Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1566: Thiện và ác (2)

Diện tích lãnh thổ của Nhân tộc rộng lớn, sinh linh nhiều không thể đếm hết được, tự nhiên số lượng của tội phạm cực ác cũng căn bản là nhiều đến không thể thống kê nổi.
Mỗi một nơi Hằng Tinh giới đều có một nhà tù như vậy, chỉ có điều đẳng cấp không đồng nhất, thực lực của tội phạm bị giam giữ cũng cao thấp khác nhau, thường thường chỉ có Hằng Tinh giới với tư cách là trung tâm giới vực mới có thể giam giữ tội phạm cấp bậc Thần Ma.
Graoo graoo graoo!
Răng rắc!!
Một cái chân to mọc đầy vảy bước ra khỏi cột sáng, hung hăng giẫm lên đất bằng, nhất thời trời sụp đất nứt, khe rãnh đen kịt sâu không thấy đáy lan tràn trăm triệu dặm, sinh linh ven đường tử thương vô số.
"Nghiệt súc!! Chớ có càn rỡ!"
Khuông Trấn và Trì Nham nhìn nhau, đều nhìn thấy ý chí phải chết trong mắt đối phương. Quái vật kinh khủng như vậy, chỉ mỗi khí tức thôi cũng đã khiến cho bọn họ run sợ, biết rõ không phải là đối thủ nhưng không hề có chút suy nghĩ muốn chạy trốn nào.
Bởi vì đây là chức trách!
"Giết --
Biến cố động trời kéo dài khắp Duy Nhất Chân Giới, Nhân tộc sở hữu phúc địa, tự nhiên lập tức làm kinh động đến chúa tể Nhân tộc.
Ngay sau đó, rậm rạp chằng chịt các chiến hạm, quân đội hoặc thông qua dòng sông âm dương của mạng chiến hồn, hoặc mượn Duy Độ Truyền Thâu của Không gian Thiên La phủ xuống các nhà tù lớn, mạnh mẽ trấn áp tội phạm cực ác.
Thực lực cao nhất là tội phạm Thần Ma cảnh, không cần đến chúa tể tự mình ra tay, lấy sức mạnh quân sự hùng mạnh của Nhân tộc, những kẻ hung hãn mới ra khỏi chiến trường dị tộc đã đủ để nghiền ép rồi.
"Đây là..."
Ngọc Kinh sơn, Bạch Đông Lâm đột nhiên đứng dậy, nhíu mày nhìn vòm trời xung quanh, sau đó bước ra một bước xuất hiện bên trên Hắc Ngục.
"Hừ!!"
Hừ lạnh một tiếng, nước lũ quái vật tập kích bất ngờ bốn phương tám hướng phía dưới lập tức hóa thành bùn máu thịt nhão trên đất, nhuộm đỏ mặt đất trăm triệu dặm.
"Phi phi phi!"
Khuông Trấn bị xé nát thân thể, chỉ còn lại nửa cái đầu chui ra khỏi bùn nhão, phun thịt bọt trong miệng ra, kinh ngạc ngẩng đầu.
"Là hắn! Vừa cứu ta một mạng..."
Bạch Đông Lâm chớp mắt, nhìn bùn nhão rõ ràng đã bị vỡ ra thành hạt rồi mà vẫn còn ngọ nguậy phía dưới. Hắn nắm chặt tay, tất cả thịt bọt máu đen đều bị hút vào lòng bàn tay, ngưng kết thành một viên đạn đỏ sậm.
Oành!
Lửa vàng phụt lên, thiêu đốt với nhiệt độ cực nóng. Sau một lát, viên đạn hóa thành tro bụi, chỉ còn lại một sợi tơ đỏ sậm với khí tức quỷ dị. Bạch Đông Lâm nghiêm túc quan sát, trong mắt lóe lên vẻ quả nhiên.
"Đoạn Tí, cuối cùng ngươi cũng lòi cái đuôi ra rồi."
"Thì ra là thế, đây cũng là mưu mô của ngươi à? Quả nhiên là lợi hại, thế mà lại nghĩ tới loại phương pháp này..."
Vẻ mặt hắn có chút bất đắc dĩ, động óc tí là nhìn thấu được mọi suy nghĩ và hành động của Đoạn Tí. Đáng tiếc rằng chính là đã biết hết tất cả nên lúc này mới cảm thấy bất đắc dĩ. Xem ra muốn giải quyết xong Đoạn Tí trước Phá Bích là chuyện không thể nào.
Lúc Tà Thần giới xâm lấn mấy năm trước, Bất Diệt Tà Thần nhìn như bị vứt bỏ ấy chỉ là một trò vặt của Đoạn Tí mà thôi, chính là vì phân tán sự chú ý của Mẫu Hà cùng với các chúa tể, còn mưu mô chân chính của nó giấu trong dòng sông Huyết Nhục nhìn như dễ bị tiêu diệt.
Hắn, bao gồm cả mọi người đều phạm phải sai lầm vào trước là chủ. Dòng sông Huyết Nhục đúng là đã bị tiêu diệt, thế nhưng có nhiều thứ trong đó không hề biến mất mà là dung hợp vào đất trời của Chân Giới.
Cũng chính là "sợi tơ đỏ sậm" trong tay Bạch Đông Lâm lúc này. Đây cũng là một loại hợp chất diễn sinh đến từ chính ý chí tà dị của Đoạn Tí, thứ thực sự tạo nên tác dụng ô nhiễm chính là nó, dòng sông Huyết Nhục bị tiêu diệt chỉ là một vật dẫn có cũng được không có cũng không sao mà thôi.
"Phương thức xử lý dòng sông Huyết Nhục tốt nhất hẳn là đóng cửa trấn áp mới đúng, mà không phải là xóa sạch nó..."
Bạch Đông Lâm khẽ nhướng mày. Tên Đoạn Tí này quả nhiên không đơn giản, chỉ trong thời gian ngắn đã lại chơi hắn một vố rồi.
“Bây giờ thứ này đã thâm nhập vào đất trời Chân Giới. Nếu muốn bắt lấy nó, tuy phiền phức nhưng không phải là không thể, nhưng nếu chỉ thế thôi thì cũng cho qua được.”
“Ha ha, đúng là một tên gian xảo!”
Khoé miệng Bạch Đông Lâm cong lên tạo thành một nụ cười nhạt, bàn tay nắm chặt, sức mạnh to lớn bùng nổ huỷ hoại sợi tơ màu đỏ đậm đang ngọ nguậy đi.
Ngay sau đó, sợi tơ bị huỷ diệt đột nhiên xuất hiện rồi chợt loé lên và biến mất.
Đây là điểm cao siêu trong thủ đoạn của Đoạn Tí, vậy mà Thần lại sáp nhập thứ quỷ dị này vào bên trong “Ác” không nơi nào không ở, không thể bị ma diệt!
Đây cũng là lý do vì sao tất cả nơi bùng nổ dị biến đều xuất phát từ những tên tội phạm cực kỳ độc ác, bởi vì bọn họ chúng là thể tập hợp của “Ác”, là vật chứa của “Ác”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận