Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 566: Quang cầu lớn trong không gian của Chủ Thần

Hung không bận tâm đến Bạch Đông Lâm đang trầm ngâm, mà tiếp tục nói: “Lý do thứ hai là việc này có liên quan đến chuông Cực Đạo. Không biết ngươi có hiểu về ‘thời đại đỉnh cao’ không?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm mờ mịt, khẽ lắc đầu.
“Ừ, ngươi có thể hiểu rằng đó là một quãng thời gian rực rỡ huy hoàng nhất, là khi một thời đại phồn thịnh tinh hoa nhất.”
“Trước khi ‘thời đại đỉnh cao’ tới, chuông Cực Đạo sẽ chìm vào yên tĩnh rất lâu. Dĩ nhiên, trong khoảng thời gian đó sẽ không thể nào mở ra thí luyện Cực Đạo.
“Mà hiện tại ‘thời đại đỉnh cao’ đã tới, chuông Cực Đạo tự nhiên sẽ thức tỉnh từ trong giấc ngủ triền miên. Chính vì hai nguyên nhân này, cho nên từ ba trăm triệu năm tới nay, ngươi mới trở thành người đầu tiên mở ra thí luyện Cực Đạo.”
Hóa ra là vậy, đôi mắt Bạch Đông Lâm thoáng hiện vẻ đã hiểu. Tuy thiên phú quan trọng, nhưng đôi khi vận may cũng quan trọng không kém.
Mặc dù có thiên phú yêu nghiệt, nhưng sinh ra không gặp thời cũng chỉ đành bó tay.
Ngón tay của Bạch Đông Lâm không khỏi hơi run lên, sờ chiếc nhẫn may mắn trên ngón trỏ. Chiếc nhẫn đen nhánh có khí tức mịt mùng, như thể được tạo nên bởi sợi dây thép tùy ý quấn lại.
May là hắn còn có món bảo vật này, dễ dàng gặp may.
“Cám ơn tiền bối đã giải đáp thắc mắc. Vấn đề thứ hai vãn bối muốn biết có liên quan đến tin tức của vòng tay Cực Đạo. Rốt cuộc nó có lai lịch gì?”
Về phần vòng tay Cực Đạo, những tin tức mà hắn tìm được trong Thư Sơn cũng rất sơ sài, xem ra cũng không đủ quyền hạn.
Hung chậm rãi đưa tay trái ra, ánh sáng chợt lóe. Một chiếc vòng tay xỉn vàng hiện lên trên cổ tay. Những hoa văn thần kỳ phức tạp quấn quanh một chữ ‘cực’ vô cùng bắt mắt.
“Chắc ngươi biết, tất cả vòng tay Cực Đạo của các tu sĩ thánh tông đều bắt nguồn từ một cơ thể mẹ. Trong phạm vi Càn Nguyên giới, cơ thể mẹ còn có năng lực cưỡng chế triệu hoán vòng tay.”
“Cơ thể mẹ của vòng tay Cực Đạo này cũng vô cùng quan trọng đối với thánh tông chúng ta. Có thể nói là một trong mấy bảo vật chỉ xếp sau chuông Cực Đạo mà thôi.”
“Nếu nói chuông Cực Đạo là con át chủ bài áp đáy hòm, không thể dễ dàng động tới trừ khi liên quan đến sự tồn vong của thánh tông. Vậy thì cơ thể mẹ của vòng tay chính là cốt lõi trung tâm thấp duy trì việc vận chuyển bình thường của thánh tông.”
Hung thu cánh tay lại, chiếc vòng tay xỉn vàng cũng biến mất theo đó. Hắn ta liếc nhìn Bạch Đông Lâm với ý vị sâu xa, cất giọng giễu cợt:
“Tiểu tử, ta biết ngươi đang lo lắng điều gì. Trước kia ta cũng từng có ý nghĩ như vậy, nhưng thánh tông của chúng ta thật sự không giống, có thể nói hoàn toàn khác với bất cứ thế lực nào.”
“Dưới quy tắc của Thánh Tông, sẽ không xảy ra những chuyện đen tối xấu xa. Vì vậy ngươi không cần phải sinh lòng cố kỵ với vòng tay Cực Đạo.”
Bạch Đông Lâm bị vạch trần tâm tư, nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên, không hề cảm thấy khó xử gì cả. Trên người hắn có quá nhiều bí mật, trên tay lại đeo một chiếc vòng vượt quá tầm kiểm soát của bản thân, khó trách sẽ nghĩ nhiều.
“Còn những chuyện khác, ta cũng biết nhiều lắm. Nhưng ta lại biết đôi chút về lai lịch cơ thể mẹ của vòng tay.”
“Truyền thuyết kể rằng, ở thời thượng cổ lúc tìm kiếm vùng đất Vạn Giới Quy Khư, một vị lão tổ của thánh tông chúng ta đã nhặt được một quang cầu sứt mẻ trong một Chân Giới rách nát…”
“Sau đó mấy vị lão tổ của thánh tông đã tìm tòi ra được cơ thể mẹ của vòng tay Cực Đạo bên trong quang cầu sứt mẻ. Vì thời gian trôi qua đã lâu, nên cũng không biết truyền thuyết này có đúng hay không.”
Bạch Đông Lâm im lặng.
Hết thảy đều đúng, ban đầu chẳng qua chỉ là một câu nói đùa, không nghĩ tới còn thật sự bị hắn đoán trúng.
Quả nhiên là ngươi?
Quang cầu lớn trong không gian của Chủ Thần, rốt cuộc ngươi đã gặp phải chuyện gì, mà lại rơi vào kết cục bị cắt mảnh thế.
Đường đường là Chủ Thần hẳn nên cướp đoạt thiên hạ vạn giới, thế nhưng lại thảm như vậy, thật sự khiến người ta thở dài không thôi.
Bạch Đông Lâm thu lại suy nghĩ, vẻ mặt hơi quẫn bách, hỏi ra thắc mắc cuối cùng của mình.
“Ựa, tiền bối, không biết năm nay ngài bao tuổi?”
Hung nhìn Bạch Đông Lâm với vẻ mặt kinh ngạc, ngay cả con quạ trắng đang đậu trên vai cũng dừng động tác tỉa lông lại. Nó nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào hắn với ánh mắt kỳ dị.
“Ha ha ha!”
Hung ngửa đầu cười lớn, sóng âm rung chuyển, không gian xung quanh lập tức hóa thành bột vụn, hang động hỗn độn đen nhánh mau chóng lan rộng.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm khẽ thay đổi, thân mình lóe lên, nháy mắt đã lùi thật xa. Hắn chỉ cảm thấy đầu óc ong ong.
“Tên tiểu tử nhà ngươi thật sự rất thú vị, ánh mắt cũng rất tinh tường. Trông câu hỏi này rất đơn giản nhưng…”
Hung bỗng ngừng tiếng cười khiến người ta ớn lạnh, bàn tay to tung ra một chiêu. Không gian xung quanh nháy mắt khôi phục vẻ ban đầu, vẻ mặt đầy do dự muốn nói lại thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận