Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1555: Yêu tiếc cỏ cây xanh (3)

Rất nhanh đã bị quét sạch không còn.
Thực ra cho dù không làm như vậy, dòng sông Huyết Nhục cũng đã bị hao mòn gần như không còn gì, không gian Thứ Nguyên ban đầu đã bị hủy diệt chỉ còn lại một phần nhỏ.
Điều làm Bạch Đông Lâm đã chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch cảm thấy bất ngờ là, lối đi biến mất hết, Đoạn Tí vẫn không để lộ tung tích như cũ.
“Tên nhóc này, chạy đi đâu?”
Lông mày hắn chậm rãi nhăn lại, bỗng cảm giác còn có việc ngoài ý muốn xảy ra.
Đoạn Tí xâm lấn chân giới, tự có mục đích của nó.
Theo phỏng đoán của Bạch Đông Lâm, Đoạn Tí đang muốn dùng thủ đoạn ăn mòn ô nhiễm để ràng buộc với tất cả chúng sinh trong Duy Nhất Chân Giới với hắn ta, thậm chí là khống chế chân giới.
Mẫu Hà đã kiêng kị có sinh linh phá vỡ giới hạn, lại không thể không cho phép sự tồn tại của Duy Nhất Chân Giới, rõ ràng để duy trì mảnh đất trời đổ nát này thì không thể thiếu chúng sinh.
Như vậy chỉ cần giao hòa với chân giới, gắn bó sinh tử, tự nhiên Mẫu Hà cũng không thể tiếp tục bắt Đoạn Tí lại nữa.
Đây là kết luận mà Bạch Đông Lâm đạt được thông qua đủ loại thông tin.
Hắn nhìn thấu được điểm này, muốn ngăn cản, nhưng cũng không làm được, bao gồm lần xoay chuyển chúng sinh Nhân tộc chết thảm này.
Hắn biết được từ trí nhớ của Thủy tổ Tà Thần, Đoạn Tí tập kích ngoại tộc, chủ yếu vẫn là vì những thập cảnh kia, thông qua số lượng, hoặc nhiều hoặc ít vẫn chọn ra được một ít nhân vật có thể chịu tải vật chất chí cao.
Tiếp theo, mới là dùng chúng sinh ngoại tộc sáng lập ra dòng sông Huyết Nhục.
Dòng sông Huyết Nhục chính là một loại nguồn ô nhiễm mang theo ý chí vặn vẹo của Đoạn Tí, nếu bị tiêu diệt đến số lượng nhất định, tự nhiên Đoạn Tí sẽ ra tay can thiệp, Mẫu Hà và hắn ta, cũng không thể ngăn cản trong thời gian ba mươi hơi thở ngắn ngủi được.
“Sở dĩ Đạo Vô Chung không để lại thông tin, đoán chừng cũng vì biết được điều này, không thể ngăn cản, tự nhiên không cần thiết phải nhắc nhở.”
Suy nghĩ của Bạch Đông Lâm dần dần rõ ràng, lông mày giãn ra, chậm rãi đứng dậy, Duy Thế Giới Thứ Năm, vì đó mà run rẩy không ngừng, giống như không thể gánh chịu sức nặng của nó.
“Chủ nhân?”
“Thiên La, ngươi tiếp tục giám sát toàn bộ thế giới, nếu có tình huống gì thì lập tức báo cho ta biết, những quái vật giết không chết kia vẫn phải do ta đích thân đi giải quyết.”
Dứt lời, hắn bước ra một bước, biến mất trong tiếng nước chảy không kẽ hở của Minh Hà.
“Tuân mệnh chủ nhân!”
...
Càn Nguyên giới vực, Càn Nguyên đại lục, vòng xoáy đỏ sậm chiếm cứ không trung, biến mất dưới một đường ánh sáng ngân quang sáng chói.
Leng keng --
Tiếng nước chảy róc rách huyền dị rung động, vạn vật khắp đất trời như cũng đang mơ hồ vặn vẹo, một dòng sông thời gian gợn sóng lăn tăn, xoay quanh trên trời cao của Càn Nguyên giới, không ngừng kéo duỗi khuấy động, phát tán gợn sóng hủy diệt kinh khủng.
“Thủ hộ giả Càn Nguyên, Thùy Điếu lão nhân? Hừ! Hôm nay, bản thần muốn ngươi để trở thành Thùy Điếu tử nhân!!”
“Gào! Giết –"
Theo tiếng gầm thét, từng luồng ánh sáng hủy diệt khủng bố đến cực điểm tùy ý bắn nhanh ra, quấy nhiễu dòng sông thời gian phá nát thành mảnh nhỏ, gần như tán loạn.
Tồn tại phát ra ánh sáng tối tăm là một con mắt to lớn tròn trịa, trên đó trơn nhẵn trơn bóng che kín đường vân quỷ dị, cùng với lít nha lít nhít vòng xoáy sâu hoắm.
“Tà Thần thứ hai, Tà Nhãn, làm sao hắn ta lại trở nên mạnh mẽ như thế?”
Lông mày Khương Vô Đạo nhíu chặt, tóc dài xám trắng bay múa loạn xạ dưới sự khuấy động của dư âm, dưới chân đạp mạnh, ổn định lại dòng sông thời gian sắp tán loạn, nếu cứ để mặc cho dư âm của trận chiến kịch liệt như thế phát tán ra ngoài, đối với Càn Nguyên giới mà nói, rõ ràng đây là tai hoạ ngập đầu.
“Thùy Điếu giả tiền bối, đây là tình báo có liên quan đến Tà Thần xâm lấn, là do Bạch đại nhân truyền lại cho nhóm chúng tôi.”
Người đứng sóng vai với Khương Vô Đạo cũng là một vị lão giả tóc trắng xoá, chính là lão tổ thập cảnh của Thiên Cơ các. Thân thể khô gầy như củi lại ôm một đồ vật thô to hình ống, chính là pháo mẫn diệt nguyên sơ còn nặng nề hơn cả mười vạn vòng mặt trời, một chiêu hủy thiên diệt địa vừa nãy chính là do nó phun ra, thành công giải quyết hết các vòng xoáy đỏ sậm.
Thiên cơ lão tổ vừa dứt lời, ngón tay búng một cái, một điểm ánh sáng bị Khương Vô Đạo thu lấy tiêu hóa.
“Vật chất chí cao? Quái vật giết mà không chết sao?”
Chân mày Khương Vô Đạo nhíu chặt hơn, cũng không hoài nghi tính chân thực của tin tức, bởi vì đây là thứ xuất hiện từ trong tay Bạch Đông Lâm.
“Tiền bối, chúng ta chỉ có thể cố gắng ngăn chặn hắn ta hết sức, chờ đợi sự trợ giúp của Bạch đại nhân, hoặc là thi triển thủ đoạn trấn áp phong cấm nó lại!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận