Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1720 - Bắt đầu một cuộc chiến không báo trước (2)

Đến rồi! Cuối cùng vẫn đến đây rồi!
Thiên Càn Thần Vực, huy hiệu minh khắc trên chiến hạm, ấn ký thuộc về hoàng thất.
Thế mà lại là người của hoàng thất, xem ra là ông ta cố ý không trả lời pháp chỉ trong ngàn năm vẫn gây ra ảnh hưởng, làm thần vực nhìn ra dị thường, cực kỳ coi trọng việc này.
Ánh mắt Tù Long khẽ run, trong lòng có hơi phức tạp, đã hy vọng thần vực có thể dọn dẹp Bạch Đông Lâm, cứu ông ta thoát ly bể khổ, nhưng ông ta ở chung với Bạch Đông Lâm ngàn năm qua, lại cảm thấy con người đối phương không tệ, thậm chí có thể được xưng là bình dị gần gũi, hoàn toàn không có tính nết bất thường của cường giả.
“Không đúng! Thực lực Bạch đại nhân cực kỳ mạnh mẽ, thập nhất cảnh mờ ảo, chỉ dùng sức mạnh thần vực sẽ không thể rung chuyển mảy may, bây giờ nói thoát khỏ bể khổ thì vẫn còn quá sớm.”
“Trừ phi, sự việc bị làm lớn chuyện, dẫn tới Cổ Hồng Thiên Triều ra tay mới được...”
Có thể được xưng là tiên triều, cũng có nhân vật thập nhất cảnh vô thượng trấn áp tất cả, Tù Long không cho là Bạch Đông Lâm có thể không kiêng nể gì quá lâu.
Tín Tức Chi Nguyên thống ngự rất nhiều quốc gia vũ trụ, từ trên xuống dưới, mặc dù là quan hệ phụ thuộc, nhưng trên bản chất là cùng rễ liền cành, có thể nội đấu, nhưng người ngoài muốn tới bắt nạt, là phải chuẩn bị đứng trước lửa giận của tất cả quốc gia vũ trụ.
Tù Long cúi đầu thấp xuống, không dám nhìn thẳng vào hai mắt Bạch Đông Lâm, nhẹ giọng nói: “Đại nhân, thần vực phái người đến đây, chắc chắn là chất vấn chuyện tiến cống, chúng ta, có phải nên đi nghênh đón một chút không?”
“Nghênh đón?”
Giọng điệu Bạch Đông Lâm quỷ dị, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc mà nhìn Tù Long, thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, kẻ có tư cách khiến hắn nghênh tiếp, trừ phi là người siêu thoát còn tạm được.
“Tiểu Long à Tiểu Long, đứng ở một bên, xem thật kỹ, học cho tốt!”
“Mấy người đối phó với người xâm nhập như thế nào?”
Sắc mặt Tù Long sửng sốt, không biết cớ gì Bạch Đông Lâm lại nói ra lời ấy, còn chưa nghĩ rõ ràng, đã thấy Bạch Đông Lâm chậm rãi vươn bàn tay ra.
“Lớn mật!!”
“Kẻ trộm phương nào? Dám xâm lấn lãnh thổ bản tọa mà chưa đượccho phép, đang muốn dấy lên quốc chiến sao!?”
Tiếng mắng mỏ khủng bố giận dữ, chấn động đến hàng tỉ mặt trời trong biển sao trời run rẩy không ngừng, một bàn tay lớn che khuất bầu trời, vỗ xuống ầm vang, đập chiến hạm bạch kim bay thẳng vào chỗ sâu trong thiên lao dưới lòng đất.
Răng rắc --
Hư không và thân hạm, tất cả đều nổ tung.
Lộc cộc!
“Đại, đại nhân, như vậy không tốt lắm đâu?”
Tù Long hoàn toàn trợn tròn mắt, Bạch Đông Lâm yên tĩnh hòa nhã ngàn năm, đến mức khiến ông ta sắp quên sự bạo ngược đáng sợ của đối phương.
“Có gì không tốt?”
Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, sửa sang lại áo bào, ánh mắt sâu thẳm âm u.
“Thiên Càn Thần Vực, bắt đầu một cuộc chiến không báo trước.”
“Trận chiến này, đế quốc Tù Điểu ứng!”
Hả? Đây là trực tiếp tuyên chiến sao?
Tù Long cảm thấy da đầu tê dại, cuộc chiến giữa quốc gia vũ trụ, không phải là trò trẻ con, đó là quần tinh yên diệt, tai kiếp Hạo Thiên rất nhiều sinh linh đồ thán.
“Chờ đã! Xin chờ một chút, đại nhân không thể làm như vậy! Ngài không thể cứ như vậy phát động quốc chiến. Điều này vi phạm quy định chiến tranh trong “Sinh mệnh pháp điển”!”
Các quốc gia vũ trụ được chia thành bốn cấp, nếu có xung đột nhỏ giữa các vương quốc ở cấp thấp nhất và chiến tranh không lan rộng ra ngoài một tinh vực (một trăm nghìn năm ánh sáng), họ có thể tự giải quyết mà không cần báo cáo đến Sinh mệnh pháp đình.
Nếu bất kỳ bên nào tham chiến đã đạt đến cấp độ đế quốc, bất kể là chiến tranh cục bộ hay chiến tranh toàn diện, thì bên đó phải gửi đơn lên Sinh mệnh pháp đình, sau khi trải qua đánh giá và phán quyết, cuộc chiến mới có thể được bắt đầu trong điều kiện cho phép.
Sinh mệnh pháp đình, cũng như “Sinh mệnh pháp điển”, không thuộc về bất kỳ bên nào, nó phục vụ chúng sinh vô tận của Chư Thiên Thái Hạo, điều này không liên quan gì đến việc các quốc gia vũ trụ có nằm dưới sự chỉ huy của Tín Tức Chi Nguyên hay không.
Tù Long vẻ mặt hoảng loạn, chắn trước mặt Bạch Đông Lâm, ông ta thật sự không hiểu tâm tư của vị đại nhân trước mặt, nếu không loại bỏ cái đầu sắt của đối phương, thực sự chính là xem thường Sinh mệnh pháp đình.
“Ha ha, Tiểu Long à, không nghĩ tới người như ngươi cũng có lòng tốt, không lỡ nhìn người của mình chìm trong khói lửa chiến tranh?”
Bạch Đông Lâm lắc đầu và cười, những lo lắng của Tù Long là chính xác. Đế quốc của Tù gia nhà ông ta đời đời là do kinh doanh mà ra, như một con phù du trước Thiên Càn Thần Vực, một khi chiến tranh bắt đầu, dưới làn sóng xung kích đầu tiên, liền sẽ biến thành tro bụi.
Cương vực nhỏ bé với bán kính hàng chục tỷ năm ánh sáng, không thể nào chịu được một: “Pháo Vĩ Độ Mẫn Diệt” sẽ sụp đổ thành con số không biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận