Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1888 - Bạo loạn hôi tịch (1)

Bạch Đông Lâm cũng không cho rằng tất cả chuyện này đều là bởi vì sự xuất hiện của hắn, mặt mũi của hắn còn không có lớn như vậy, khiến một người siêu thoát bố trí thủ đoạn sớm.
"Ta là người quản lý quyền hạn của căn cứ, làm việc theo quy tắc mà bản tôn định ra, hôm nay sở dĩ ta thức tỉnh, là vì cảm giác được dị động của kiếp nạn vạn tộc."
"Ngươi hẳn là cũng rõ ràng, sở dĩ bản tôn thành lập căn cứ thí nghiệm ở chỗ này, là vì đối phó người siêu thoát Tai họa đen tối Bà Luân Sát Đế, trước đây sau khi hắn ta chủ động lùi về thì bản tôn cũng rời đi, chỉ để lại ta trông chừng kiếp nạn vạn tộc."
Bạch Đông Lâm nghe vậy không khỏi cau mày, xem ra trong nháy mắt khi hắn đại khai sát giới, Nhất Diệu cấm vực đang có dị biến to bằng trời im ắng xảy ra. Kiếp nạn vạn tộc, cũng là mục tiêu hắn đang tìm kiếm.
"Tiến sĩ Trần, theo lý mà nói, lấy lực lượng của người siêu thoát, dù cho ngươi chỉ là một ảo ảnh nhưng cũng là xuất phát từ tay của bản tôn, giữa ngươi và bản tôn hẳn là có liên hệ tồn tại mới đúng, thế nhưng vì sao..."
Ý tứ trong lời nói của Bạch Đông Lâm rất rõ ràng, lấy sự khủng bố của người siêu thoát, đâu cần lo lắng kiếp nạn vạn tộc gì đâu chứ, ánh mắt đảo qua là đánh mất mọi thứ hầu như không còn.
"Ngươi nói không sai, người siêu thoát không gì làm không được, nếu là dưới tình huống bình thường, ta đúng là sự kéo dài của bản tôn, mọi thứ nhìn thấy, mỗi tiếng nói cử động, đều không giống với bản tôn."
Tiến sĩ Trần chậm rãi lắc đầu, đổi giọng tiếp tục nói: "Thế nhưng, tất cả mọi thứ đều phải căn cứ vào việc không có ngoại lực quấy rầy, ngoại lực này chính là chỉ sự tồn tại cùng tầng thứ, người siêu thoát Tai họa đen tối!"
"Ta cùng với bản tôn hiện tại đang bị cắt đứt tuyệt đối, từ đó có thể biết, bản tôn là bị sự tồn tại cùng tầng thứ kiềm chế."
"Tương lai bị che đậy, mọi thứ nhìn thấy đều bị sương mù dày đặc bao phủ, ha ha, Tai họa đen tối, đây là muốn gây sự mà!"
Ánh mắt tiến sĩ Trần đầy xa xăm, tuy hắn chỉ là một hình chiếu, trí tuệ càng nhỏ yếu không bằng bản tôn nhưng cũng không phải người ngu, kiếp nạn vạn tộc tự dưng xuất hiện dị động đã nói rõ tất cả.
Tiến sĩ Trần đang giằng co với người siêu thoát Tai họa đen tối?
Hai mắt Bạch Đông Lâm híp lại, Tai họa đen tối có thể vẫn còn tồn tại đến nay, thường thường còn có thể xâm lấn chư thiên vạn tộc, khiến rất nhiều người siêu thoát đều không thể tránh được, thực lực vẫn còn đáng sợ hơn so với trong tưởng tượng.
"Tiến sĩ Trần, trong lòng của ta vẫn còn một nghi hoặc, ngươi là ảo ảnh của người siêu thoát, không biết là ngươi có biết..."
"Hôm nay giữa vạn tộc và Tai họa đen tối, rốt cuộc là bên nào chiếm ưu thế?"
Cái gọi là ưu thế, đương nhiên là chỉ chiến lực siêu thoát đứng đầu nhất. Bí ẩn như thế, không phải sự tồn tại ở tầng thứ kia là không thể nào biết được.
Tiến sĩ Trần nghe vậy thì trầm mặc, vẻ mặt có chút phức tạp.
"Nếu nói về thực lực thì giữa chúng ta và Tai họa đen tối không kém bao nhiêu. Thế nhưng từ xưa đến nay, vạn tộc đều nằm bên yếu thế và bị xâm lấn, phản kích lại lác đác không có mấy."
"Nguyên nhân rất đơn giản."
"Tai họa đen tối không giống với chúng ta. Bọn họ không có tình cảm không có dục vọng, không có gánh nặng gì, không có người thân nào, tôn sùng tử vong và hủy diệt, ôm lấy quyết tâm hi sinh hết thảy, nếu như có thể dùng sự diệt tuyệt của Tuyền Qua Chư Thiên phe mình để đổi lấy sự tịch diệt của vạn tộc, Tai họa đen tối sẽ không chút do dự đi làm."
"Mà chúng ta thì lại khác. Trong chư thiên vô cùng vô tận, mỗi một sinh linh trí tuệ đều vô tội, không nên bị giết chiết trong dư âm giao chiến mà không hề biết gì cả."
Tiến sĩ Trần khẽ lắc đầu, đây cũng là điểm yếu còn tồn tại của vạn tộc. Tai họa đen tối có thể không hề cố kỵ một tí gì cả, nhưng bọn họ không làm được.
Bạch Đông Lâm nghe vậy thì im lặng không nói gì. Hắn nghĩ tới trận đại chiến bị gây ra bởi thần quang bảy màu, đếm không hết chư thiên biến mất trong dư âm của trận chiến siêu thoát. Vì không để tử vong tiếp tục lan tràn, Chiến lấy cái giá bằng cả mạng sống mạnh mẽ chấm dứt chiến tranh.
Lại nghĩ tới Chư Thiên Ám Thực, không chút do dự luyện tất cả, hóa thành mũi tên chư thiên ý đồ đồng quy vu tận với Chư Thiên Thái Hạo.
Đây cũng là khác biệt giữa hai bên, hiện thực, tàn khốc, bất đắc dĩ đến cực điểm.
"Ta hiểu rồi."
Bạch Đông Lâm gật đầu, nghĩ thông suốt điểm mấu chốt trong đó. Có lẽ người siêu thoát có năng lực bảo vệ chư thiên vô tận, giống như hắn nuốt vào trong bụng.
Thế nhưng làm như thế, người siêu thoát Tai họa đen tối lại không phải kẻ ngu, tất nhiên có thủ đoạn để ứng đối, thậm chí là trực tiếp chém giết người siêu thoát, làm chư thiên vô tận đang được bảo hộ biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận