Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 788: Nhân quả

Giọng nói truyền đến bên tai, tư trưởng thứ bảy sững sờ tại chỗ. Cường giả lão tổ của Nhân Tộc đều có mệnh số, mỗi người đều có trọng trách của riêng mình. Nếu không vì tình huống lần này cực kì cấp bách thì hắn ta cũng không có cách nào liên lạc với Thiên Ngoại Thiên thông qua Thần Đình. Thiên Ngoại Thiên không thể mắc phải sai lầm cấp thấp như vậy, cho dù bọn họ rất coi trọng những thứ quái dị đó, muốn các lão tổ cùng đến nhưng giữa các lão tổ không tồn tại sự liên hệ.
“Bẩm tôn giả, là Đồ Nhai lão tổ trấn áp cấm chế kỳ quái.”
Vị tư trưởng thứ bảy nhạy bén phát hiện sự việc có chút không đúng.
Nhưng chuyện này liên quan đến lão tổ, không phải là việc hắn ta có thể lắm miệng, chỉ có thể bẩm báo sự thật.
“Đồ Nhai?”
Ánh sáng hình người khẽ nhíu mày, nhanh chóng tìm kiếm trong biển ký ức rộng lớn của mình. Dù ở thế giới này hay ở thời đại xa xưa nào đó đều không hề tồn tại cái tên Đồ Nhai – cường giả cảnh giới thứ mười.
Suy nghĩ đầu tiên của hắn ta là người này đã sử dụng tên giả.
“Có chút thú vị.”
Tay kết Phật ấn, âm thanh chú niệm lại bắt đầu phát ra, Phật quang chói mắt lơ lửng sau đầu, lập tức tỏa ra ánh sáng vô tận bao trùm lấy thế giới nhỏ bé này.
Ánh mắt của các Đại Năng ở Chiến Tranh ti hơi chuyển động, phát hiện bản thân bị Phật quang chiếu sáng vẫn không có gì khác thường nhưng cảnh vật trong tiểu thế giới như bị ngưng đọng lại giống như một khoảng thời không màu vàng!
“Bà sa ma da ma ha tát già…”
Tiếng Phạn bao trùm lên một khoảng rộng, hóa thành vô số ký hiệu huyền ảo nhảy múa bay xuyên qua thời không màu vàng, hư không chấn động, cảnh vật bắt đầu bị đảo ngược!
Đây không phải là đảo ngược thời gian!
Đôi mắt tư trưởng thứ bảy sáng lên, đây là lực lượng của nhân quả, từ quả tố nhân. Quả nhiên Phật môn luôn am hiểu những thứ này.
Tốc độ đảo ngược cảnh vật rất nhanh, chỉ trong nháy mắt nó đã dừng lại ở khoảnh khắc “Hắc Dịch Bạch Đông Lâm” đang thu hoạch, đáp trên khối lập phương.
Tôn giả Phật môn lại suy tư trong chốc lát, nhất định vị “Đồ Nhai lão tổ” này không phải là cường giả cảnh giới thứ mười trong nhận thức của lão. Nếu đã như vậy, lão cũng không cần lo lắng bị hiểu lầm gì.
Đè ép suy nghĩ xuống, tôn giả chậm rãi duỗi lòng bàn tay sáng chói tìm kiếm bên trong bức tranh đang đứng im trước mặt. Không gian màu vàng lăn tăn gợn sóng, bàn tay mang theo lực lượng nhân quả chộp lấy Bạch Đông Lâm.
Um…
Chất lỏng đen như mực bao phủ Bạch Đông Lâm rung động kịch liệt, hắc quang mạnh mẽ thoát ra, giống như một thanh kiếm sắc bén chém về phía không gian màu vàng.
Rắc rắc!
Hắc ám đi qua nơi nào, cảnh vật đang ngưng đọng như gương, vỡ vụn. Chỉ trong chốc lát, không gian màu vàng tan biến, tiểu thế giới trở lại như cũ.
Tầm mắt tôn giả Phật môn rơi trên bàn tay của chính mình, nhìn vết kiếm đen chợt lóe lên rồi biến mất, không khỏi lắc đầu. Nếu dấu vết nhân quả đã tan thành mây khỏi thì lão không còn cơ hội để ra tay nữa.
“Bổn tọa sẽ báo việc này lên Thiên Ngoại Thiên, các ngươi không cần quan tâm nữa.”
Nói xong, ánh sáng phân thân của tôn giả Phật môn chớp lóe rồi bước vào Phật quang chói lọi. Ánh sáng lóe lên, tiểu thế giởi trở lại với bóng tối lạnh lẽo giống như những việc vừa xảy ra chỉ là ảo giác.
“Tư trưởng đại nhân, đây…”
Mười mấy cái bóng đen mặt quỷ đều ngẩn ra, đều bị những chuyện đang xảy ra trước mặt dọa choáng váng. Chẳng lẽ vị “Đồ Nhai lão tổ” mạnh mẽ đó có vấn đề?
“Đừng hỏi cái gì cả, cũng đừng nghĩ cái gì hết, hãy quên chuyện ngày hôm nay đi!”
“Vâng, đại nhân!”
Tư trưởng thứ bảy khẽ gật đầu, đè nén suy nghĩ, nhẹ nhàng dẫm xuống đất.
Rắc rắc! Tiểu thế giới vốn đổ nát lập tức sụp đổ, vô số cơn gió Thứ Nguyên nổi lên. Trung tâm thế giới, mặt trời, mặt trăng và các vì sao tức khắc biến thành hư vô.
Bên ngoài, quang cầu chằng chịt vết nứt đang lơ lửng trên không trung đột nhiên phát sáng, sau đó sụp đổ thành hố đen như mực. Tư trưởng thứ bảy và đám người nhẹ nhàng đáp xuống. Cơn gió Thứ Nguyên khủng khiếp đánh vào cơ thể nhưng không tổn thương đến bọn họ dù chỉ một chút.
Những bóng đen mặt quỷ khẽ gật đầu với nhau, chắp tay hành lễ với tư trưởng thứ bảy, sau đó bọn họ đạp không biến mất không còn vết tích. Bọn hắn chỉ đến “kiêm chức”, sự việc đã được giải quyết tất nhiên phải trở về thế lực của mình làm tiền bối đức cao vọng trọng.
Vù…
Chiến hạm tối đen khẽ run lên, mở ra hư không Thứ Nguyên và đi vào trong không gian Thứ Nguyên với tốc độ kinh hoàng. Bất cứ nơi nào nó đi qua, cơn lốc Thứ Nguyên đều bị nghiền nát, thực hiện bước nhảy lớn tiến về phía trước.
“Thứ bảy!”
Tư trưởng thứ bảy đang nhắm mắt suy tư khẽ run lên, chậm rãi mở mắt, một tia u quang hiện lên trong phòng chỉ huy trống rỗng.
“Thứ hai, ngươi tìm ta có việc gì?”
Vô số đốm sáng xuất hiện trong không khí, ngưng tụ thành một khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận