Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 319: Cảm ứng được hạt giống pháp tắc

Lần này Bạch Đông Lâm lại tốn mất hai tháng để sao chép sáu vạn cuốn sách với đủ loại tri thức. Trong lòng Bạch Đông Lâm chợt có chút tò mò, rốt cuộc thì Thư Sơn có bao nhiêu tri thức nhỉ? Ý niệm của hắn lập tức câu thông với trung tâm của Thư Sơn, kiểm tra mấy từ khoá như ‘tri thức’, ‘chữ’, ‘thư tịch’!
Oong!
Vòng tay rung lên, hồng quang lấp loé. Ý niệm của Bạch Đông Lâm nhanh chóng tiến vào thế giới mênh mang mờ mịt kia. Thế nhưng chỉ trong giây lát mà nó đã biến thành một thế giới đỏ ngầu. Bạch Đông Lâm biết, mỗi một đốm đỏ trong thế giới này là đại diện cho một tri thức.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm sững sờ, chỉ thấy kết quả mà Thư Sơn đưa ra lại là vô cùng vô tận!
“Làm sao có thể là vô tận được chứ!”
Lông mày Bạch Đông Lâm nhíu chặt, hữu hạn và vô hạn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nói cách khác là hiện tại kiến thức trong Thư Sơn vẫn không ngừng tăng lên ư?
Nếu không thì sao lại không có con số cụ thể chứ. Xem ra Thư Sơn này không đơn giản như hắn đã nghĩ. Một món đạo khí cực phẩm thì căn bản là không đủ tư cách gánh bốn chữ ‘vô cùng vô tận’ này.
Sợ là đạo khí cực phẩm Thư Sơn này chỉ là vẻ bề ngoài nông cạnh mà thôi. Thứ cất giấu trong hạch tâm nó không phải là thứ tầm thường gì đâu!
Bạch Đông Lâm lắc đầu, cắt đứt dòng suy nghĩ. Thư Sơn này cũng giống như Bia Giới, đều thần thần bí bí. Hơn nữa đây cũng không phải chuyện hắn có thể khám phá ngay được.
Chẳng qua với hắn mà nói thì đây cũng là một chuyện tốt, ít nhất thì sau này cũng không lo hết tri thức để học tập. Với tốc độ của Bạch Đông Lâm thì chỉ cần Thư Sơn có số lượng sách vở cụ thể thì việc hắn đọc hết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Kiến thức vô tận! Đúng là một điều rất tuyệt vời!
Khóe miệng Bạch Đông Lâm nhếch lên. Sở dĩ con đường tu luyện của hắn thông thuận, trong tình huống không có sư tôn chỉ dẫn mà vẫn có thể thuận lợi tu luyện Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh thành công đều dựa vào việc hắn không ngừng hấp thụ tri thức, không giờ khắc nào ngừng lại.
Những kiến thức này chính là vốn liếng của hắn!
Ngày kế tiếp.
Bạch Đông Lâm thông qua bản đồ trong vòng tay, mở cửa ánh sáng liền đến dưới Đa Bảo Phong. Ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy đỉnh núi cao ngất trong mây, bảo quang vấn vít. Bốn phía xung quanh còn có rất nhiều trận pháp cực mạnh bao phủ, ngay cả thần thông của hắn cũng không thể nhìn hết toàn cảnh.
Bạch Đông Lâm đi đến phía trước sơn môn, giơ cánh tay trái lên. Vòng tay lóe lên hồng quang, một lá thư mời lấp lánh ánh vàng rực rỡ tự động bay ra, tiếp xúc với trận pháp cấm chế của Đa Bảo Phong.
Một cơn chấn động xuất hiện, vây lấy Bạch Đông Lâm. Không gian xung quanh có chút vặn vẹo, chỉ nháy mắt là bóng dáng hắn đã biến mất, không thấy đâu nữa.
Khi tầm mắt Bạch Đông Lâm khôi phục lại bình thường thì đã thấy mình đang ở trong một đại điện khổng lồ. Hắn ngưng thần cảm nhận, phát hiện bên trong đại điện bố trí rất nhiều cấm chế đặc biệt khiến mấy môn thần thông như Thần Niệm, Thiên Thị Địa Thính… đều không có cách nào sử dụng được. Chắc hẳn là vì bảo vệ sự riêng tư của những người tham gia.
Bạch Đông Lâm cũng thuận theo, chỉ có thể dùng mắt thường bắt đầu quan sát xung quanh.
Cửa đại điện đen nhánh như mực, theo như giải thích của thư mời, ngoại trừ đệ tử thuộc Đa Bảo Phong ra thì những người khác chỉ có thể tiến hành giao dịch ở bên trong đại điện, không được ra ngoài, chỉ đi lại quanh Đa Bảo Phong.
Bạch Đông Lâm cũng chẳng quan tâm đến mấy thứ này, hắn vốn chỉ đến tham gia hội giao dịch mà thôi, không có hứng thú với những nơi khác trên Đa Bảo Phong.
Lúc này trong đại điện đã có không ít người, tính sơ cũng không dưới ngàn người. Bạch Đông Lâm cẩn thận cảm ứng, thực lực của mấy người này đều không yếu, phần lớn đều là Thần Thông Cảnh nhị, tam trọng nhưng tứ trọng, ngũ trọng cũng không ít.
Xét theo thực lực bên ngoài mà nói thì có lẽ hắn là người yếu nhất ở đây rồi. Xem ra Cửu tiểu thư rất hiểu tình hình của hắn, cố ý mời đến là vì muốn cho hắn cơ hội mua được hạt giống pháp tắc mà thôi.
Nói vậy thì đến mặt mũi đối phương hắn còn chưa nhìn thấy mà đã nợ người ta hai ân tình rồi à?
Nhưng chỉ dựa vào ân huệ nhỏ nhoi này mà muốn lay động trái tim sắt đá của hắn thì không thể được đâu!
Kìm lại suy nghĩ trong lòng, Bạch Đông Lâm bắt đầu đi dạo vòng quanh đại điện to lớn này.
Bốn phía đại điện và cả trung tâm đều có những quầy hàng được xây dựng ngay ngắn chỉnh tề. Quầy hàng ở đây không lớn nhưng rất tinh tế, đệ tử đến tham gia hội giao dịch có thể tùy ý sử dụng. So với việc tùy ý mở sạp bán hàng thì chuyên nghiệp hơn rất nhiều.
Theo dòng người đông đúc tiến vào đại điện, càng lúc càng có nhiều đệ tử lấy đủ loại bảo vật ra bày lên quầy hàng. Một vài dao động pháp tắc vừa phát ra đã bị Bạch Đông Lâm cảm ứng được ngay, chính là hạt giống pháp tắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận