Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1182: Vô linh giả

Chân linh biến mất một cách rất quỷ dị!
"Những tên này..."
"Phi thường khó giải quyết!"
Thần sắc Bạch Đông Lâm càng thêm nghiêm túc, vì sự công kích quỷ dị kia cũng không phải nhằm vào thần hồn, mà trước tiên nó sẽ công kích vào chân linh, còn hủy diệt thần hồn chỉ là sự bổ sung.
Đây là loại thủ đoạn đáng sợ gì?
Ngay cả lão tổ thập cảnh thì cũng sẽ chết đi trong giây lát.
Nhân tộc, Yêu tộc, Dị tộc và vô cùng vô tận sinh linh khác, chỉ cần có ý thức, thần hồn và là sinh linh của thế giới này thì đều sẽ tồn tại chân linh. Chân linh chính là tử huyệt căn bản nhất, một khi chân linh bị hủy diệt thì trừ phi ý chí của ngươi đạt đến Vĩnh Hằng chi cảnh bên trong truyền thuyết, bằng không đều sẽ chết!
Một chiêu này có thể đồ tiên biến thiên!
Những tên quái vật lông xanh quỷ dị này chỉ dựa vào năng lực khôi phục nghịch thiên và thủ đoạn trực tiếp hủy diệt chân linh là đã có thể hoành hành bá đạo.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm chớp lên, hắn tiếp tục làm một cái thực nghiệm tiếp theo. Hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút để cho thần hồn trong thể nội vừa bị hủy diệt khôi phục lại ngay lập tức. Lực lượng quỷ dị không ngừng hủy diệt thần hồn kia cũng đã biến mất.
"Quả là như thế! Loại lực lượng này cùng loại với mô hình người cảm nhiễm! Nếu bị nó tiếp xúc mà thần hồn không triệt để hủy diệt thì nó sẽ vĩnh viễn không tiêu tán!"
"Thật đáng sợ! Thủ đoạn này quá độc ác!"
Sau khi Bạch Đông Lâm đã thanh trừ hết thảy lực lượng quỷ dị bên trong thần hồn, 12 tên quái vật lông xanh tựa như thùng thuốc nổ bị đốt cháy mà khí tức của bọn chúng liền kích động trong giây lát. Toàn thân chúng bốc lên hắc vụ xông thẳng tới chỗ cao nhất của chân trời, hai mắt bọn chúng đỏ thẫm đến tột cùng, tựa như huyết hải vô ngần vô hạn ngưng kết mà thành.
"Vô linh giả!!"
"Dị đoan! Dị đoan!"
"Thanh trừ! Hủy diệt!"
"Giết hắn!"
Bọn chúng điên cuồng gào thét, âm thanh khàn khàn mà lại bén nhọn giống như quỷ khóc thần sầu. Sát ý vô cùng vô tận tựa như thiên hà chảy ngược cũng đều không thể rửa sạch được hận ý, ác niệm vô biên khóa chặt lấy Bạch Đông Lâm.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa đổ sụp xuống, 12 đạo thân ảnh bày ra tư thái vô cùng hung mãnh như muốn nghiền nát hết thảy mà lao tới. Hư không triệt để bốc hơi, hết thảy vật chất trong cái vị diện này đều bị chấn vỡ thành hạt, không gian hóa thành một mảnh hư vô đen kịt tràn đầy khí tức hủy diệt.
Vực Sâu Vô Tận có cấu tạo rất đặc thù, dù cho không có bích chướng thứ nguyên tồn tại nhưng cũng vô pháp đi đến không gian thứ nguyên.
Cực hạn hư vô chính là chung cực, nếu đột phá lên nữa sẽ là một tầng vị diện khác, còn hướng xuống sẽ là bình nguyên Vạn Uyên.
"Chết!"
Bốn phương tám hướng bị 12 tên quái vật lông xanh khóa kín. Quy tắc khuấy động, thời không bị ngưng kết, phía dưới ánh nhìn chăm chú của những đôi mắt màu đỏ thẫm, thần hồn Bạch Đông Lâm lại bị hủy diệt một lần nữa.
"Thì ra nhóm cẩu tể tử các ngươi là tay chân của mẫu hà!"
Bạch Đông Lâm hơi hơi nhếch miệng làm lộ ra hàm răng trắng, rốt cuộc hắn lại tiếp xúc với mẫu hà hư vô mờ mịt.
"Đến đi! Nếu như nhóm các ngươi chơi không chết ta thì lão tử sẽ thôn phệ nhóm các ngươi!"
"Pháp thiên!"
"Tượng địa!"
"Giết!"
Ầm ầm ầm!
Thần khu vô cùng vĩ ngạn tỏa ra kim diễm sáng chói, quang huy mênh mông. Đây là tam quang đang cháy hừng hực.
Hết thảy hạt tại thể nội và Linh Khiếu đang thăng hoa đến cực điểm, bốc cháy lên kim sắc thần hỏa cực nóng.
Bản nguyên dị tượng ở sau ót hắn mở rộng đến vô hạn, quy tắc đạo văn do Linh Khiếu kết cấu thành đang lấp lánh thần quang, thân thể hắn bị thần văn bao trùm và một cái quy tắc xiềng xích vô cùng thô to quấn chặt khắp người hắn.
Đây là lần thứ nhất hắn bạo phát toàn lực sau khi đột phá Thần Ma. Vĩ lực vô biên, kinh thiên động địa và khí thế kinh khủng đã trực tiếp chấn vỡ thời không bị ngưng kết.
Cánh tay to lớn hơi di động một chút, duy độ vặn vẹo điệp gia giống như là Thiên Thủ Quan âm, 12 cánh tay mở rộng ra và dùng tốc độ không thể cảm giác được mà hướng về đám quái vật lông xanh.
Đám quái vật lông xanh không có chút tình cảm nào nên sẽ không biết sợ hãi, nhưng khi đối mặt với công kích khủng bố này thì vẫn biết dùng bản năng trốn tránh. Thân thể cuồn cuộn hắc vụ của bọn chúng tránh thoát khỏi sự trói buộc từ khí thế, trong chốc lát bọn chúng đã hướng về phía đầu lâu to lớn của Bạch Đông Lâm mà kích xạ.
"Hừ! Tìm chết!"
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lạnh lẽo xuống, trong giây lát 12 lòng bàn tay đã xuất hiện từng cái vòng xoáy hỗn độn to lớn. Lực lượng thôn phệ lập tức bao phủ đám quái vật lông xanh, thân ảnh cực tốc lóe lên của bọn chúng lập tức bị trì trệ và đại thủ đã rơi xuống thân thể của bọn chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận