Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 418: Sóng ngầm mãnh liệt

La Điện khẽ lắc đầu, tiếp tục nói: “Ánh mắt của ngươi chỉ thấy những đệ tử trước mặt, nhưng không để ý đến chướng ngại đang tồn tại phía sau.” La Điện búng ngón tay một cái, giữa hư không trong đại điện bỗng xuất hiện một màn ánh sáng, trên màn ánh sáng ấy chính là một thanh niên với nụ cười nho nhã hiền từ, đó chính là Bạch Đông Lâm.
“Phụ thân đại nhân, ý của người là?”
Vẻ mặt La Sa hiện lên sự nghi ngờ, ngoại trừ mười người trong vị trí đầu hắn vốn chẳng quan tâm đến những người dự thi khác, nhưng tất nhiên phụ thân hắn ta sẽ chẳng vô duyên vô cớ nhắc nhở.
“Bạch Đông Lâm, đệ tử Minh Ngục Môn, xếp hạng một trăm ba mươi bảy….”
“Phụ thân, người này còn chẳng thể vào được mười vị trí đầu, sao có thể uy hiếp được con?”
“Thật sao? Ngươi nhìn kết quả vượt ải của hắn mà học tập đi.”
Màn sáng bỗng lay động, hình mặt Bạch Đông Lâm biến mất, tiếp theo lại hiện lên những con số chằng chịt.
La Sa cẩn thận nhìn lên, nhất thời vẻ mặt biến đổi, hai mắt lộ kẻ kinh hãi.
“Sao có thể!”
“Độ phù hợp của tất cả đan dược đều là một trăm phần trăm?”
‘Tâm’ Cửu Hoàn, khu vực cư trú, Thính Vũ Hiên.
Trong trạch viện to lớn, Bạch Đông Lâm nghiêng người dựa vào ghế nằm với vẻ mặt thích ý, hắn nằm dưới ánh nắng nhu hòa, thỉnh thoảng còn bình phẩm linh trà.
“Tiểu Bạch, ngươi không căng thẳng à? Lúc này không đi nghiên cứu tập thuật luyện đan mà còn có lòng thong thả thưởng trà nữa.”
Cách Bạch Đông Lâm không xa có đặt hai chiếc ghế nằm khác, Niên Niên và Liên Tâm nằm nhoài phía bên, ở xung quanh có mấy người hầu gái đang ngồi quỳ, tay nhỏ đang xoa bóp trên người hai người.
Bạch Đông Lâm híp mắt lại, hắn liếc mắt nhìn hai người nữ tử đang hưởng thụ hơn cả hắn một cái rồi khẽ lắc đầu nói:
“Có lúc mắt thấy cũng không chắc là thật.”
“Có mấy người bên ngoài đang đùa vui, thật ra lúc nào cũng đang nỗ lực tu hành.”
“Ví dụ như chính là ta.”
A a! Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Liên Tâm há ra, nàng ta nhận lấy linh quả do người hầu gái đưa đến, nhìn Bạch Đông Lâm bằng ánh mắt sùng bái rồi mềm giọng nói:
“Sư đệ thật giỏi mà! Đã mạnh như thế còn nỗ lực tu hành mỗi giây mỗi phút!”
Niên Niên lườm Bạch Đông Lâm một cái, nói: “Cắt! Giả thần giả quỷ cái gì! Đồ nhi ngốc của ta, miệng nam nhân đều gạt người gạt quỷ, tên tiểu tử này nói gì ngươi cũng tin à?”
“Không thấy hắn đang thoải mái tắm nắng như chúng ta à?”
“Vậy cũng là thu hành, ta đã sớm đạt đến Thần Ma cảnh rồi!”
Bạch Đông Lâm hơi nhún vai, hắn cũng không cãi lại, thần hồn ‘Tam Vị Nhất Thể’ của hắn cực kỳ huyền diệu, tất nhiên những tu sĩ bình thường khó có thể hiểu được uy năng của nó.
“Bạch công tử! Ngài có thiệp mời.”
Một người hầu gái rất cung kính đứng ngoài sân, hai tay bưng một phong thiệp mời màu vàng, ánh sáng vàng trên thiệp mời rạng rỡ, vừa nhìn đã biết chi phí không nhỏ.
Bạch Đông Lâm khẽ nhướng mày, tay phải nắm nhẹ một cái, thiệp mời màu vàng lập tức rơi vào tay hắn. Hắn mở thiệp mời ra nhìn lướt qua, sau đó ném nó xuống đất.
“Tiểu quỷ, lại là La Sa công tử kia à?”
“Trong mấy ngày này hắn ta đã đưa tới ba cái thiệp mời rồi, ngươi thật sự không định đi xem thử à? Ta đã phái Lưu Dung đi tìm hiểu tin tức về người nọ, La Sa này có bối cảnh không đơn giản đâu.”
Niên Niên nói xong lời cuối cùng thì giọng điệu thoáng nghiêm nghị, La Sa này xếp hạng nhất trong cuộc tranh tài luyện đan tuy làm cho nàng ta kinh diễm, thế nhưng vẫn chưa đến mức kiêng kỵ, khiến nàng cảm thấy khó giải quyết chính là người đứng sau lưng hắn ta.
Dù sao đây cũng là sân nhà của người ta, thế lực đại biểu kia, những người ngoài như họ không thể so sánh được.
Biểu hiện của Bạch Đông Lâm cũng chẳng hề thay đổi, hắn nhấp môi linh trà, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Bây giờ là hắn cầu ta, cầu người phải có thái độ của kẻ cầu người.”
“Ha ha, tùy tiện gửi thiệp mời đến đã muốn triệu ta đi, hắn ta nghĩ mình là ai?”
“Cho dù cha hắn ta có là Thiên Vương lão tử cũng không được!”
Hắn chưa bao giờ tiếp xúc với La Sa này, bây giờ lại đến tìm hắn nhiều lần như thế, ngoại trừ liên quan đến đại hội Đan Đạo thì còn có chuyện gì khác nữa?
Với lần thi đấu này hắn là tình thế bắt buộc, ngược lại cũng chẳng có khả năng đồng ý với giao dịch xấu gì đó của hắn ta, sớm muộn gì cũng phải đối lập nhau, vậy còn khách khí làm gì?
Niên Niên nhắm hai mắt lại, cái cằm trắng như tuyết gác lên cánh tay ngọc ngà, giọng điệu lười biếng.
“Theo ngươi hết, đừng bị người ta tính toán là được rồi. Ta không có lo lắng cho ngươi đâu, ta chỉ thấy Thượng lão đầu đáng thương nếu mưu tính thất bại…”
Bạch Đông Lâm lộ ra ánh mắt suy tư, tuy thế lực sau lưng La Sa mạnh mẽ, thế nhưng Đan Minh cũng chẳng phải một tay che trời. Vào thời gian cử hành đại hội Đan Đạo, dưới con mắt của mọi người thì cũng chẳng thể ra tay với hắn trắng trợn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận