Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 123: Trụ Điện

Rất nhiều chữ cái huyền ảo màu bạc tiến vào đáy sâu linh hồn. Đầu óc Bạch Đông Lâm trở nên yên tĩnh, cố gắng thừa nhận tin tức. Thần thông – Chỉ Xích Thiên Nhai!
Hắn đã chọn ra một môn bí thuật cùng một môn thần thông. Hai môn bí thuật thần thông này cực kỳ thích hợp với hắn, cũng đều là năng lực mà hắn đang rất cần tới.
Chỉ Xích Thiên Nhai là một môn liên quan tới thần thông không gian. Bất kể là sử dụng để lên đường hay truy đuổi kẻ thù cũng như chạy trốn đều rất hữu ích. Điều quan trọng nhất vẫn là khi hắn đạt tới Thần Văn Cảnh, bản thân có thể mượn cơ hội này lĩnh ngộ được pháp tắc không gian.
Không gian cùng thời gian vẫn luôn là năng lực hắn cực kỳ khao khát. Bất tử bất diệt không được coi là bất tử thật sự, điểm yếu của hắn chính là phong ấn. Nếu như Bạch Đông Lâm hoàn toàn có thể nắm bắt được cả hai thứ này, vậy thì đúng là lên tiên!
Tuy nhiên pháp tắc thời không là những pháp tắc vô cùng gian nan. Không gian còn đỡ hơn một chút, còn thời gian thì hiện tại chính hắn cũng không dám nghĩ tới. Cứ từ từ thôi, ăn cơm còn phải nhai từng miếng mà.
Chẳng mấy chốc hắn đã tiếp thu xong truyền thừa, nhưng Bạch Đông Lâm cũng không rời đi ngay mà tiếp tục dán tay lên mặt bia đá, tiêu tốn điểm tích lũy rồi bắt đầu tu luyện thần thông.
Ngoài truyền thừa công pháp bí thuật thần thông ra, thì công dụng lớn nhất những tấm bia đá truyền thừa trong Bia Giới, chính là nâng cao sự lĩnh ngộ các công pháp tương ứng. Môn thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai này vô cùng thâm sâu huyền ảo. Để hắn ngoan ngoãn tu luyện thì không biết khi nào mới có thể nhập môn.
Ngày thường hắn tu luyện một canh giờ ở Bia Giới cũng phải mất một ngàn điểm tích lũy. Bây giờ đã giảm tới 90% chỉ còn lại 100. Hắn dám khẳng định, không chỉ mình hắn mà một vạn đệ tử đầu tiên trong Tân Tinh bảng, chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ tiêu tốn điểm tích lũy để tới Bia Giới lĩnh hội bí thuật thần thông.
Trừ khi là kẻ ngốc, không lý nào không nắm chắc cơ hội ngàn năm có một này.
Bạch Đông Lâm còn 17800 điểm tích lũy. Hắn quyết định, ngoài bốn lần mở đàn giảng đạo phải đi nghe ra thì thời gian còn lại, hắn sẽ đổi điểm tích lũy tu luyện ở Bia Giới. Một trăm bảy mươi tám canh giờ khoảng tầm nửa tháng. Sự lĩnh ngộ của hắn đối với hai môn bí thuật thần thông và công pháp “Thần chú Dựng Ma Chân Kinh” chắc chắn sẽ được nâng cao một bậc.
Ý niệm hóa thành đao chém rớt những suy nghĩ lung tung, Bạch Đông Lâm đắm chìm vào ngộ đạo từng tầng.
Một tháng sau.
Trong sân Tử Trúc Cư, Bạch Đông Lâm nằm trên chiếc ghế bập bênh đan bằng trúc tía với vẻ mặt thích thú. Đây là đồ hắn tự tay làm ra, kiến thức trong đầu hắn uyên bác như biển cả, chỉ một việc thủ công này thôi chẳng phải dễ như trở bàn tay.
Hắn khổ luyện liên tục một tháng, đã bước đầu nắm bắt được hai môn bí thuật thần thông, cũng hiểu sâu về Thần Văn Cảnh. Giờ chỉ chờ thiên khiếu mở ra, là có thể tiến hành đột phá.
Bạch Đông Lâm cũng đã hoàn toàn kiểm soát được thực lực căng trướng trong cơ thể, có thể tiếp tục mở ra linh khiếu.
Tiếc là, hiện tại hắn đã tiêu hết sạch tài nguyên để tu luyện. Tất cả điểm tích lũy, linh thạch, đan dược đều không còn. Ngoại trừ một ít tài liệu còn dư ra, thì bây giờ hắn đúng là một tên nghèo kiết xác.
Chỉ có thể chờ cuối tháng lĩnh phí sinh hoạt, cùng với khen thưởng Tân Tinh bảng. Ôi, nghèo quá! Không có tài nguyên chẳng muốn tu luyện chút nào!
Ngoài mặt, Bạch Đông Lâm làm bộ lười nhác nằm im, nhưng thật ra trong không gian thần hồn, linh hồn đang ngồi khoanh chân vẫn không ngừng niệm kinh phật, lĩnh ngộ đạo tạng.
Ngoài một tháng tu luyện ở Bia Giới cũng như nghe giảng, hắn còn khắc ghi tất cả các kinh phật đạo tạng trong Thư Sơn vào tận sâu linh hồn. Mỗi lần hắn đọc đống kinh phật đạo tạng này đều sẽ có những lĩnh hội mới. Vì vậy linh hồn của Bạch Đông Lâm ngày đêm không ngừng nghỉ niệm kinh.
Bốn lần mở đàn giảng đạo tổng cộng là mười hai ngày, đều là nói về một ít kinh nghiệm đúc kết từ việc tu luyện bí thuật công pháp, hắn cũng gặt hái được rất nhiều.
Những gì bản thân có thể làm hắn đã đều làm được.
Bây giờ chỉ chờ việc lớn kia bắt đầu.
‘Tút tút tút…’
Vòng tay Cực Đạo lập lòe ánh sáng đỏ. Tiếng ‘tút tút tút’ này là do Bạch Đông Lâm cố ý thêm lên. Gần đây hành động của Thánh Tông lớn như vậy, làm hại mình bỏ lỡ tin tức quan trọng gì, còn không bằng lại thưởng thêm chút điểm tích lũy.
Một tin tức truyền vào trong đầu hắn, đáng tiếc không phải là ban thưởng điểm tích lũy như hắn đã nghĩ.
“Một vạn đệ tử đứng đầu Tân Tinh bảng tới Trụ Điện tập hợp.”
Trụ Điện?
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm khẽ thay đổi, ý niệm truyền vào vòng tay, phát hiện trong sương mù đã giải khóa được một tọa độ mới. Chắc là Trụ Điện vừa được nhắc tới, bị mở ra trước khi cấp quyền ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận