Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 331: Tại sao chỉ luyện độc đan?

Đặc biệt là mấy người trên Đan Đỉnh phong cùng Đan Điện, lần nào cũng bị mắng cho hói đầu. Mỗi vị điện chủ, cứ đến ‘hội nghị Cực Đạo’ là lại không ngẩng đầu lên nổi. Thân là thuộc hạ, áp lực của bọn họ lớn ghê gớm luôn!
Giờ lại có nhân tài như Bạch Đông Lâm từ trên trời rơi xuống, đúng là đã mang đến cho Thượng Trung một chút hy vọng.
Một canh giờ trôi qua rất nhanh.
Dược đỉnh Sao Băng hừng hực thiêu đốt, năm cụm dược dịch đã được rèn luyện đến mức sáng long lanh, tản ra từng đợt linh quang trong suốt óng ánh.
Bạch Đông Lâm mở mắt, hai tay nhẹ nhàng kết pháp quyết. Ngọn lửa trong dược đỉnh đã được dập tắt, mỗi cụm dược dịch đều được chia thành mười phần nhỏ, một lát sau thì ngưng kết thành đan. Một viên linh đan đều có đủ năm vòng linh quang bao bọc, đây chính là linh đan ngũ phẩm!
Bạch Đông Lâm lấy ra năm chiếc bình ngọc, đỉnh Sao Băng chỉ hơi hé mở là năm loại linh đan đã tự động bay ra rồi rơi vào một bình ngọc riêng. Mỗi bình một loại, đúng đủ mười viên.
Bạch Đông Lâm vừa đặt năm bình đan dược lên mặt bàn đá xanh thì một luồng sáng đã lóe lên, đống bình ngọc lập tức biến mất không còn tăm hơi.
Bạch Đông Lâm biết đây là lúc mười vị giám khảo bắt đầu chấm điểm, kiểm tra xong thì đan dược sẽ được trả lại cho hắn. Điều này đã được nói rõ trong quy tắc tranh tài. Tài liệu luyện đan do Thánh tông cung cấp nhưng đan dược luyện thành thì lại thuộc về đệ tử tham gia tranh tài.
Đây cũng là chút phúc lợi mà tông môn dành cho đệ tự
Thánh tông nhà to nghiệp lớn, mấy vật liệu cấp thấp này họ vẫn bỏ ra được.
Đây cũng là lý do tại sao Bạch Đông Lâm lại chỉ dùng mỗi vật liệu để luyện chế năm loại đan dược. Không phải khoe khoang bản lĩnh gì, chẳng qua là tiết kiệm thành thói mà thôi.
Trên khán đài, từng đám từng đám đan dược được truyền tống đến trước mặt các vị giám khảo. Bọn họ dùng ý niệm đảo qua, chỉ chớp mắt đã có thể hiểu thấu tất cả chỗ đan dược này, sau đó là quá trình đánh giá cho điểm. Bỏ đi loại có điểm cao nhất và thấp nhất, còn lại chính là điểm trung bình mà đệ tử tham gia so tài nhận được.
Lúc năm bình đan dược của Bạch Đông Lâm được truyền tống tới thì động tác của mười vị giám khảo đều chậm lại một nhịp. Mỗi người đều cầm lấy một viên đan dược rồi bắt đầu tỉ mỉ quan sát.
Biểu hiện của mấy vạn người có mặt ở đây đều bị bọn họ nhìn rõ mồn một, cho nên với những đệ tử ưu tú thì các vị giám khảo vẫn tình nguyện bỏ thêm chút tinh lực.
“Ừm, năm loại đan dược này đều thuộc hàng ngũ phẩm, lại còn là phẩm chất cao cấp nhất.”
“Đúng vậy, dược tính cao hơn linh đan ngũ phẩm thông thường tận hai, ba cấp bậc. Có thể gọi là ngụy linh đan tứ phẩm.”
“Có thể dùng mớ dược liệu cấp thấp làm đến mức độ này, cho dù là chúng ta đích thân ra tay thì cũng chỉ đến thế này mà thôi. Đệ tử này rất có thiên phú luyện đan.”
“Ta cảm thấy đệ tử này có thể lấy được điểm cao nhất trong kỳ so tài luyện đan lần này, các ngươi thấy thế nào?”
“Ta đồng ý!”
Mười vị giám khảo gật gù tỏ vẻ đồng ý. Bọn họ đều là những người rất kén chọn soi mói, Bạch Đông Lâm có thể nhận được đánh giá nhất trí thế này thì đúng là không dễ dàng gì.
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Tại sao đan dược mà đệ tử này luyện chế đều là mấy loại có độc tính cực cao thế nhỉ?”
Một vị luyện đan sư cảm thấy khá là khó hiểu nên mới hỏi mấy người xung quanh, những người khác cũng tò mò nhìn về phía Thượng Trung. Mặc dù quy tắc so tài không hạn chế việc lựa chọn chủng loại hay hiệu quả của linh đan nhưng tên đệ tử này luyện toàn độc đan thì cũng có chút hiếm thấy.
“Khụ khụ, các người còn chưa hiểu à? Ở đây có mấy trăm dược liệu với đủ loại dược tính nhưng phần lớn đều có thuộc tính tích cực. Đệ tử này có thể dựa vào tính khắc chế lẫn nhau của chúng để đảo ngược dược tính. Đây không phải là một kiểu tự tin à? Hắn đang thể hiện kiến thức dược lý phong phú của mình đấy!”
Vẻ mặt Thương Trung có chút mất tự nhiên, hắng giọng mấy cái rồi giải thích rất chi là gượng ép. Mọi người nghe thấy vậy thì đều lộ ra vẻ chợt hiểu, quả nhiên họ vẫn còn non lắm!
Thanh niên trẻ tuổi thường cậy mạnh hiếu thắng, có tí khoe khoang bản lĩnh cũng là truyện hợp tình hợp lý. Dù sao thì bọn họ cũng đã từng có một thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết.
Thượng Trung không dám nói nhiều, sợ lại lộ hết cả kế hoạch. Ông ta bỏ đan dược của Bạch Đông Lâm vào bình ngọc rồi điều khiển trận pháp, trả nó về bàn đá xanh chỗ hắn ngồi luyện đan.
Bạch Đông Lâm nhìn thấy đan dược được trả về thì nhanh chóng thu hết vào trong vòng tay. Nếu không phải hoàn cảnh bất tiện thì hắn còn muốn thử xem hiệu quả của mớ độc đan này thế nào.
Vì để sướng miệng, Bạch Đông Lâm còn cố tình luyện chế mấy độc đan này thành kiểu thơm điếc cả mũi. Nếu là một tu sĩ không hiểu Đan Đạo, chắc chắn không thể nhận ra đây là độc đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận