Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 300: Cấm kỵ không rõ

Bạch Đông Lâm mặc kệ bọn họ làm như thế nào, là luyện hóa cũng được, hay là ăn sống, tiên tạc chưng nấu cũng thế. Chỉ cần có thể khôi phục năng lượng đi làm công cụ hình người cho hắn, làm như thế nào cũng được, hắn sẽ không để ý mấy chuyện này. Không phải chỉ là một ít tay tay chân chân sao, hắn còn nhiều, còn rất nhiều! Như vậy, Bạch Đông Lâm lại sa vào trong bế quan tu luyện khoái trá, hai khí tu chuyên môn thay phiên đi quét năng lượng cho hắn, hai thể tu thay phiên đi bồi luyện với hắn, còn có hai thể tu bị hắn phái đến chỗ Trương Thiện Nhẫn hỗ trợ bắt yêu ma quỷ quái.
Phải biết rằng ở tầng năm mươi chín này ngoại trừ bảy thành chủ ra, vẫn còn có mấy yêu ma quỷ quái cũng có thực lực Thần Nguyên Cảnh nhập môn. Nhóm người Trương Thiện Nhẫn kia, chín ngụy Thần Nguyên, mấy chục ngàn Hắc Giáp vệ pháo hôi, dù chỉ gặp phải một con yêu ma quỷ quái mới vào Thần Nguyên Cảnh, bọn họ cũng sẽ bị diệt toàn quân.
Như vậy tất cả mọi người đều được Bạch Đông Lâm sắp xếp rất rõ ràng, mọi thứ tiến triển rất thuận lợi.
Thần hồn được năng lượng cường hóa không ngừng cường hóa, tài nguyên tu luyện trong cơ thể liên tục uẩn dưỡng Linh Khiếu, linh hồn “tam vị nhất thể” một tâm nhiều tác dụng, nghiên cứu linh hồn Chân Linh, cảm ngộ khắc sâu pháp tắc, cảm ngộ “Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh”, tiêu hóa dung hợp nhiều tri thức, tụng kinh Phật học đạo tạng.
Bạch Đông Lâm bề bộn nhiều việc! Rất phong phú!
Mỗi một ngày, mỗi thời mỗi khắc thực lực đều đang tiến bộ, sảng khoái vô cùng, trực tiếp cất cánh!
Bế quan tu luyện, tâm không lo lắng, thời gian trôi qua cực nhanh.
Trong nháy mắt, kỳ hạn năm năm đã tới.
Trong một vùng hư không hỗn độn không rõ, chín vòng mặt trời cháy mạnh vây quanh một thế giới kim tự tháp ngược kì dị lên xuống lên xuống.
Tính từ trên cao xuống, kim tự tháp ngược tổng cộng chia ra chín mươi chín tầng, một tầng một thế giới, càng hướng xuống càng nhỏ, khí tức tản mát ra cũng càng đen kịt thâm thúy.
Chín vòng mặt trời còn quấn quanh kim tự tháp ngược thế giới trôi nổi, không có pháp tắc chút nào, không ngừng vận chuyển, tuyên cổ bất biến, dường như cho đến điểm cuối của thời gian cũng không thay đổi.
Cảnh tượng tuyên cổ bất biến ấy bây giờ lại có biến hóa kinh người, một vòng mặt trời vận chuyển bình thường giống như bị một bàn tay to vô hình đẩy một cái, trong nháy mắt rời khỏi quỹ tích bình thường, lấy tốc độ càng lúc càng nhanh bắn về thế giới kim tự tháp ngược.
...
Trên quảng trường đỉnh núi đen kịt, Bạch Đông Lâm ở trong dược lô thanh đồng mở hai mắt ra, ánh mắt hưng phấn không thôi. Không phải bởi vì hôm nay có thể rời khỏi Hắc Ngục nên hưng phấn, hắn ở đây lâu cũng đã quen với việc tu luyện ngày qua ngày.
Hưng phấn là vì nghiên cứu Chân Linh trong Thần Hải rốt cuộc có tiến triển mang tính đột phá!
Trong Thần Hải, ba thần hồn ngồi xếp bằng, sắc mặt đều trang nghiêm, tạm dừng tất cả tu luyện, hết sức chăm chú đắm chìm vào linh hồn trước mắt.
Một điểm Chân Linh hơi nhỏ trong linh hồn được phóng đại vô số lần ở trong mắt Bạch Đông Lâm, dưới sự thao túng tinh vi của ba thần hồn cực nhỏ, một tầng vật chất kỳ dị ngoài Chân Linh chậm rãi bị bóc ra.
Thời gian bốn năm, ban đầu hơn hai triệu linh hồn từ lâu đã tiêu hao hầu như không còn, lại nói mấy người Trương Thiện Nhẫn bắt mấy triệu linh hồn, tìm kiếm các loại phương pháp, hôm nay rốt cuộc cũng có thể vạch trần khăn che mặt bí ẩn của Chân Linh rồi, nghiên cứu nỗ lực vô số tinh lực có thu hoạch, làm sao có thể không khiến Bạch Đông Lâm hưng phấn mừng như điên.
“Chủ nhân!”
Tiếng kêu hoảng sợ của Đỗ Cổ ở bên ngoài cắt ngang động tác của Bạch Đông Lâm. Bạch Đông Lâm nhíu mày, vẻ mặt không vui.
Đỗ Cổ bị sao thế? Bốn năm qua vẫn biểu hiện rất tốt, vì sao hôm nay lại không tuân theo quy củ như vậy.
Ý niệm dò xét ra ngoài thân thể, Bạch Đông Lâm sửng sốt, chỉ thấy toàn thân hắn chẳng biết tại sao bắt đầu mọc ra lông dài xanh biếc!
Khí tức của lông xanh này quỷ dị bất thường, đồng thời tốc độ sinh trưởng càng lúc càng nhanh, bắt đầu lan ra ngoài, thậm chí ngay cả Pháp Tướng dược lô thanh đồng của Đỗ Cổ cũng từ từ mọc ra lông xanh!
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm biến đổi kịch liệt, đây là thứ quỷ gì? Thân hình hắn khẽ động nhảy ra đan lô, mặt đất nơi hai chân đứng cũng bắt đầu mọc ra lông xanh, lông xanh nhanh chóng lan tràn, cả lông xanh trên người Đỗ Cổ ngoài mười trượng cũng bắt đầu điên cuồng sinh trưởng.
Mặt Bạch Đông Lâm cứng lại, mở hết cảm giác nhưng vẫn không phát hiện lông xanh này đến từ nơi nào, trong ngoài cơ thể đều không phát hiện ra điểm dị thường. Không biết lông xanh âm thầm mọc từ lúc nào, khí tức quỷ dị cực kỳ bất thường.
Lông xanh thì điên cuồng sinh trưởng như vậy, nhưng lại không tạo thành chút thương tổn nào với hắn, bởi vì đảo ngược tổn thương cũng không bị tác động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận