Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1571: Sinh tử cân bằng (4)

Một thanh thì trắng muốt, một thanh thì xanh biếc. Nữ nhi của hắn đang vung vẩy, thân kiếm mơ hồ lộ ra vẻ sắc bén làm trong lòng hắn cũng không khỏi run rẩy.
“Rốt cuộc nữ nhi này của ta là thần thánh phương nào vậy?”
“Khụ khụ!”
Long bà bà đứng bên cạnh nhìn thấy đầu đuôi tất cả mọi chuyện, trong lòng vô cùng khiếp sợ, càng ngày càng chắc chắn bé gái này là đại năng chuyển thế hơn.
Chỉ cần bé gái này còn ở đây, tuyệt đối không có quái vật dám tới quấy nhiễu nơi này. Điều này làm nàng không khỏi từ bỏ ý định rời đi.
“Tường Vi Kiếm Thành, chuyện đã kết thúc, lão thân đi về trước đây.”
Hư không vũ trụ, Bạch Đông Lâm nhìn chăm chú vào bóng lưng của Long bà bà, trong mắt loé lên vẻ bất ngờ.
“Không ngờ còn có thể gặp được người quen cũ.”
Khuôn mặt hắn hiện lên vẻ nhớ lại, vật đổi sao dời, chỉ trong chớp mắt, tiểu cô nương đáng yêu thích uống sữa bò lông đỏ, ăn bánh hoa quế đã có cả cháu gái rồi.
“Tử Tiểu Linh, không biết sư huynh Lưu Đại Phúc của ngươi có khoẻ không?”
Vừa nghĩ tới chuyện này, hắn lại muốn nhìn trộm sợi dây nhân quả đó, nhưng hắn lại đột nhiên dừng động tác lại.
“Mà thôi, cần gì phải quấy rầy bọn họ nữa chứ? Cuối cùng cũng chỉ là khách qua đường mà thôi.”
Bạch Đông Lâm lắc đầu và cười, hắn lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Bây giờ, hắn đã hiểu vì sao ngày xưa hắn lại cảm thấy máu của Tử Tiểu Linh rất kỳ lạ rồi, thì ra là huyết mạch của Tử Huyết thần long.
Yêu tộc có vảy đã trở thành lịch sử, Tử Tiểu Linh ẩn cư ở đây chắc hẳn cũng chỉ muốn yên bình vượt qua quãng đời còn lại mà thôi.
"Kiếm Si!"
Hư không daajp dềnh, dòng suối màu đỏ tươi hiện lên, Kiếm Si nhận được truyền âm lập tức vượt qua đi tới, dường như nét mặt còn hiện lên vẻ kích động.
“Đại nhân, không biết…”
“Đúng như những gì ngươi nghĩ, người thân của ngươi cũng đã chuyển thế rồi, đây là toạ độ chỗ ở của bọn họ.”
Ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, một điểm sáng tin tức đã bay vào mi tâm của Kiếm Si.
“Đa tạ Đại nhân!!”
Đôi mắt Kiếm Si đỏ lên rồi lập tức muốn quỳ xuống, hắn dùng hết toàn lực, lại phát hiện làm thế nào cũng không thể quỳ được.
“Kiếm Si, ngươi biết ta không thích những thứ này mà. Ngươi cũng không cần nói quá nhiều lời cảm ơn làm gì, chín kiếp trước của ngươi cũng làm giúp ta không ít chuyện, đây xem như là trả ơn cho ngươi.”
“Đi đi, người thân của ngươi còn đang chờ ngươi đó.”
“Ừm!”
Kiếm Si trịnh trọng gật đầu, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua hành tinh bên dưới rồi nói: “Đại nhân, Kiếm ca có tình nghĩa vừa là thầy vừa là bạn với ta, sự an toàn của sư tỷ hắn hãy giao cho ta đi.”
“Vậy cũng được.”
Bạch Đông Lâm cười rồi gật đầu, bóng dáng dần dần trở nên mờ dần rồi biến mất.
Kiếm Si đã lên tới cảnh giới khai thiên tạo hoá, chăm sóc một tiểu cô nương đúng là không có vấn đề gì.

“Thiên La, đã thống kê số liệu ra chưa?”
Không gian Thiên La, Duy Độ thế giới thứ năm, Bạch Đông Lâm ngồi khoanh chân, đôi mắt lộ ra vẻ do dự.
“Chủ nhân!”
“Sau khi phân tích toàn bộ tình hình, ta đã thống kê ra đường cong thay đổi của Nhân tộc. Mấy trăm năm trước, sau khi “Ác” phủ xuống, tỉ lệ tăng trưởng nhân khẩu của Nhân tộc đã giảm xuống gần bằng không, lúc trước là mười phần trăm!”
“Số người tử vong và số lượng trẻ con mới được sinh ra đã trở nên cân đối.”
“Năm ngoái, số người Nhân tộc tăng lên chỉ chưa đến hai trăm cực!”
Cực là đơn vị thứ mười phía đây trăm triệu, chính là một con số cực kỳ khổng lồ.
Nhưng với số lượng Nhân tộc vô cùng vô tận thì hai trăm cực gần như bằng không.
Trong một giây, Duy Nhất Chân Giới cũng không ngừng phát triển và mở rộng, có lẽ nhân khẩu Nhân tộc đã cố định rồi. Từ nay về sau, Chân Giới sẽ dần dần trở nên hoang vắng.
“Sinh tử cân đối nhìn có vẻ phù hợp vơi chí lý đại đạo, nhưng cũng bất lợi với nền văn minh phát triển tu hành.”
Tu hành phải tìm trong trăm triệu vạn nghìn dặm mới tìm được một thiên tài, thiên phú càng tốt thì có thể đi càng xa, thậm chí là leo lên Thập cảnh đỉnh phong.
Tất nhiên nhân khẩu sẽ càng nhiều càng tốt rồi.
“Thiên La, chuẩn bị khởi động kế hoạch cuối cùng…”
“Chủ nhân! Ngươi đã tạo ra một vị Thần Ma rồi ư!?”
Quả cầu ánh sáng to lớn kịch liệt loé lên, hiếm khi cảm xúc của Thiên La trở nên phấn khích như vậy.
“Ha ha.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu rồi cười nhưng không nói.
“Thiên La.”
“Trước khi khởi động kế hoạch, ngươi phải hoàn thành một lần lột xác căn bản, nếu không, ta sợ ngươi sẽ không chịu nổi đợt trùng kích đầu tiên.”
Trong lúc nói chuyện, Bạch Đông Lâm nắm lấy quang cầu lơ lửng trên bầu trời, ngưng thần quan sát, lộ ra vẻ trầm ngâm.
“Chủ nhân, bây giờ Thiên La còn chưa đủ mạnh ạ? Ta nghĩ ta có thể!”
Trong thanh âm dịu dàng của Thiên La mang theo một tia tủi thân, nàng đã rất cố gắng, chưa bao giờ ngừng tư duy chồng lên nhau, thu nạp tin tức chúng sinh và ý chí cảm xúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận