Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 637: Phá diệt nhất đao trảm

Phụt! Hắn ta lảo đảo đứng lên, phun ra một ngụm máu, thân thể vốn đã trọng thương, nay lại càng nặng thêm nữa. “Ha ha ha! Tên quái vật chết tiệt! Đừng có khinh thường ta!”
Dưới những đợt tấn công liên hồi của Bạch Đông Lâm, lý trí của hắn ta đã hoàn toàn bị sự điên cuồng chiếm lấy.
“Huyết Hà! Thân thể Huyết thần!”
Bùm! Dòng sông máu đột nhiên dậy sóng cuồn cuộn, che kín trời đất, ngưng tụ ra vô số binh khí và tính ăn mòn cực mạnh của nó đánh thẳng về thân thể khổng lồ của Bạch Đông Lâm. Bất cứ nơi nào nó đi qua, không gian đều bị ăn mòn đến nỗi rạn nứt.
Khí tu hay thể tu đều sẽ tự có năng lực đặc thù sau khi đột phá đến Thần Nguyên (Động Hư) cảnh.
Đối với khí tu: Thật, ảo thay đổi, thân thể và pháp tướng có thể chuyển hoán giữa ảo và thật.
Đối với thể tu: Căn nguyên biến đổi, hô hấp đặc biệt của linh khiếu có thể tăng cường sức mạnh pháp tắc.
Ngoại trừ hai đặc điểm khác nhau này, cả hai còn có một điểm chung, đó chính là sự dung hợp của pháp tắc.
Dễ thấy pháp tướng của Huyết Ngạc, ngoài pháp tắc máu là chính ra, còn dung hợp pháp tắc ăn mòn, pháp tắc độc, pháp tắc kim,…
Vậy nên uy lực của nó mới mạnh mẽ như vậy, từng chiêu từng thức đều có sức mạnh dời non lấp biển. Đây chính là khoảng cách thực lực mà tu sĩ Pháp Tướng cảnh không thể nào vượt qua được.
Dù vậy, vẫn tồn tại trường hợp hi hữu có thể dung hợp pháp tắc ngay cả khi mới chỉ là Pháp Tướng cảnh, nhưng điều kiện để làm được điều này vô cùng khắt khe, không phải ai cũng có nhiều át chủ bài như hắn, chỉ Thần Thông cảnh đã có thể dung hợp pháp tắc cấp vô song.
Trong tình huống bình thường, dù là năng lực tài giỏi đến đâu cũng chỉ có thể dung hợp một số loại pháp tắc bình thường.
Chẳng hạn như tên tu sĩ Hắc Minh giới tên là Hắc Hổ lúc trước hắn gặp ở Minh Dự Cổ giới, không biết bằng cách nào đã dung hợp thành công pháp tắc lửa và bóng tối, ngưng tụ thành Hắc Viêm Pháp tướng với sức mạnh phi thường.
Tóm lại, dung hợp pháp tắc là một phương thức nâng cao thực lực quan trọng của tu sĩ Thần Nguyên (Động Hư) cảnh.
Mà Huyết Ngạc đã đạt tới cảnh giới Động Hư Bát trọng thiên, tương đương với việc dung hợp tám loại pháp tắc khác nhau. Mỗi đòn tấn công của pháp tướng đều mang sức mạnh khó lường.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm nghiêm túc, đối diện với đầy trời binh khí màu đỏ tươi, hắn không dám sơ suất, linh cảm mách bảo hắn khí tức của mỗi thanh binh khí đều không giống nhau, nghĩa là nó cũng mang theo sức mạnh pháp tắc khác nhau.
“Cương cân Thiết cốt!” (Cơ bắp như thép, xương cứng như sắt)
Hắn lập tức thi triển thần thông, làn da liền hóa thành kim loại sáng bóng, chợt lóe lên một tia điện màu xanh lam, gia tốc điện từ đã chuẩn bị xong.
“Tử Triệu!”
Hắn nói thầm, Tử Triệu bị bỏ trong xó lâu ngày nghe thấy tiếng gọi lập tức phấn khích nhảy ra, bay vút ra khỏi huyết hải, hóa thành một thanh đao màu đen to hơn trăm trượng, rơi vào bàn tay của Bạch Đông Lâm.
Bấy lâu nay Tử Triệu được giữ trong huyết hải để tăng cường sức mạnh, nay lại càng phù hợp hơn với hắn, sức mạnh đã mạnh hơn xưa không ít.
Nhân cơ hội đối mặt với những binh khí bằng máu kỳ lạ này, hắn có thể thử xem đao ý của hắn có tiến bộ không.
“Phá diệt Trảm kích!”
Bạch Đông Lâm lạnh lùng chém ra một đao, đao ý mang theo sức mạnh phá diệt vô tận tràn ra. Một chém, vô số ánh đao màu đỏ tươi hiện ra, đánh về bốn phía.
Leng keng!
Tiếng va chạm điên cuồng vang lên, sóng xung kích lan ra xung quanh, hư không bị chém rách tả tơi, mặt đất rách đôi thành vực thẳm mấy vạn trượng, vô số binh khí bằng máu tan vỡ, xoay tròn rồi bắn về phía Bạch Đông Lâm không dứt, tưởng chừng như vô tận.
Bạch Đông Lâm cau mày, không biết Huyết Ngạc đã dung hợp pháp tắc gì lại khiến những binh khí bằng máu này cứng rắn đến ngay cả Tử Triệu cũng khó chặt đứt được.
“Hừ! Thế gian này không có cái gì không chặt được!”
“Quy khư – Phá diệt Nhất đao trảm!”
Trời đất bỗng chốc như dừng lại, một tia sáng đỏ tươi không biết bắt nguồn từ đâu lóe lên, nó mờ mờ ảo ảo, nhưng lại sắc bén vô cùng, cắt đứt mọi thứ trên đường nó đi qua.
Đến khi nó biến mất, mọi vật xung quanh dần rõ lại, đến lúc này mới thấy vô số binh khí bằng máu cực kỳ cứng rắn kia đã vỡ nát, dần dần tan biến.
Ngay cả dòng sông máu che trời cũng bị chém ra một khe hở lớn, qua đó có thể thấy những đám mây đen trên bầu trời cũng bị đứt làm đôi.
Dưới cái hố sâu thẳm, Bạch Đông Lâm cầm Tử Triệu, lặng nhìn ra xa. Tia sáng từ bầu trời chiếu xuyên qua khe hở, soi sáng thân hình khổng lồ của hắn.
Hình tượng sáng chói, tựa như thiên thần đang tỏa hào quang.
“Aaaaa!”
Tiếng la thảm thiết của Huyết Ngạc phá vỡ không gian yên tĩnh.
Một nhát chém vừa rồi tàn phá không biết bao nhiêu căn nguyên lẫn pháp tướng của hắn ta, khiến hắn trọng thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận