Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 954: Chỉ sợ làm ngươi thất vọng

“Đạo huynh, ta hiểu rồi!” Bạch Đông Lâm gật đầu, suy nghĩ chuyển động, liền chọn một nơi cho hắn, giơ tay lên, bắn ra một tia sáng đánh dấu.
“Hồ Y, ta chọn ngọn núi này.”
“Được Đông Lâm đại nhân, Hồ Y đã chuyển giao quyền sở hữu dưới danh nghĩa của ngài, từ nay trở về sau, tất cả mọi việc trong khu vực này đều do ngài định đoạt!”
Khuôn mặt Hồ Y tươi cười dịu dàng, thao tác hoàn thành trong nháy mắt, vẫy tay một cái, một pháp chỉ màu vàng chói mắt đã dung hợp vào bản đồ.
“Hai vị đại nhân, Hồ Y cáo lui!”
Hồ Y khẽ cúi đầu, bóng người tán loạn, hóa thành vô số chấm sáng hòa vào bản đồ. Với tư cách là tinh thần trung tâm của Sự Vụ tư, còn rất nhiều chuyện phức tạp đang chờ nàng giải quyết.
“Đông Lâm, vốn định triệu tập hội nghị Cực Đạo để tập hợp tất cả các nghị viên đến gặp ngươi, nhưng gần đây Nhân tộc chúng ta đang chuẩn bị cho một sự kiện lớn, có rất nhiều nghị viên không thể rời đi được, nên thủ tục này sẽ tạm thời hoãn lại.”
“Sắp tới, hội đồng Cực Đạo có một số chuyện quan trọng cần thảo luận, lúc đó ta sẽ giới thiệu ngươi với mọi người.”
Bạch Đông Lâm thản nhiên cười, hắn không muốn lộ diện dưới ánh đèn sân khấu, hoãn lại là tốt nhất.
“Không có chuyện gì, ta vừa vặn tranh thủ thời gian này để làm quen. Đồng Tiêu đạo huynh, kế tiếp cần làm thủ tục nữa không?”
Đồng Tiêu lắc đầu, do dự một lúc rồi nghiêm túc nói: “Còn một số chuyện nhỏ nhặt khác đã ghi rõ trong pháp chỉ, ngươi có thể tự mình giải quyết. Đông Lâm, ngươi có lẽ cũng biết những nghị viên cao tầng như chúng ta, có được quyền hạn cao nhất, hưởng thụ rất nhiều quyền lợi, nhưng chúng ta cũng phải cố gắng hết sức hoàn thành nghĩa vụ của mình…”
“Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ một chút, mạch thế lực ngươi đã thành lập có khuynh hướng tính chất gì, điều này đối với ngươi rất quan trọng! Thống trị một thế lực mạnh, theo tính chất riêng mình vì Cực Đạo làm việc, thì một số nghĩa vụ là không thể tránh khỏi, nhưng ngươi phải suy nghĩ rõ ràng, cố gắng không lựa chọn quá nguy hiểm…”
“Trong tương lai thế giới hiện thực vô cùng hỗn loạn!”
Lời nói Đồng Tiêu thấp thoáng, hình như có chút lo lắng, phất tay mở cánh cổng ánh sáng ra, một bên đi về phía trong đó vừa nói:
“Đông Lâm, ta còn có việc quan trọng phải làm nên đi trước. Nếu có chuyện gì không hiểu có thể liên hệ với ta…”
Bạch Đông Lâm khẽ cau mày, suy nghĩ ý từ trong lời nói của Đồng Tiêu, hình như thế giới này từ trước đến nay không được bình yên cho lắm, phải không?
Ngoại trừ chiến tranh liên miên vô số năm, mỗi thời đại đều có tai họa khủng khiếp xuất hiện, nhưng Đồng Tiêu lại lo lắng như vậy, xem ra thời đại này quả thật rất khác!
Cực Đạo Thánh Cung không nuôi dưỡng những người rảnh rỗi, các nghị viên Cực Đạo cũng giống như vậy, các thành viên cũng có việc phải làm, kiểm soát thế lực một mạch thế lực, cống hiến cho Cực Đạo Thánh Cung ở trong các lĩnh vực khác nhau.
Có một số là đối ngoại, một số là đối nội và một số nghiêng về hậu cần, nói an toàn nhất chính là Đa Bảo phong, Đan Đỉnh phong, Đan Điện và những chi nhánh, bình thường chỉ luyện đan chữa thương, luyện pháp khí,... hầu như sẽ không đi chiến đấu liều sống liều chết với kẻ thù.
Ý của Đồng Tiêu là để hắn thành lập một một thế lực ăn no nằm chờ chết, để không chết theo xu thế chung.
“Xem ra không lâu nữa sẽ có chuyện lớn xảy ra, có lẽ Đồng Tiêu nghĩ rằng thế lực của ta còn quá yếu. Hơn nữa nhiệm vụ được giao cho thành viên Cực Đạo đương nhiên sẽ liên quan đến đại năng Thần Ma cảnh, mà trong mắt bọn họ ta chỉ là một thiên tài chưa trưởng thành…”
“Ha ha, Đồng Tiêu đạo huynh, chỉ sợ làm ngươi thất vọng rồi.”
Hai mắt Bạch Đông Lâm khẽ híp lại, che đi ánh mắt hờ hững, ý niệm thăm dò vào vòng tay Cực Đạo, khóa một tọa độ ẩn trong chiều không gian.
Vạn Bảo tư, Bạch Đông Lâm sải bước ra khỏi cánh cửa ánh sáng.
Ngẩng đầu nhìn ra xa, khu Vạn Bảo tư này là một tòa bảo tháp cực lớn, toàn thân làm bằng pha lê đúc thành, bảo vật sáng lấp lánh, tỏa sáng toàn bộ không gian.
Thật là khí phách!
Không hổ là Cực Đạo Thánh Cung, lực lượng đầy đủ, chỉ sợ bảo khố của mình không đủ chói mắt.
Thầm than một câu, Bạch Đông Lâm bước đi ra, thông qua xác minh chiếc vòng tay Cực Đạo, ngay lập tức bị hút vào trong bảo tháp.
Nhìn xung quanh, phát hiện mình đang ở trong một không gian xa lạ, kích thước bằng một phòng ngủ, hắn là người duy nhất ở đó. Đây là cơ chế đặc biệt của Vạn Bảo tư, mọi giao dịch, trao đổi đều được thực hiện trong hoàn cảnh kín đáo, bảo đảm quyền riêng tư của mỗi người.
“Để đổi hạt giống pháp tắc Vật Chất, cần hai ngàn vạn điểm cống hiến tông môn.”
Đông Lâm vừa mới trở về, đương nhiên không có điểm cống hiến tông môn, hơn nữa hắn còn nợ hơn ba trăm vạn điểm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận