Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 619: Gặp Ny Ny

Bạch Đông Lâm phản ứng lại trong nháy mắt, muốn rút sợi tơ Thần Hồn về ngay lập tức nhưng vẫn chậm một bước. Một sóng dao động tràn từ trong Thần Hải Linh Khiếu của tiểu cô nương ra, tới gần sợi tơ Thần Hồn của hắn chỉ trong nháy mắt với tốc độ khó mà tưởng tượng nổi. Tử ý nồng nặc xuất hiện trong tim. Bạch Đông Lâm không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng quyết định cắt đứt liên kết với sợi tơ Thần Hồn.
“Vù!”
Bạch Đông Lâm vừa thở phào nhẹ nhõm một hơi thì hai mắt đột nhiên tối sầm lại. Ba Thần Hồn lặng lẽ hướng về tịch diệt, không có chút phản kháng nào. Tấm bia đá đen sì trấn áp Thần Hải khẽ run lên, ánh sáng màu đen lưu chuyển. Một khí tức đảo qua, bao phủ rồi đột nhiên biến mất cùng với sóng dao động quỷ dị trong Thần Hải của Bạch Đông Lâm.
Trong chốc lát, đôi mắt lờ mờ của hắn lại khôi phục lại màu sắc bình thường. Lúc này, Bạch Đông Lâm thật sự bị chết một cách khó hiểu, ngay cả đối phương làm thế nào cũng không thấy rõ.
“Sức mạnh Quy Tắc!”
Mặt hắn lộ ra vẻ nghiêm túc, tình huống đã vượt ra khỏi dự liệu của bản thân. Bạch Đông Lâm đã cố gắng đánh giá cao tiểu cô nương thần bí này hết sức có thể, không ngờ hiện thực còn kịch tính hơn của tưởng tượng của hắn.
“Mình vốn cho rằng đây chỉ là một đứa trẻ được ông lão câu cá ưu ái mà thôi. Có lẽ vì một số phẩm chất đặc biệt. Nhưng tình huống lại như thế này, ông lão câu cá kia có biết về thứ đang ngủ say trong Thần Hải của tiểu cô nương này không?”
Trong mắt Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ suy tư, nghi ngờ. Ông lão câu cá biết mọi chuyện nên mới tiếp cận tiểu cô nương thần bí này.
“Ha ha, đúng là thú vị. Rốt cuộc ông lão kia đang câu cá hay đang câu người?”
Hắn chuyển tầm mắt khi cảm ứng được tiểu cô nương kia đã khôi phục bình thường, Thần Hải Linh Khiếu lại trở nên yên lặng lần nữa. Ny Ny không hề phát hiện ra chuyện vừa xảy ra, vẫn vui vẻ hái nấm. Mỗi khi hái được một cây nấm cô bé lại cười vô cùng xán lạn, hai mắt cong cong như trăng khuyết.
Nhìn thoáng qua thì chỉ là một đứa trẻ bình thường mà thôi, không thể nào tưởng tượng được rằng trong cơ thể ấy lại cất dấu thứ đáng sợ như vậy. Trước khi Bạch Đông Lâm làm rõ chuyện này, hắn không có dự định làm loạn.
“Anh anh anh?”
Tiểu hồ ly nằm trong lòng hắn bị sóng dao động khí tức làm giật mình tỉnh giấc. Nó mơ mơ màng màng mở hai mắt ra. Tiểu hồ ly vốn không biết Bạch Đông Lâm – người mà nó cho là vô cùng cường đại vừa mới lặng lẽ chết một lần.
“Bạn cũ của ngươi xuất hiện rồi. Đi đi, dẫn bạn của ngươi đi gặp ông lão câu cá.”
Bạch Đông Lâm đưa tay ra ném một cái. Tiểu hồ ly còn chưa kịp phản ứng đã xuyên qua không gian chỉ trong nháy mắt và rơi xuống trước mặt tiểu cô nương.
“Anh?”
“A! Tiểu hồ ly, hóa ra là ngươi!”
“Anh anh anh!”
Đương nhiên, người quen cũ gặp mặt sẽ rất thân mật. Tiểu cô nương ôm tiểu hồ ly xoay vòng liên tục, tiếng cười sang sảng truyền đi rất xa.
Bạch Đông Lâm che giấu thân thể, đứng trên không trung và nhìn chăm chú cảnh phía dưới. Hắn không có ác ý với tiểu cô nương.
Dù Bạch Đông Lâm bị giết chết một lần cũng là do hắn có lỗi trước nên có chết cũng không thể trách người ta.
Bạch Đông Lâm chỉ muốn biết ông lão câu cá ở nơi nào mà thôi.
Mặc dù hắn cảm thấy tò mò về thứ đang ngủ sang trong Thần Hải Linh Khiếu của tiểu cô nương. Nhưng hiển nhiên, đối phương không phải người dễ dây dưa nên bây giờ Bạch Đông Lâm không thể tìm tòi nghiên cứu được.
Tiểu hồ ly được thông báo trước nên biết không thể chỉ biết chơi đùa, phải nhanh chóng giúp tiểu cô nương nhặt nấm. Dù nói thế nào thì nó cũng là một con yêu thú, động tác cực kỳ nhanh. Chỉ trong chốc lát, giỏ trúc của tiểu cô nương đã đựng đầy nấm với đủ mọi màu sắc.
“Oa! Tiểu hồ ly giỏi quá, giỏi hơn so với lần trước chúng ta gặp mặt nhiều. Cảm ơn ngươi đã giúp Ny Ny hái nấm!”
Tiêu cô nương ôm nó và hôn mạnh một cái. Hiển nhiên, chẳng có đứa trẻ nào không thích tiểu hồ ly đáng yêu mềm mượt như nhung.”
“Anh anh anh!”
“Tiểu hồ ly, đi thôi! Bây giờ, sắc trời vẫn còn sớm nên không cần phải về gấp. Ngươi hãy cùng Ny Ny đi tìm lão gia gia.”
“Lần trước ta nói ngươi còn không tin. Canh cá mà lão gia gia nấu thơm lắm, không biết lần này có thể gặp hay không…”
Ny Ny lầm bẩm, ôm tiểu hồ ly đi về phía lúc đầu tới đây. Sau khi đi được một đoạn, tiểu cô nương đột nhiên dừng lại nhìn xung quanh như đang tìm kiếm cái gì đó. Thời gian cứ thế trôi qua, sắc trời đã từ từ ngả dần về tây, trong ánh mắt của Bạch Đông Lâm đang ẩn núp trên không trung đã lộ ra vẻ thất vọng.
Xem ra, hôm nay vẫn còn thiếu vận may. Không phải lần nào tiểu cô nương đi hái nấm cũng gặp được ông lão câu cá. Hắn đã biết trước chuyện này từ trong ký ức của tiểu hồ ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận