Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 489: Quang chi cự nhân

Thật ra với thực lực dời non lấp biển của tu sĩ, muốn thay đổi thời tiết cực đoan này cũng không khó, cứ chém đôi Lôi Dần Uy Thích đại sơn mạch ra là được. Nhưng mảnh biên giới này lại có những tông môn am hiểu về sấm và nước. Trái lại, họ cực kỳ yêu thích loại thời tiết này, nên tự nhiên không muốn đi ngược lại đạo lý.
“Không phải nói sa mạc lớn Ma Á Viêm Viêm Viêm Viêm là vùng đất được tạo nên bởi Thiên Thần tắm máu, thần thể ngã xuống, thần hỏa thiêu đốt ư?”
“Là truyền thuyết nhầm lẫn đi? Hay là có ẩn tình gì khác?”
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, đây là một thế giới rộng lớn. Trải qua những năm tháng dài đằng đẵng, truyền thuyết bí văn phong phú đa dạng. Tuy rằng tri thức uyên thâm như biển, nhưng cũng không thể nào biết hết tất cả.
Bạch Đông Lâm ngước nhìn sấm sét dữ dội quay cuồng trong mây đen. Trong mắt chợt hiện lên ý tưởng, một bước nhảy vọt. Hắn đã lâu không thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai vẫn bá đạo như cũ. Bóng dáng nháy mắt đã xuất hiện trong biển sấm.
Hắn xoay chuyển ý niệm, pháp tắc Kim hơi dịch chuyển. Làn da cùng quần áo trên người Bạch Đông Lâm lập tức biến thành kim loại. Mái tóc cũng vậy, dựng đứng thật cao.
Đồng thời, hắn còn thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, thể tích càng lớn thì tự nhiên có thể thu hút được càng nhiều sấm sét. Cơ thể khổng lồ hơn ba trăm trượng dang chân tay ra trong tầng mây.
Thu lôi hình người đã hoàn thành!
‘Xẹt, bùm!’
Mây đen không biết trải dài bao nhiêu vạn dặm cùng với vô số sấm sét lập lòe dữ dội. Biển sấm sét chói mắt được ngưng tụ, như thể đám cá mập ngửi thấy mùi máu tanh điên cuồng bu lại.
Tê! Nóng! Đau!
“Suýt! Nãi nãi nó chứ, thật thoải mái!”
Sấm sét vô tận xuyên qua khắp người, cả người Bạch Đông Lâm sáng bừng. Trông hắn giống như một bóng đèn hình người khổng lồ, mơ hồ có thể nhìn thấy xương cốt tỏa sáng và nóng lên dưới lớp da thịt.
“Nương mau xem, trên trời có quang chi cự nhân!”
‘Bốp!’
“Tiểu hài tử đừng nói dối!”
“Hu hu hu… Con có nói dối đâu…”
Bên ngoài cự thành Chiếu Lan mấy trăm dặm, trên hư không, mây đen dày đặc bị sấm sét lôi điện thiêu cháy thành một lỗ hổng cực lớn.
Sấm sét màu lam trắng ngưng kết thành một quả cầu khổng lồ. Bạch Đông Lâm ngũ tâm hướng trời*, ngồi khoanh chân giữa lòng quả cầu với vẻ mặt nghiêm túc.
*Tư thế ngồi thiền, lòng bàn tay và chân đều hướng lên trên.
*Tư thế ngồi thiền, lòng bàn tay và chân đều hướng lên trên.
Hắn liên tiếp làm tổn thương cơ thể, khiến tất cả năng lượng cường hóa kỳ lạ không ngừng cuồn cuộn dâng trào trong người đổ dồn vào thần hải. Thần hồn điên cuồng Thôn Phệ năng lượng rồi chậm rãi tăng mạnh.
Ba thân hồn mở mắt ra cùng một lúc, phật quang, ma hỏa, hai khí âm dương rực rỡ lấp lánh. Bóng người lóe lên, nháy mắt bước ra thần hồn dung hợp thành một.
Thần hồn giống hệt với thân xác của Bạch Đông Lâm. Làn da trong suốt lóng lánh, huyền quang vờn quanh, ngồi khoanh chân trên tấm bia đá đen nhánh khổng lồ.
Tay bấm pháp quyết, một tay chạm đất, tay còn lại chỉ trời.
“Lên!”
Hắn vừa dứt lời, như thể chém trời mở đất, không gian thần hải bao la lập tức rung chuyển. Sương mù màu xám dày đặc phía dưới xoay chuyển kịch liệt, trong nháy mắt đã hình thành nên một lốc xoáy khổng lồ kéo dài hàng trăm triệu dặm. Nhưng bia đá đen nhánh nằm giữa trung tâm lốc xoáy lại sừng sững không động.
Hai mắt thần hồn ngưng lại, đường thẳng màu vàng giữa mày nứt ra. Trong lúc ba con ngươi chuyển động, ba ánh mắt chói lọi cắt nát hư không. Sương mù dày đặc vô tận trong Thần hải tách ra làm hai, bị ánh nhìn phát ra từ giữa trung tâm trực tiếp bổ đôi.
Khí thế vờn quanh người thần hồn cuồng dã bành trướng, mãi một lúc lâu sau mới dần dừng lại. Khí tức bị thu lại, hết thảy dị tượng trong thần hải tan biến, bình ổn trở lại, khôi phục dáng vẻ ban đầu.
“Thần Nguyên Cảnh bát trọng thiên…”
Bạch Đông Lâm khẽ nắm bàn tay lại, hắn cảm nhận được sức mạnh thần hồn bùng nổ gấp mấy chục lần. Trong lòng than thở không thôi, không hổ là một bước một trọng thiên. Quả nhiên sự chênh lệch trong đó thật đáng sợ.
Không cần phải nói nhiều về điều huyền diệu của năng lượng cường hóa, làm lơ cảnh giới và bình cảnh. Chỉ cần hắn có đủ năng lượng, là có thể thăng cấp không giới hạn.
“Nhưng mà việc thăng cấp thần hồn cũng ngày càng khó. Mình phải mất hơn bốn năm mới đột phá từ thất trọng thiên lên bát trọng thiên…”
Từ khi hắn ý thức được thân xác quá mạnh cũng sẽ ảnh hưởng đến việc cường hòa năng lượng. Tất cả năng lượng cường hòa của hắn đều cung cấp hết cho thần hồn.
Trong lúc đó, tài nguyên tu luyện hao hụt vô số kể, nhưng hết thảy đều xứng đáng. Trong lòng Bạch Đông Lâm cũng biết việc thăng cấp thần hồn khó đến mức nào.
Theo logic thông thường của giới tu luyện, thần hồn của rất nhiều tu sĩ sẽ thăng cấp cùng với tu vi của bản thân. Còn đối với thể tu mà nói, thậm chí cảnh giới của thần hồn sẽ thấp hơn đôi chút so với cảnh giới tu vi của cơ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận