Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2022 - Bí ẩn về nguồn gốc chư thiên (4)

“Azathoth!”
Rầm rập rầm rập——
Trong lúc xuất thần, một con quái vật khổng lồ đang chạy vội phía trên Khái Niệm, nó dị dạng và vặn vẹo, toàn thân mọc đầy xúc tu quỷ dị, nhầy nhụa và trơn dính.
Không thể nhìn thẳng, không thể mô tả, tà ý cực hạn như thể có khả năng xâm nhiễm mọi thứ.
Trong chốc lát, Azathoth đã vượt qua khoảng cách vô biên, đi ra từ trong Khái Niệm, tiến vào tầng đáy của hư vô tận cùng, nơi có tên gọi là thời không đen kịt của “Vô Ngục”.
“Bà Luân Sát Đế, tìm ta làm gì?”
Vô số con ngươi đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Bà Luân Sát Đế, tuy hỏi thăm với giọng điệu bình tĩnh, nhưng sau khi cần nhắc kỹ càng lại nhận ra trong âm thanh này phảng phất tràn ngập tiếng gào thét điên cuồng và tiếng thì thầm mê loạn......
Thời không nghe thấy âm thanh này đều không chịu nổi, vô số xúc tu thịt ẩm ướt mọc ra từ hư vô và điên cuồng quơ quào, bị ý chí Tà Thần làm ô nhiễm triệt để.
“Azathoth, có một vị ‘bằng hữu’ tương lai đến thăm hỏi ta, ha ha, chuyện thú vị như thế, chắc chắn ngươi sẽ không ngại đứng ngoài quan sát đâu.”
Bà Luân Sát Đế nhắm hai mắt lại, ngồi ngay ngắn trên thần tọa uy nghiêm, chẳng thèm để ý chút nào đến việc Vô Ngục bị ô nhiễm bởi Azathoth, giọng điệu tràn ngập ý vị khó hiểu.
“Bằng hữu?”
“Thú vị đấy......”
Không biết nghĩ đến điều gì, ánh mắt Azathoth có chút lấp lóe, sau đó thân thể nó vặn vẹo một trận rồi co lại thành một viên thịt đỏ tươi, nom hệt như Đại Nhật, cứ thể lơ lửng trong bóng đêm vô tận, từng giờ từng khắc đều không ngừng phóng thích tà ý cực hạn của mình ra bên ngoài.
Leng keng leng keng ——
Lát sau, một chuỗi tiếng chuông gió xa xăm, thanh tao và kỳ ảo ngân dài từ một nơi không xác định nào đó đến đây, vượt qua thời không khái niệm và đi thẳng tới chỗ sâu trong Vô Ngục.
‘A ha ~ ê, a ~ A ~~’
Tiếng nữ sinh ngâm nga kỳ dị theo sát phía sau tiếng chuông gió, nhịp điệu lạ thường, như thể tối cao vô thượng, uy nghi nghiêm nghị không thể xâm phạm, lại tựa nước chảy uốn lượn, ánh sáng và bóng tối luân chuyển bên trong.
Sóng âm giống như một bàn tay dịu dàng, nhẹ nhàng lướt qua, thời không gian vốn bị ô nhiễm và bao phủ bởi đống xúc tu thịt kia lập tức khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Một vòng xoáy ánh sáng và bóng tối đan xen nhau chậm rãi hiện lên và vị đằng sau nó cũng ghé đến.
Đó là một sự tồn tại khó có thể lý giải được và không cách nào mô tả.
Thân thể nàng ta được tạo thành từ chín mươi chín đôi cánh trắng như tuyết xếp chồng và xen lẫn nhau, hiện ra hình chữ “Thập” ngược, khí tức ánh sáng ấm áp quanh quẩn trên đó, tựa như nàng là thể hội tụ của mọi điều tốt đẹp, thế nhưng......
Mỗi một chiếc lông vũ tuyết trắng trên những đôi cánh kia đều mọc ra một đồng tử dựng thẳng đen nhánh, bóng tối ngưng tụ trong con mắt ấy, tạo thành một vòng xoáy không đáy sâu thẳm và lạnh lẽo đến đáng sợ.
Ánh sáng bị ô uế, hình tượng huy hoàng rực rỡ ánh sáng lúc trước bị ác ý đột ngột phá tan thành mảnh nhỏ.
“Vĩnh ám Jehovah!”
“Có vẻ như ngươi chuyện mang đến rất thú vị nhỉ, ha ha, ha ha ha!!”
Thân hình chót vót của Bà Luân Sát Đế hơi nghiêng về phía trước, nhìn xuống Vĩnh Ám Jehovah với nét mặt ý vị thâm trường, ánh mắt đỏ tươi rung chuyển nhảy nhót, cười to khó hiểu, khiến cho người ta không thể nào hiểu được suy nghĩ lúc này của hắn ta.
Vĩnh Ám Jehovah, người siêu thoát cấp Tự Sự trong Thần tộc, chỉ có người siêu thoát có thể gặp được chân thân ”Nghịch Thập Vũ” của nàng ta. Nàng ta thường hành tẩu thế giới trong hai thể xác hình người là ánh sáng và bóng tối.
Dấu chân trải rộng khắp chư thiên vô tận, chiêu mộ được vô số “Tín đồ”, bất kể là thiện, hay là ác, ánh sáng hay bóng tối, nhất định sẽ có một chỗ cho họ.
“Bà Luân Sát Đế......”
“Ha ha, đây đúng là một chuyện rất thú vị, bây giờ Nguyên Sơ Hắc Quang của các ngươi thế nào rồi?”
Vừa dứt lời, con ngươi Bà Luân Sát Đế hơi co lại, Đại Nhật đỏ tươi lơ lửng trong bóng tối cũng chiếu ra hào quang chói mắt, bầu không khí bên trong Vô Ngục lập tức trở nên cực kỳ đè nén.
“Hợp tác đi!”
“Chúng ta đều cần lực lượng của nhau.”
Hắn… là ai?
Trên bậc thang thứ mười chín của tế đàn cao chót vót, Tam Thanh đang chìm trong ván cờ ý thức thì bị luồng khí tức cuồng bạo lóe lên phía dưới đánh thức, không khỏi nhíu mày mở mắt ra, nhìn xuống dưới với vẻ mặt nghi ngờ không thôi.
Khủng khiếp đến thế!
Đây là dao động ý thức mạnh mẽ cỡ nào, ánh sáng chói lọi vĩnh hằng tản ra, dưới cảm nhận của ý thức bản ngã, cực kỳ rực rỡ chói mắt, chỉ chần chờ trong nháy mắt, ý thức bỗng cảm thấy đau nhói giống như bị một ngọn lửa vô hình thiêu đốt.
“Bạch huynh!”
“Quả nhiên ngươi đến rồi!”
Vẻ mặt Tín Tức Chi Nguyên vui mừng khôn xiết, ban đầu Bạch Đông Lâm chắc là một trong những đối thủ cạnh tranh của hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận