẽ, tới chín mươi lăm phần trăm đi theo con đường luyện thể, chỉ một số ít còn lại mới tu luyện khí.
Cốt lõi của loài người trong tu luyện thân thể chính là linh khiếu, ngược lại loài yêu lại dựa vào yêu đan và huyết mạch.
Huyết mạch là chủng tộc trời sinh đã có, còn yêu đan là nền tảng của tu luyện, yêu đan bị hủy thì không chết cũng bị phế tu vi.
Tương tự khi thể tu đánh đổi việc thiêu đốt linh khiếu để có được nguồn sức mạnh to lớn, khí tu thiêu đốt pháp tướng, thì loài yêu chính cần phải thiêu đốt yêu đan để bùng phát sức mạnh tiềm ẩn của bản thân.
Giờ đây, tướng quân Ngao bị Bạch Đông Lâm ép đến đường cùng, chỉ có thể bất chấp tất cả!
“Ta sẽ giết ngươi! Ahhhh!”
Hắn ta ngẩng đầu gào thét, sóng âm vang vọng bốn phía như hóa thành vô số lưỡi kiếm sắc bén chém đứt tất cả mọi thứ trên đường đi. Đồng thời, hai luồng yêu lực màu đỏ, đen tựa như hai dải lụa dài quấn chặt lấy thân hình vạm vỡ của hắn ta.
Ầm ầm! Cơ thể khổng lồ của tướng quân Ngao đột nhiên phi vọt tới Bạch Đông Lâm với tốc độ kinh hoàng, hình thành một luồng xoáy nước cực đại xung quanh người hắn ta.
Những móng vuốt sắc nhọn cứng cáp cắt xuyên qua khoảng không, từng sợi xích pháp tắc màu đỏ, đen và nhiều loại khác quấn quanh bàn tay, toàn bộ nước trong phạm vi trăm dặm đều sôi trào cả lên.
Bạch Đông Lâm nghiêm túc nhìn hắn ta, thay vì rút lui, hắn bước đến rút kiếm chém đỡ.
Quy Khư · Phá diệt trảm!
Một sợi tơ màu đỏ tươi tích tắc xuất hiện rồi biến mất, một vùng hồ sâu thẳm tối đen chợt thắp lên ánh sáng màu máu, thân thể của tướng quân Ngao dần dần chậm lại, cánh tay phủ đầy vảy giáp rắn chắc từ từ bị cắt thành từng khúc giống như đậu hũ.
Cú chém mang theo sức mạnh từ thực tại và thứ nguyên hoàn toàn bỏ qua toàn bộ phòng ngự vật lý!
Đôi mắt đỏ tươi của tướng quân Ngao lóe lên vẻ nghiêm nghị, vô số sợi tơ màu đỏ đen đan dệt, xuyên qua từng khối thịt nhằm nối liền cánh tay đã đứt của hắn ta, thuận thế tiếp tục đánh tới Bạch Đông Lâm.
Đùng!
Đáy hồ chấn động, vết nứt dày đặc lan tràn tứ phía tạo thành một cái hố sâu mấy chục dặm, sóng xung kích đẩy nước hồ xung quanh ra, tạo thành một vùng lõm xuống lòng hồ, nhưng dưới áp lực nước khổng lồ, chốc lát sau nó lại được lấp lại.
Phụt! Bạch Đông Lâm phun ra một ngụm máu.
Hắn vốn có đủ mọi cách để né được đòn vừa rồi, nhưng không, hắn muốn chơi đùa thêm!
Cảm nhận nguồn năng lượng điên cuồng trong cơ thể, khóe mắt Bạch Đông Lâm lộ ra sự vui vẻ. Thương thế nhanh chóng khôi phục, mà yêu lực màu đỏ, đen và pháp tắc hỗn loạn tràn ngập trong cơ thể cũng không ngừng tàn phá cơ thể hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận