Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 932: Tàn sát nghìn tỷ

“Thí luyện Cực Đạo đã hoàn thành được tám nhiệm vụ, chỉ cần ở trên chiến trường đủ mười năm là tất cả sẽ kết thúc!” Suốt chặng đường đã qua, quả thực thí luyện Cực Đạo đã tốn không ít thời gian của hắn. Đi được tới đây chỉ trong một thời gian ngắn hoàn toàn là nhờ hắn có thiên phú dị bẩm!
Trấn Thủ thất tinh, về lý mà nói đáng ra đây là nhiệm vụ cuối cùng của thí luyện, cho dù là Thiên Kiêu rất có thực lực thì cũng phải tốn không ít thời gian lăn lộn trên chiến trường.
“Đây chỉ mới là món khai vị mà thôi, còn vô số Dị tộc đang chờ ta tới gặt hái…”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm trầm tĩnh, hững hờ vô cùng, hắn không có gì phải thương lượng với bọn Dị tộc này, càng không có lòng thương hại không cần thiết, chỉ có giết mà thôi!
Cảm giác bao phủ, ý chí khóa mục tiêu là một khu vực khí tức phức tạp, cũng là một chiến trường tương đối quy mô, thoáng cái, người biến mất sau đó xuất hiện ở trung tâm trận địa của Dị tộc.
“Địch tập kích!”
Tiếng la thất thanh giữa tiếng gào thét đầy sát ý, loáng thoáng nghe có tiếng rên rỉ.
“Nổ!”
“Nổ!”
“…”
Bạch Đông Lâm giết như điên!
Trong Vĩnh Hằng Quang giới, ngoài Lục địa Vĩnh hằng, là Vũ Trụ Hư Không hư vô đen kịt, ngoài một vầng Đại Nhật ra còn có vô số ánh sao sáng rực, những “ánh sao” này là Bom Nguyên Sơ hắn tích lũy khá dồi dào.
Nuôi quân ba năm, dùng một giờ.
Bạch Đông Lâm không hề tính đến chuyện dùng tiết kiệm, lấy ra từng quả từng quả Bom Nguyên Sơ, cho chúng nổ tung trên chiến trường vô biên vô tận, mang chết chóc và hủy diệt đến cho vô số Dị tộc!

Ở trung tâm của thánh vực Quang Minh có một tòa tháp sừng sững. Tòa tháp lớn này được xây nên từ rất nhiều tấm kính lớn. Dưới quang mang, thần quang rạng rỡ, khí thế uy nghiêm.
Trong tháp lớn là một không gian mênh mông được phóng đại, có rất nhiều thiết bị phi phàm ở đây, chúng là những sản phẩm đỉnh cao của thuật luyện kim. Muôn vàn Dị tộc đông nghìn nghịt như những con kiến đen đang bận rộn đi qua đi lại giữa các thiết bị.
Nơi này là trung tâm của thánh vực Quang Minh, chỉ huy điều khiển toàn bộ chiến trường, theo dõi sát diễn biến trên tất cả các chiến trường, là nơi ra mệnh lệnh và điều động.
Tít tít tít!
Báo động đột nhiên vang khắp không gian, ánh đèn đỏ chói mắt liên tục nhấp nháy, rất đông Dị tộc biến sắc, đổ dồn nhìn về phía ảo ảnh của một nữ thần ở trung tâm của không gian.
Ảo ảnh của Nữ thần mờ mờ lúc ẩn lúc hiện, có rất nhiều tự phù đang chuyển động, đây là đầu mối trung tâm của thánh vực Quang Minh, một trong rất nhiều hóa thân của Nữ thần Chiến tranh, vô số thông tin chiến trường phức tạp đều do hóa thân này xử lý.
“Chú ý! Xuất hiện hiện tượng giảm quân số số lượng lớn bất thường, có cường giả Chân Giới đang ra sức tàn sát chiến sĩ phe ta.”
“Khởi động dự án khẩn cấp…”
“Tìm kiếm, điều động, tiêu diệt!”
Vù!
Hư không hơi hơi chấn động, một cột sóng cực kỳ mờ bắn ra từ thánh vực Quang Minh, lướt qua toàn bộ chiến trường trong chớp mắt, một con mắt vô hình điều tra tới từng ngóc ngách trên chiến trường.
“Một ngàn tỷ!”
Ầm!
Bạch Đông Lâm thình lình xuất hiện, đánh ầm xuống mặt đất, cặp mắt đen lánh biến thành đỏ máu như thể vô số tội nghiệt giết chóc từ luyện ngục máu me kết tụ thành.
Dù tội nghiệt đầy người nhưng hắn quá bận không có thời gian dùng Nghiệp Hỏa đốt đi, bởi vì hắn thực sự rất bận!
Bôn ba qua rất nhiều chiến trường, Bom Nguyên Sơ ban đầu tích lũy được gần như đã dùng hết, số lượng Dị tộc bị hắn giết đã lên tới con số gần nghìn tỷ.
Một nghìn tỷ so với toàn bộ chiến trường thì ít ỏi chỉ như con bò rụng mất cọng lông nhưng toàn bộ chiến công và Thanh Linh khí đều thuộc về riêng một mình hắn, cho nên đây là một con số rất lớn.
Ngay đến các đại năng được ban tên hiệu cũng không thể làm tốt hơn thế. Tiêu hao thần lực là một nhẽ nhưng mặt khác, nếu đại năng tàn sát số lượng lớn binh sĩ cấp thấp thì chẳng mấy chốc sẽ bị cường giả của đối phương kèm chặt, hoàn toàn không có cơ hội giết chóc điên cuồng như vậy.
Thế thắng bại của toàn bộ chiến trường là do những vị tối cao quyết định nhưng nói vậy không có nghĩa là các binh sĩ cấp thấp thì không quan trọng, có thể để mặc cho cường giả giết hại.
Sở dĩ phải để các binh sĩ chém giết nhau dường như đầy vô nghĩa với số lượng lớn như vậy, tạm thời không bàn những nguyên nhân khác, chỉ cần hiểu rằng, bất kể là Dị tộc hay Nhân tộc, Yêu tộc, các cường giả đều được trưởng thành từ binh sĩ cấp thấp trên chiến trường!
Nuôi nấng trong nhà ấm không thể sản sinh ra được cường giả, trong số những binh sĩ dường như nhỏ yếu này, chưa biết chừng tương lai sẽ có người trở thành cường giả cảnh giới thứ mười, nếu vậy thì tất cả hy sinh đều là không vô nghĩa.
Đương nhiên Bạch Đông Lâm hiểu điều này, cho nên hắn mới bôn ba khắp nơi “trồng nấm”, tận dụng thời cơ, cơ hội để vuột rồi là không có lại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận