Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 653: Không dưới một ngàn thiếu nữ

Khó chịu thật đấy huynh đệ, cái phép biến hoá này giống quá mức rồi, thật sự không chịu được. Một canh giờ, nhất định phải tốc chiến tốc thắng chứ không sẽ vì buồn nôn mà chết mất.
Hắn vừa bước ra liền thi triển cực tốc, hướng đến khu vực bên trong.
Nằm sâu trong khu vực bên trong Bích Du cung, đại điện Tụ Linh.
Một thanh niên có chiếc sừng màu bạc trên đầu khoanh chân ngồi đó, hai mắt nhắm chặt, linh khí trong đại điện giống như chất lỏng nồng đậm hoá thánh một vòng xoáy chảy ngược vào trong cơ thể người thiếu niên, trong không khí thỉnh thoảng còn hiện lên từng chuỗi vòng kiểu mẫu rắn chắc.
Một ông lão ngồi xếp bằng trên mặt đất cách người thiếu niên không xa, từng lá bùa nhảy múa bay ra từ giữa lông mày ông ta, sau đó lượn vòng quanh rồi chui vào trong cơ thể người thanh niên, một thứ ánh sáng màu lam lộng lẫy chói mắt.
Một lúc lâu sau, ông lão kia mới dừng động tác trong tay lại, mở miệng nói:
“Thiếu cung chủ, hôm nay đến đây thôi, bí quyết ‘Huyền minh ngạo thế’ khó hiểu dị thường, cần phải tiếp cận từng bước từng bước một, nếu quá vội vàng thì e là sẽ khiến thần hồn của ngài bị tổn thương.”
Lông mi người nam tử sừng bạc khẽ run rẩy, hắn ta chậm rãi mở mắt ra, tận sâu bên trong đôi đồng tử màu bạc có vô số lá bùa chữ chợt loé lên rồi lướt qua.
“Làm phiền Diêm sư rồi, ngày khác Minh Tuế lại đến bái phỏng!”
“Đi đi!”
Minh Tuế sửa sang lại quần áo, vẻ mặt cung kính hành lễ một lần nữa, lúc này mới chậm rãi rời khỏi đại điện Tụ Linh tràn ngập linh dịch.
Ông lão nhìn theo bóng lưng rời đi của Minh Tuế, khẽ lắc đầu, vị thiếu cung chủ Minh Tuế này mang trong mình huyết thống ‘Bạc Nhãn Minh Hống’ thuần tuý nhất, thiên phú mạnh mẽ tuyệt đối, đáng tiếc tâm tính còn hơi kém một chút.
Minh Tuế vừa mới bước ra khỏi đại điện thì một tia sáng từ phía xa xa đã ập về phía này, một con yêu thú tám đầu thần dị oai phong mãnh liệt kéo theo một chiếc xa giá hoa lệ, chậm rãi dừng trước mặt hắn ta.
Minh Tuế sải bước lên chiếc xa giá phủ đầy hoa văn thần thánh, sự nghiêm túc trang trọng trên mặt lập tức biến mất, ánh mắt xoay chuyển tràn ngập sự tàn độc hung ác.
“Thiếu cung chủ, đêm nay ngài định nghỉ ngơi ở đâu?”
Bên ngoài xa giá, người thị vệ vẫn luôn cúi đầu cũng hỏi.
Minh Tuế khẽ híp mắt lại, giơ tay lấy ra một chiếc la bàn màu ngọc bích, suy nghĩ trong đầu vừa chuyển động, phía trên la bàn đã hiện lên một hương ảnh được ngưng tụ từ những đốm sáng, tất cả đều là hình ảnh của những người thiếu nữ với dung nhan tuyệt đẹp, những đốm sáng nhanh chóng nhấp nháy, không dưới một ngàn người.
Quang ảnh dừng lại, một nữ tử với dáng người uyển chuyển thướt tha, sắc mặt như giận như vui, đôi mắt quyến rũ hiện lên trên la bàn.
“Đi đến đây đi, à, nữ nhân này tên là gì?”
Minh Tuế một tay chống cằm, trong mắt loé lên một tia suy tư, sau đó khẽ lắc đầu, nữ nhân của hắn ta nhiều vô số kể, sao có thể nhớ tên hết được.
Tên thị vệ khẽ ngước mắt lên nhìn lướt qua quang ảnh, cung kính trả lời: “Bẩm thiếu cung chủ, đây là Lan Châu cô nương ở trong Vạn Lưu điện, là nữ tử được ngài đưa về từ hải vực vô tận cách đây ba trăm năm trước.”
“Lan Châu, Lan Châu, được rồi, đi đến đây đi!”
“Vâng!”
Người thị vệ phất tay một cái, thần quang dưới chân dị thú tám đầu cuộn tròn, ngay lập tức hoá thành thần quang đi thẳng về phía Vạn Lưu điện.
……
Sâu bên trong Vạn Lưu điện, trong một căn phòng ngủ rộng rãi sáng rực.
Bạch Đông Lâm khoác lên người vẻ ngoài của Lan Châu đang khoanh chân ngồi trên tấm đệm mềm mại, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập sự nghiêm túc, trong mắt mang theo vẻ suy tư, ngón tay ngọc ngà thon dài vuốt ve chiếc nhẫn đen nhánh giữa đốt ngón tay.
Phía trên chiếc nhẫn may mắn thoạt nhìn trông khá bình thường mơ hồ loé lên một tia sáng đen rồi biến mất.
“Tiểu tử kia, khoảng thời gian này ta đã đút cho ngươi không ít may mắn, bây giờ nên đến lượt ngươi thể hiện sức mạnh thần kỳ của mình rồi.”
Chiếc nhẫn may mắn này không có bất cứ phương pháp sử dụng cụ thể nào, chỉ cần trong lòng người đeo nó xuất hiện một khao khát mãnh liệt, tự nhiên nó sẽ thiêu đốt giá trị may mắn.
Nếu sự may mắn của bản thân không đủ thì nó sẽ trực tiếp tiêu hao vận may trong tương lai của chính nó để đạt được hiệu ứng nghịch thiên hoàn thành những chuyện mong muốn trong lòng.
Với sức mạnh vận mệnh huyền diệu khó có thể giải thích này, việc tóm gọn một thiếu cung chủ của Bích Du cung chẳng phải là điều dễ dàng như trở bàn tay sao?
Trong mắt Bạch Đông Lâm lóe lên ý cười, nhờ vào việc mượn dùng thân phận của Lan Châu, việc lẻn vào trong nội vực vô cùng thuận lợi, nhưng muốn chủ động đi tìm thiếu cung chủ lại là điều không thể làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận