Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2092 - Bạch Sắc Minh Nhật (3)

Hôm nay, tuyến thời gian thần thánh mãi mãi chảy xiết không ngừng lại ngạc nhiên đình trệ, ngay sau đó, một ánh kiếm thuần trắng không biết từ đâu mà đến chém xuống từ thời gian mê loạn, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng lầm bầm nói nhỏ.
"Bạch Sắc Minh Nhật --"
Oành!!
Tuyến ngoài cùng của tuyến thời gian thần thánh bị một hồng câu vô hình ngăn cách, "hồng câu" nọ là một ngày trong tương lai bị tiêu diệt. Chịu sự trở ngại ấy, tuyến thời gian thần thánh cũng không thể chạy xuôi về phía trước nữa, luật thép vĩnh viễn bị phá vỡ.
Nước sông cuồn cuộn, không thể chảy lên trước nữa, vậy hồng thủy vô cùng vô lượng kia lại nên đi hướng nơi nào?
Không có lựa chọn nào khắc, hoặc là hướng bốn mặt tám phương, hoặc là chảy ngược lại.
Tại thời khắc này, chư thiên vô tận, duy độ thời không vô hạn, sinh linh vô cùng vô lượng ở trong hiện thế và quá khứ đều nghe tiếng sóng cuộn trào mãnh liệt, lập tức bị kim quang óng ánh huy hoàng lấp đầy tầm mắt.
Tuyến thời gian thần thánh xâm nhiễm chư thiên vô tận, thời không hiện thế cùng với quá khứ. Giờ khắc này, thời gian vững chắc trước nay chưa từng có, không phải người siêu thoát thì không thể bước vào trong đó.
Chúng sinh hoảng sợ, Bỉ Ngạn hoảng sợ không ngớt, siêu thoát cũng trố mắt không nói gì.
Thiên hạ, theo đó mà đại loạn!
Hiện thế.
Mười ba vô lượng diễn kỷ dài dằng dặc đã trôi qua kể từ sự kiện “ánh sáng thần thánh”, thiên địa trong vô tự trở nên thối nát, hỗn loạn vĩnh viễn ăn mòn hết thảy sinh linh, chiến hỏa ngày càng nghiêm trọng, hầu hết thế lực khắp nơi đứng trên bờ vực bùng nổ.
Cuối cùng, vào ngày này, một tia lửa đã đốt cháy sợi thần kinh căng cứng của Tai họa đen tối.
“Truyền lệnh!”
“Bắt đầu lần hiến tế thứ 1300 tỷ! Kêu gọi bệ hạ Azathoth vĩ đại chí cao vô thượng!”
Đê Ngữ Thần Vực là một trong rất nhiều hạch tâm chí cao của Tai họa đen tối. Ngay lúc này, có những bóng người uy nghiêm đang ngồi xếp bằng trên vô số thần tọa lơ lửng giữa hư không, sau khi nghe chỉ lệnh được truyền đến từ tế đàn trung tâm, khí tức của chúng đồng loạt chấn động, ý chí Bỉ Ngạn đan xen va chạm, khiến tin tức quấn vào nhau thành mớ hỗn độn.
Hết thảy mọi chuyện phát sinh nơi đây phảng phất phóng ra một loại tín hiệu nào đó, chỉ lệnh truyền xuống không hẹn mà cùng hội tụ ở các địa vực còn lại của Tai họa đen chí cao, bắt đầu nghi thức hiến tế quy mô to lớn và tàn nhẫn nhất từ trước tới nay.
“Lần hiến tế thứ 2000 tỉ, chư vị hãy cùng bọn ta kêu gọi Bà Luân Sát Đế đại nhân chí cao vô thượng bằng ý chí thành tín nhất!”
“Tiến hành lần hiến tế thứ 1800 tỉ, dùng tội và ác vô tận kêu gọi Nguyên Tội Chi Chủ!”
“Triển khai...”
“Ruỳnh——”
Đợt hiến tế khổng lồ trước nay chưa từng có bắt đầu. Đây là lần Tai họa đen tối quyết định được ăn cả ngã về không sau không biết bao nhiêu lần thất bại để rồi giờ đây dồn hết tất cả hi vọng vào, chỉ trông mong có thể được người siêu thoát đáp lại, dẫu chỉ có một vị cũng tốt.
Oanh!!
Tế đàn vô biên trải rộng trên trăm Siêu Niệm lóe lên những tin tức óng ánh rực rỡ dưới sự điều khiển của rất nhiều Bỉ Ngạn và bùng lên ngọn lửa nóng cháy hừng hực.
Ngọn lửa hiến tế đen kịt đặc sệt vặn vẹo nhảy nhót hệt như sinh vật sống khiến cho hư không vỡ vụn thành từng mảnh, có luồng khí tức quỷ dị quanh quẩn trên đó, thỉnh thoảng còn phát ra những tiếng gào thét kêu khóc chói tai.
“Tế!”
Răng rắc——
Hư không tan nát, một bóng đen khổng lồ dị dạng chui ra khỏi khe nứt rồi rơi xuống hướng tế đàn, kích thước vô lượng, thì ra đây là hài cốt Chư Thiên phủ kín gai nhọn ánh sáng dài đến hàng tỉ năm. Có thể mơ hồ trông thấy vô số xiềng xích thô to trải dọc phía trên mỗi một chiếc gai nhọn trói chặt vũ trụ khổng lồ, khiến nó không thể động đậy.
“Không!!”
Rầm rầm!
Một bóng dáng toàn thân tím đậm hệt như đúc thành bằng kim loại, đó là vị thần vô thượng đến từ Cơ Giới Thần tộc, lúc này đây đứng trước cảnh tượng chết chóc, không khỏi gầm thét điên cuồng, giãy dụa kịch liệt, xiềng xích chói sáng rung chuyển soàn soạt, khí tức Bỉ Ngạn chấn động không thôi.
“Ha ha ha! Cuối cùng cũng tới rồi? Lũ chó Tai họa đen tối, có thủ đoạn gì cứ trút hết ra, lão tử mà nhíu mày sẽ không phải là tổ tông của các ngươi!”
Vô số cường giả vạn tộc bị giam cầm ở nơi này, đương nhiên không thiếu người thấy chết không sờn, dáng vẻ họ tùy ý, để lộ vẻ điên cuồng, chỉ mong được chết một cách sảng khoái, dù sao cũng tốt hơn phải chịu đựng sự tra tấn không hồi kết.
Dù giận dữ mắng chửi hay cầu xin tha thứ, mọi lời nói đều không thể làm cho những Bỉ Ngạn Tai họa đen tối cao cao tại thượng, ngồi chễm chệ trên thần tọa lẳng lặng nhìn xuống kia chẳng chút động lòng, hài cốt Chư Thiên cũng dần dần rơi xuống với tốc độ cố định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận