Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 82: Kiểm tra chiến lợi phẩm

Bạch Đông Lâm không nghĩ nhiều nữa, lấy hạt giống thần bí kia ra. Tuyệt cung giới thiệu rằng đây là hạt giống không biết tên. Ngay cả tuyệt cung mạnh như vậy mà còn không biết loại hạt giống này là gì. Dưới cái nhìn của Bạch Đông Lâm thì nó không hề đơn giản. Thoạt nhìn thì màu tím bầm này khá hoa lệ, không thể là hạt giống khoai tây, cà chua được. Hắn mỉm cười, cứ thử là biết thôi. Bạch Đông Lâm khống chế da ở ngón tay của mình, ép máu ra. Máu tươi trong suốt, lấp lánh như kim cương máu. Đương nhiên màu của nó có một chút vàng kim. Hắn nhỏ giọt máu lên hạt giống kia, hạt giống này hút sạch giọt máu không hề dư thừa chút nào như bọt biển vậy.
Một lúc lâu sau, Bạch Đông Lâm đã nhỏ chừng 500 ml máu thì hạt giống mới ngừng hút. Hình như nó đã no rồi, toàn thân tỏa ra ánh sáng tím, sau đó lại biến về nguyên trạng. Hắn lắc đầu, xem ra muốn nuôi nó không phải chuyện một sớm một chiều. Tuy Bạch Đông Lâm không hề thiếu máu nhưng ham muốn ăn uống của nó lại quá nhỏ.
Ngoài hai thứ đồ này, hắn còn lấy được Sinh Sinh Tạo Hóa đan và lệnh bài bằng đồng thau ở trong tuyệt cung. Hai thứ này đều cực kỳ quý giá. Bây giờ, Bạch Đông Lâm vẫn chưa dùng tới nên cần phải bảo quản cho tốt, tạm gác lại rồi tính sau.
Trừ những thứ này, hắn còn rút được hơn hai trăm vật phẩm khác trong rương rút thưởng. Những thứ này còn kém xa so với những bảo vật kia. Nhưng chúng không phải vật vô dụng, giống như viên đá lửa kia. Viên đá đó đã cứu Bạch Đông Lâm một mạng.
Hắn kiểm tra lại đồ một lượt. Cơn buồn ngủ đang dần ập tới, Bạch Đông Lâm nằm trên mặt đất nhắm mắt ngủ.
“Lộp độp!”
Ngọn lửa đang nhún nhảy không ngừng, từng đốm lửa bay lên cao giống như đom đóm vậy, càng lúc càng bay xa.
Ba ngày sau, cuối cùng Bạch Đông Lâm và đoàn người Thiết Cốt tông lặn lội đường xa cũng tới địa giới của chủ thành. Trong Hoang Vực không tồn tại triều đại quốc gia, toàn bộ đều do các tòa chủ thành khổng lồ có diện tích rộng lớn thống ngự. Na ná với thành bang của Hy Lạp cổ. Nhưng những chủ thành này đều lệ thuộc vào Cực Đạo thánh tông. Thành chủ của những chủ thành này đều do đệ tử của thánh tông đảm nhiệm, coi như thế lực bên ngoài của thánh tông.
Diện tích của Hoang Vực quá rộng lớn, rốt cuộc có bao nhiêu người, bao nhiêu cổ thành? Dù là người sinh ra và lớn lên trong Thiết Cốt tông cũng chẳng biết rõ. Đoàn người nhìn Thái Thương chủ thành nguy nga sừng sững trước mắt, một luồng khí tức cổ xưa, mênh mông ập vào mặt. Bạch Đông Lâm chấn kinh, nơi này hùng vĩ thật.
Tường thành cao chừng một nghìn trượng, toàn bộ tường thành được xây bằng Hắc Huyền Thiết chồng lên nhau. Mặt ngoài còn khắc chữ rải rác tạo thành pháp trận, rắn chắc không gì sánh được, dù năm tháng có trôi qua bao lâu cũng chẳng thể để lại vết tích trên mình nó.
Thái Thương chủ thành thực sự quá lớn. Không biết tường thành này kéo dài tới đâu, hoàn toàn không nhìn thấy điểm đầu và điểm cuối. Chỉ nghĩ tới chủ thành có tới hơn bốn trăm triệu người ở là có thể tưởng tượng được diện tích của nó cực kỳ lớn rồi. Cửa thành không có thủ vệ, nhân đại điển thu đồ đệ của Cực Đạo thánh tông có thể ra vào thoải mái.
Bạch Đông Lâm đi theo dòng người, đi qua một thành lũy cao gần ba trăm trượng, độ dày của tường thành cũng vô cùng đáng kinh ngạc. Bầu trời của chủ thành có Cấm Không pháp trận, trừ đệ tử chính thức của thánh tông thì những người còn lại không có khả năng bay lượn. Vì thế, dù là tu sĩ có tu vi cao thâm cũng chỉ đi bộ mà thôi.
Trong Hoang Vực, không ai dám cãi lại quy định của thánh tông. Có thể nói, Cực Đạo thánh tông chính là trời của mười mấy giới vực xung quanh trong Hoang Vực. Quỷ củ của thánh tông chính là quy định của trời. Đoàn người vừa đi vào trong thành thì xung quanh truyền tới tiếng hét thất thanh: “Toàn bộ người muốn tham gia khảo hạch tập hợp hết lại đi, các vị sẽ tới địa điểm khảo hạch trước thông qua Truyền Tống trận.”
Bạch Đông Lâm quay đầu lại nhìn. Quả thật có một mảnh đất trống được bố trí trên một Truyền Tống trận lớn. Trên đó đã có rất nhiều thanh niên muốn đi vào. Bạch Đông Lâm và mấy tên thanh niên của Thiết Cốt tông tham gia khảo hạch. Sau khi họ tạm biệt mọi người thì cùng nhau bước tới Truyền Tống trận.
Bạch Đông Lâm vốn không có tư cách tham gia khảo hạch. Thiết Cốt tông có năm danh sách đề cử, đáng tiếc một đệ tử đã bị mãnh thú tập kích giết chết. Vì thế Bạch Đông Lâm được thế vào danh sách này, coi như báo đáp ơn cứu mạng của hắn. Nói cách khác, không biết những người tới chủ thành tham gia khảo hạch lúc này đã phải trải qua bao nhiều lần sàng lọc. Đợi đệ tử công tác ở ngoài pháp trận kiểm tra đối chiếu xong thân phận, Bạch Đông Lâm thuận lợi bước lên Truyền Tống trận.
Thái Thương thành này thực sự rất giàu có, tuy chủ thành lớn thật nhưng cũng chẳng tới mức cần dùng Truyền Tống pháp trận để di chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận