Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 820: Đáng tiếc

Cửu Long Củng Vệ, Hắc Thuẫn – Cứu Rỗi, hai thứ đan xen này, lần lượt tiến lên, cuối cùng cũng cố vì hắn ta mà kéo dài thời gian được hai cái chớp mắt. Biết tình hình, có thủ đoạn, đủ quả quyết, tu sĩ có thể leo đến thứ hạng trên một trăm của Tiềm Long bảng không có ai là loại người bình thường.
“Ha ha, khá thông minh, nhưng ngươi lại thiếu một chút may mắn.”
Bạch Đông Lâm ngưng thần, ý chí nghịch thiên lập tức nhảy vọt ra phía xa, khoá mục tiêu vào Mộ Dung Trùng Tiêu đã đánh nát Giới Bích.
Lại lần nữa mở ra bàn tay như mang theo một tia thần quang, đặt vào bên trong hư không trước mặt, lập tức nhảy xa mấy triệu dặm, đi đến điểm cuối của Giới Bích.
Giới Bích cực kỳ cứng rắn, nhưng đối với Mộ Dung Trùng Tiêu mà nói thì chẳng là gì cả, cho dù là lúc này đã bị thương nặng nhưng vẫn có thể dùng một chiêu đấm vỡ Giới Bích, trên mặt mang theo niềm vui vẻ khi sống sót sau tai nạn, bước một bước vào thông đạo vòng xoáy xanh thẳm.
Mộ Dung Trùng Tiêu bước vào một thế giới bong bóng khác, đang chuẩn bị tiếp tục bỏ chạy xuyên thế giới thì đột nhiên trong lòng lạnh lẽo, không kịp xoay người lại.
Cảm nhận được từ sâu bên trong, một bàn tay thon dài có thần quang quanh quẩn xuyên qua thông đạo vòng xoáy, đè xuống đỉnh đầu hắn ta.
“Ta sắp chết rồi…”
Trong lòng hiểu rõ, mắt lóe lên một chút hối hận, xuất hiện đồng thời với hối hận còn có cảnh tượng trong ký ức.
——
“Sư tôn, đây là thứ gì?”
Lão giả khẽ vuốt râu, trong lòng bàn tay đang xòe ra là một lệnh bài kim quang chói mắt, bên trên có khí tức cuồn cuộn vờn quanh.
“Trùng Tiêu à, đây là Hóa Thân lệnh bài, bên trong có một hóa thân của vi sư đang ngủ say, ngươi đeo thứ này trên người, nếu gặp phải nguy hiểm thì có thể giữ mạng sống cho ngươi!”
“Sư tôn, đại ca ta có thứ này không?”
“Này, đại ca của ngươi à, thực lực của hắn mạnh vô cùng, ngược lại không cần cái này.”
“Đại ca đã không cần, vậy ta cũng không cần, lấy thực lực của ta bây giờ cũng đã hiếm khi gặp phải đối thủ bên trong Thần Nguyên cảnh, cho dù là đánh không lại thì giữ mạng sống cũng chẳng đáng lo lắng. Nếu gặp phải cường giả nào muốn chạy trốn khỏi cái chết cũng không trốn được, vậy người đó hẳn cũng là một cường giả đại năng như sư tôn, một hoá thân của lão nhân ngài sao có thể đánh thắng được bản thể của người ta?”
“Hơn nữa, nếu cứ mãi được sư tôn bảo vệ, vậy sao đồ nhi có thể trải qua sinh tử được? Năm nào tháng nào mới có thể đốt cháy được ngọn lửa ý chí? Cho nên, đồ nhi cũng không cần thứ này!”
Nhìn Mộ Dung Trùng Tiêu kiên quyết không nhận, lão giả bất đắc dĩ lắc đầu, suy tư một lát rồi lấy Hóa Thân lệnh bài về.
“Ngươi đấy! Vẫn rất nhanh mồm nhanh miệng, vi sư không nói lại ngươi…”
Trong lòng lão giả còn có rất nhiều lời chưa nói, thế giới này có vô số cường giả, bên trong Thần Nguyên cảnh cũng có quái vật tồn tại, cách Đại Năng một khoảng rất xa, ai nói hóa thân thì không đánh lại bản thể?
——
“Chậc, sư tôn, đồ nhi sai…”
“Oành!”
Bàn tay rơi thẳng xuống, ấn lên trên đỉnh đầu Mộ Dung Trùng Tiêu, thần lực vô hạn trút xuống, thần hồn, nhục thân, pháp tướng, toàn bộ đều bị diệt sạch.
Trong khoảnh khắc ý thức tiêu tan, Mộ Dung Trùng Tiêu nảy lên một suy nghĩ.
“Sư tôn, đại ca, nhất định các ngươi sẽ báo thù cho ta chứ?”
“Hơn nữa, thứ quái vật này, ta luôn có cảm giác hắn không đơn giản như vậy…”
Mộ Dung Trùng Tiêu chết rồi, chỉ tàn lưu lại một vệt Chân Linh, bay về lại bên trong Mẫu Hà.
Đây là do lòng nhân từ của Bạch Đông Lâm làm nên, dù sao cũng không phải địch thủ không đội trời chung gì, không cần thiết phải nghiền nát Chân Linh của đối phương.
Bàn tay hơi nắm lại, ám giới hắc quang tràn ra khỏi lòng bàn tay, hấp thụ toàn bộ giới chỉ trữ vật và năng lượng sau khi chết của Mộ Dung Trùng Tiêu, sau đó quay về trước khi Giới Bích khôi phục lại.
“Ừm, gia hỏa này cũng giàu có thật, được lắm, chỉ kém may mắn một chút thôi, nếu không thì thật sự sẽ để ngươi trốn đi mất!”
Càn Khôn Đại Na Di thần phù là vật bảo mệnh cao cấp hơn Càn Khôn Đại Na Di phù, khoảng cách bước nhảy của hắn ta không chỉ có thế, mà là tính bằng cự ly triệu năm ánh sáng.
Đáng tiếc, ở trong đây là bí cảnh thế giới bong bóng, mặc dù thần phù này lợi hại nhưng lại không mạnh đến mức phá vỡ thế giới, chỉ có thể đi xuyên qua một thế giới, năng lực bị hạn chế rất nhiều.
Đáng tiếc, Bạch Đông Lâm nắm giữ ý chí mạnh mẽ, Mộ Dung Trùng Tiêu nhảy ra xa mấy triệu dặm trong nháy mắt, dù là Bạch Đông Lâm thông qua ý niệm của thần hồn, khí cơ, thần thông xác định được vị trí của hắn ta cũng phải tốn không ít thời gian, nhưng ý chí cảm thấy không tồn tại khuyết thiếu này.
Đáng tiếc, Bạch Đông Lâm thông thạo thần thông Không Gian hiếm có, có thể nhảy một cự ly rất xa chỉ trong nháy mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận